
ết, rồi hứa hẹn cho hắn lợi ích lớn bảo hắn thay đổi lời
nói. Vậy… kẻ trộm trong phòng vệ sinh bênh viện, cũng là do Đỗ Mộ Ngôn
chuẩn bị sẵn?
Tần Tuyên Tuyên cảm thấy, sau khi tiếp xúc với Đỗ Mộ Ngôn, sự ôn hòa và
phong độ thân sĩ của hắn cũng không giống là đang giả vờ, nhưng dù sao
hắn tay trắng dựng lên Minh Khải, nói vậy sẽ có chút thủ đoạn mạnh mẽ
dứt khoát không thể để lộ ra ánh sáng của giới thương nhân, cô không
phải không thể thừa nhận mặt này của Đỗ Mộ Ngôn, cô cảm thấy cô có thể
hiểu được, mà nếu hắn thật sự đã cùng Lại Hưng làm giao dịch gì đó liên
quan đến cô thì cô hy vọng có thể biết sự thật mà họ đã giấu.
Cuối cùng là chuyện gì mà Đỗ Mộ Ngôn không muốn cô biết chứ?
Giờ tan tầm, Tần Tuyên Tuyên lại nhận được điện thoại của Đỗ Mộ Ngôn, trong điện thoại hắn bày tỏ hy vọng muốn cô hôm nay lại đến bệnh viện thăm
hắn. Vốn Tần Tuyên cũng định đi bệnh viện hỏi chút chuyện về Lại Hưng
nên dù hắn không nhắc đến thì cô cũng sẽ đi. Cô vừa ra cửa, Lý Tái đã
lên đón.
Hai người một trước một sau ngồi lên xe, Tần Tuyên Tuyên do dự một lát,
cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi: “Trợ lý Lý, tôi mạo muội hỏi một
câu nhé… Đỗ Mộ Ngôn… có phải anh ta có người phụ nữ khác bên ngoài
không?” Cô dừng lại một chút mới bổ sung một câu, “Nếu anh không thấy
không tiện thì không trả lời cũng không sao đâu.”
Lòng Lý tái lộp bộp một chút, vẻ mặt vẫn chân thành thản nhiên, “Tần tiểu
thư, chuyện này cũng không có gì không tiện cả, trước kia đúng là Đỗ
tổng có người phụ nữ khác, nhưng đó đều là gặp dịp thì chơi thôi, tôi
cam đoan với cô là Đỗ tổng đã kết thúc tất cả những mối quan hệ đó từ
lâu rồi, bây giờ bên ngài ấy chỉ có một người phụ nữ là cô mà thôi.
Lý Tái vừa nói vừa quan sát vẻ mặt Tần Tuyên Tuyên, thấy sau khi hắn nói
xong cô vẫn không hề thả lỏng thì trái tim nổi lên sự đề phòng. Hắn muốn đánh tan nghi ngờ của Tần Tuyên Tuyên dành cho Đỗ Mộ Ngôn, nhưng trước
khi hiểu rõ lý do vì sao cô lại hỏi như thế thì hắn không thể lắm miệng
nhiều lời để tránh khéo quá hóa vụng. Hắn vô cùng rõ ràng, nếu hắn biến
thành một con heo ngu ngốc bên cạnh Đỗ tổng thì về cuộc đời hắn về sau
tuyệt đối không có gì tốt đẹp cả.
“Tần tiểu thư, có phải có ai nói gì trước mặt cô không?” Thấy Tần Tuyên Tuyên nửa ngày không nói thêm câu gì, Lý Tái lại dò hỏi.
“Thật sự không có…” Tần Tuyên Tuyên do dự một lát, cuối cùng quyết định đem
nghi hoặc của mình hỏi ra miệng, “Trợ lý Lý, tôi muốn hỏi một chút, Lại
Hưng của “nhật báo Ngô thị” có phải đã có giao hẹn gì với Đỗ Mộ Ngôn hay không?”
