pacman, rainbows, and roller s
Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Cô Vợ Nhỏ Quyến Rũ Của Thủ Lĩnh Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327674

Bình chọn: 7.5.00/10/767 lượt.

nói một hồi thế nào cô cũng rơi vào bẫy của người nào đó.

Thấy cô không nói lời nào, anh liền tự cho là đúng đem phản ứng của cô

coi như cam chịu, một phen ôm lấy cô, đi đến phòng tắm, còn cười nói:

"Vợ à, năm ngày qua. Chúng ta hình như chưa có... Cái kia."

"Cái gì?" Diệp Thanh Linh giả ngu.

"Ăn em." Thượng Quan Sở nói xong liền hôn lấy đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô.

"Tối nay anh chưa có ăn cơm hay sao?" Diệp Thanh Linh đẩy anh ra, nháy mắt nhìn anh.

Anh cười yêu nghiệt, "Chưa ăn, nên anh đặc biệt đói bụng, đang đợi em tới đút cho nó ăn no."

Diệp Thanh Linh thực bất đắc dĩ, nghĩ rằng, người đàn ông này sao có

thể đem bà dì của cô đã đến bao nhiêu ngyaf nhớ kĩ như thế chứ? ( có cái ấy ấy nha mọi người, hờ hờ, anh này vô sỉ thật ) Cô vừa mới hết, anh

liền tìm kiếm niềm vui. Cô không thể nào nhớ rõ được, anh lấy từ nơi nào mà có nhiều tinh lực như vậy, nếu không phải là vì trong thời gian dì

nguyệt của cô tới , sợ là anh sẽ hàng đêm triền miên không ngớt.

Thượng Quan Sở đem sự chống cự của cô như là tán tỉnh, tình dục không

ngừng bay lên, sắc mặt cũng bắt đầu đỏ, nhưng nghĩ đến lần đó cô không

muốn ở phòng tắm làm chuyện đó, mới không thể không áp chế cảm xúc cảu

mình, rất nhanh đem toàn thân rửa sạch, không đợi Diệp Thanh Linh mặc áo tắm vào, cười ha ha ôm cô xông lên giường rộng lớn kia.

Ánh đèn sáng tỏ, cô toàn thân như một bức tranh, anh thưởng thức thân

thể mê người của cô. Bởi vì mới tắm rửa xong, thân thể của cô có màu

hồng, nhìn Thượng Quan Sở nuốt nước miếng giống như hổ,như sói muốn nuốt cô ngay lập tức.

Cô không quenkhi người khác nhìn mình, cúi đầu, sắc mặt hồng nhuận, màu hồng lan đến tận tai luôn.

Anh sờ lên tóc đen như tơ của cô, anh kích động hôn lên môi đỏ mọng của

cô, tay chậm rãi xuống phía dưới, chạy trên người trắng nõn mềm mại của

cô. Bởi vì cấm dục vài ngày, động tác của không phải quá ôn nhu, mỗi một cái vuốt ve, mỗi một cái hôn, tựa hồ đều đem cô hòa thành một thể.

Lại là một đêm triền miên, một đêm dây dưa. Cô mệt mỏi, đang ngủ mà bị

đánh thức, anh lại bắt đầu mấy chuyện xấu, tiếp theo lại là một hồi dây

dưa triền miên. Cho đến khi cô lại mệt mỏi nặng nề ngủ, anh mới bỏ qua.

Sáng sớm hôm sau, Kim Thành Vũ xuất hiện ở biệt thự, Nhạc Nhạc vừa thấy

anh đến đã nói: "Anh thật có thể đối phó lão hồ li Đông Vinh kia?"

"Có lẽ, có thể." Kim Thành Vũ vẫn là vẻ mặt bất cần đời, tùy ý ngồi lên sô pha

"Phải không?" Nhạc Nhạc vẻ mặt khinh bỉ nhìn vẻ mặt tức giận của Kim

Thành Vũ, ở trong lòng nghĩ, yêu nghiệt ở nơi nào mà tìm thấy nhiều cực

phẩm thế, mỗi người năng lực đều phi phàm không nói, còn bộ dạng đặc

biệt rất đẹp trai.

"Ngày mai anh sẽ biết." Kim Thành Vũ rất là tự tin gật đầu, đối với

thương trường, anh tuyệt sẽ không nương tay với đối thủ, Thượng Quan

muốn kết quả gì, anh đương nhiên sẽ dùng hết mọi biện pháp để làm.

"Được rồi, tôi sẽ mỏi mắt mong chờ." Nhạc Nhạc thật sự không rõ Thanh Linh vì sao không muốn trực tiếp giải quyết Đông Vinh.

"Được rồi, được rồi." Âm thanh của con vẹt kia kêu lên. Con vẹt lần đầu

tiên bắt chước câu nói của Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc rất là vừa lòng, "Chim

thối, không cho học theo tao."

Nhạc Nhạc càng nói như vậy, vẹt càng muốn học cách nói chuyện của anh,

"Học tao học tao." Nó vừa nói như vậy, hình như là đối với chuyện nó bắt chước cách nói chuyện của Nhạc Nhạc là bình thường, Nhạc Nhạc tức giận

mắng chim thối một trận.

Mọi người thấy một chim một người cãi nhau, cũng không chịu nổi nở nụ cười.

"Thanh Linh, chúng ta đi dạo phố ăn đồ ăn đi." Thượng Quan Sở cười đề nghị.

"Tiểu Kim nói ngày mai mới biết được kết quả, chúng ta ra ngoài đi dạo

phố cũng tốt." Nhạc Nhạc lần đầu tiên cùng Thượng Quan Sở đứng ở cùng

một chiến tuyến.

Đối với việc Nhạc Nhạc kêu Kim Thành Vũ là tiểu Kim, mọi người đều cảm

thấy có chút quái dị, nhưng vẻ mặt Kim Thành Vũ lại coi như không có

việc gì.

Mọi người đều nói ra ngoài đi dạo phố, Diệp Thanh Linh đương nhiên cũng vui vẻ nhận, kết quả là một đám người liền đi ra cửa.

Vừa ra khỏi cửa, chỉ thấy con trai chu cục trưởng Chu Du ở cách vách,

cũng nói muốn đi theo bọn họ dạo phố, hơn nữa còn nói muốn làm hướng dẫn viên du lịch. Câu ta nhiệt tình như vậy, Thượng Quan Sở cũng không nỡ

cự tuyệt, nên để cậu ta đi theo. Nhưng yêu cầu duy nhất của bọn họ là

không thể chụp hình.

Chu Du mang bọn họ đến chỗ mua sắm lớn nhất của thành phố S, hơn nữa chỉ cần là Thượng Quan Sở thích một cái gì đó cậu ta sẽ giành trả tiền. Mà

mỗi lần Tô Phi đều mặt lạnh nghiêm nói không cần cậu ta tiền trả, Chu Du mỗi lần lại đều không hờn không giận vứt cho Tô Phi một cái ánh mắt.

Diệp Thanh Linh đi dạo phố cho tới bây giờ đều là không có mục đích, bọn họ nói đi nơi nào, cô phải đi nơi đó. Một đoàn đàn ông, kỳ thật cũng

không phải là thích đi dạo phố, Thượng Quan Sở chính là muốn cho Diệp

Thanh Linh đi ra hít thở không khí, Mễ Lam Nhi tựa hồ đối với việc đi

dạo phố rất là thích, liền lôi kéo Diệp Thanh Linh đi, chọn xong, Tiền

Nguyên sẽ chủ động đi trả tiền. Có người tự nguyện như vậy Mễ Lam Nhi

không có phả