Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324773

Bình chọn: 7.5.00/10/477 lượt.

bên giường, áp chế nghi ngờ sinh ra khi nghe lời Lại

Hưng nói, lộ ra nụ cười nhợt nhạt, “Anh có khá hơn chút nào không?”

“Tốt hơn nhiều.” Đỗ Mộ Ngôn nói, “chỉ là rất nhớ em.”

Tần Tuyên Tuyên hơi ngượng ngùng, đỏ mặt liếc mắt nhìn Lý Tái đang đứng một bên ra vẻ chưa nghe thấy gì, cũng làm bộ không nghe thấy câu sau của Đỗ Mộ Ngôn, “Vậy thì tốt quá… hôm nay cha mẹ tôi muốn tôi về ăn cơm sớm

một chút, lát nữa tôi phải về nhà.”

“Được.” Đỗ Mộ Ngôn gật gật đầu, cũng không ngăn cản.

Hai người trò chuyện thêm một lát rồi Tần Tuyên Tuyên xin phép ra về, Đỗ Mộ Ngôn nhìn bóng dáng cô rời đi, sau đó liếc nhìn Lý Tái một cái. Lý Tái

gật đầu ra khỏi phòng bệnh, chỉ lát sau liền trở về, trong tay rõ ràng

cầm túi giấy mà Tần Tuyên Tuyên mất.

Mặt Đỗ Mộ Ngôn âm trầm mở túi giấy ra, lấy ảnh chụp bên trong, xem từng tấm một, càng xem sắc mặt càng khó coi.

Những tấm ảnh này, trung thực ghi lại tất cả những thứ Đỗ Mộ Ngôn âm thầm làm để có được Tần Tuyên Tuyên. Có vẻ mặt trước sau khác biệt của hắn, có

hắn cải trang cướp đi vé xem phim của Tần Tuyên Tuyên và Tống Kỳ, có ảnh hắn cố tình dán vào Tần Tuyên Tuyên trên phương tiện công cộng, có cả

ảnh Hoàng tiểu thư mơ hồ tựa vào xe hắn… tất cả ảnh chụp này nếu bị Tần

Tuyên Tuyên nhìn thấy thì toàn bộ công sức của hắn đều uổng phí! Cô ấy

sẽ biết toàn bộ sự thật, cô sẽ mắng chửi hắn, oán hận hắn, rời khỏi hắn!

Độ Mộ Ngôn siết chặt nắm tay, ảnh chụp trong tay hắn nhăn nhúm thành một cục.

Không, không thể như vậy! Thật vất vả hắn mới đến được ngày hôm nay, hắn không thể để kẻ khác phá hỏng tất cả những thứ hắn khổ tâm đạt được, bất kỳ

ai cũng không được! Toàn bộ những kẻ muốn phá hoại quan hệ của hắn và

Tần Tuyên Tuyên, đều đáng chết!

“Đỗ tổng.”

Mắt thấy vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn không đúng, Lý Tái lo lắng khẽ gọi. Hắn viết rõ

Đỗ tổng là người mạnh mẽ dứt khoát cỡ nào, cũng chỉ trước mặt Tần tiểu

thư, Đỗ tổng mới có thể ngụy trang thành bộ dáng ôn nhu như vậy. Hắn

nghĩ, vì Tần tiểu thư, đúng là Đỗ tổng đã hao hết tâm tư rồi. Vừa rồi

nhìn vẻ mặt muốn giết người của Đỗ tổng khiến thân thể hắn nổi lên từng

đợt lạnh lẽo, chỉ sợ Đỗ tổng xúc động nhất thời, thật sự làm ra chuyện

không thể cứu vãn. Mấy tấm ảnh kia hắn cũng nhìn rõ, không khỏi đổ mồ

hôi lạnh thay Đỗ tổng, mấy tấm ảnh này mà để Tần tiểu thư xem được, chỉ

sợ quan hệ giữa Đỗ tổng và Tần tiểu thư cũng đi tong luôn. Theo phương

diện nào đó, Tần tiểu thư là một cô gái vô cùng thuần túy.