Câu hỏi này của Tần Tuyên Tuyên khiến Lý Tái giật mình thon thót. Thật ra
hắn vẫn không thể hiểu nổi Tần Tuyên Tuyên. Nói về ngoại hình hay khí
chất thì Đỗ tổng đều là số một số hai trong thành phố này thậm chí là cả nước. Cho dù Đỗ tổng không có ý kia thì những người đàn bà khác cũng sẽ chủ động yêu thương nhung nhớ. Nhưng còn cô ấy, Đỗ tổng vì cô ấy mà hao hết tâm sức, cô vẫn thủy chung vững vàng không hề rung động. Nếu nói cô dùng lạt mềm buộc chặt cũng không đúng vì cái mức độ từ chối kia cũng
quá mức quá rồi. Cuối cùng gần đây mới nhìn thấy dấu hiệu tan dần của
núi băng trong Tần tiểu thư, hắn còn đang mừng thay Đỗ tổng. Ai dè lại
lòi ra một tên Lại Hưng khiến tình hình phát triển về hướng xấu nhất.
“Tần tiểu thư, vì sao cô lại hỏi như vậy?” Lý Tái ra vẻ vô tội, “Hôm qua
đúng là Đỗ tổng có nhận lời phỏng vấn của Lại tiên sinh, nhưng cũng
không có nghĩa là họ đã giao kèo cái gì đó, đấy đều là chuyện vớ vẩn
cả.”
“Thật ư?” Tần Tuyên Tuyên khẽ cau mày, cúi đầu yên lặng. Lời Lý Tái nói hoàn toàn không thể loại bỏ hết nghi hoặc trong cô được.
Lý Tái cười gật đầu, “Đó là đương nhiên. Cô cũng biết đó Tần tiểu thư, Đỗ
tổng là người làm ăn, vì lợi ích công ty nên khó mà tránh khỏi việc làm
phật lòng mấy loại người đó, luôn sẽ có vài tên tiểu nhân ở sau lưng Đỗ
tổng bịa chuyện này chuyện khác, nhiều chuyện thật sự không đáng để ý
đâu.”
“À.” Tần Tuyên Tuyên cười có lệ, cô cảm thấy mình hỏi Lý Tái đúng là sai
lầm, Lý Tái vô cùng trung thành tận tâm với Đỗ Mộ Ngôn, cho dù Đỗ Mộ
Ngôn có làm ra việc gì thì sao hắn có thể vạch điểm xấu của ông chủ ra
cho người khác xem chứ? Cô hỏi hắn cũng bằng không mà thôi.
Thấy Tần Tuyên Tuyên không hỏi thêm nữa, lòng hơi buông lỏng, tránh né tầm
mắt Tần Tuyên Tuyên lặng lẽ nhắn tin cho Đỗ Mộ Ngôn. Hắn có thể nhìn ra
là nghi hoặc trong lòng Tần Tuyên Tuyên vẫn chưa tan biến, hắn phải cảnh cáo cho Đỗ tổng một chút, Tần tiểu thư cũng không phải kẻ ngu dốt,
chuyện hôm qua thật sự quá ư trùng hợp, ai cũng có thể nhìn ra trong đó
nhất định có vấn đề, cứ che che dấu dấu còn không bằng trực tiếp nói cho Tần tiểu thư “sự thật”.
Lý Tái suy nghĩ một chút rồi lại đem cách mình nghĩ ra nhắn lại cho Đỗ Mộ
Ngôn. Về phần Đỗ tổng có nghĩ đến cách này như hắn hay không, ngài ấy
dùng hay không dùng thì là chuyện của ngài ấy.
Tần Tuyên Tuyên mang theo tâm trạng nặng nề cùng Lý Tái đến bệnh viện.
Lúc cô đến, Đỗ Mộ Ngôn đang xem tài liệu của công ty. Tuy nói công ty đã đi vào quỹ đạo, không có hắ