Giọng nói của Lý Tái kéo Đỗ Mộ Ngôn ra khỏi những suy nghĩ đáng sợ.

Hắn hơi nhắm mắt lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi, toàn lực đè nén suy nghĩ

muốn giết người diệt khẩu băm xác thành trăm mảnh của mình lại. Hắn

viết, cho dù trong lòng hắn muốn dến phát điên, hắn cũng không thể làm

thế được. Thậm chí hắn còn đang hối hận đây, các thủ đoạn đã dùng thế mà lại để lại chứng cứ… Nếu vì sự không cẩn thận của hắn mà chôn vùi tương lai của hắn và Tần Tuyên Tuyên thì hắn nhất định sẽ phát điên!

“Trợ lý Lý, lập tức liên hệ với Lại Hưng, nói cho hắn ta biết, chỉ cần giao

phim ảnh cho tôi, hơn nữa vĩnh viễn giữ bí mật với Tuyên Tuyên thì tôi

sẽ đáp ứng mọi điều kiện của hắn ta.” Cuối cùng Đỗ Mộ Ngôn nói.

“Đã hiểu, Đỗ tổng, tôi đi trước.” Lý Tái kinh ngạc chớp mắt một cái, lập

tức không có ý kiến đồng ý. Đỗ tổng luôn luôn mạnh mẽ thế mà lại chịu

thua, đây đúng là chuyện trước nay chưa từng có. Chỉ có thể nói, Lại

Hưng này đúng là vận cứt chó, bắt được điểm yếu duy nhất của Đỗ tổng.

Lúc Tần Tuyên Tuyên về nhà thì Đường Vi đã chuẩn bị xong bữa tối, chờ cô

về. Cô đành phải dẹp ý muốn lên mạng tìm hiểu tin tức lại, cùng cha mẹ

ăn cơm trước.

Tần Tuyên Tuyên có lệ báo cáo với hai người, tinh thần Đỗ Mộ Ngôn hôm nay

rất tốt để ông bà không lo lắng nữa, sau đó Tần Quốc Đống kể lại vài tin đồn thú vị trong trường, Đường Vi cũng cười cười kể chuyện bát quái

nghe được lúc đi mua đồ ăn, một nhà hòa thuận vui vẻ. Cơm chiều ăn được

một nữa thì Đường Vi nhắc đến việc em họ Tần Tuyên Tuyên sẽ đến đây ở

một thời gian để cô chuẩn bị tâm lý trước.

Ăn cơm xong, Tần Tuyên Tuyên giúp Đường Vi rửa bát đũa, lại cùng cha mẹ

xem ti vi ở phòng khách một lát rồi mới trở về phòng của mình, mở máy

tính lên tìm “nhật báo Ngô thị” và tin tức của Lại Hưng. Có lẽ vì liên

quan đến nghề phóng viên nên cô trực tiếp tìm được số điện thoại của Lại Hưng, gọi đi.

Một hồi lâu điện thoại mới được nghe, nghe thấy tiếng nói bên kia, Tần

Tuyên Tuyên lập tức chào hỏi: “Xin chào, là Lại Hưng tiên sinh phải

không? Tôi là Tần Tuyên Tuyên, ban ngày anh có tới tìm tôi.”

“Tần tiểu thư, sao cô…” Đầu bên kia điện thoại, tiếng Lại Hưng ngừng một

chút rồi lại vang lên như không có chuyện gì, “Tần tiểu thư, không biết

cô tìm tôi là có chuyện gì?”

Tần Tuyên Tuyên rối rắm một chút, thẹn thùng nói: “Lại tiên sinh, là thế

này. Túi giấy anh đưa tôi hôm nay, tôi chưa kịp xem đã bị kẻ trộm trộm

đi mất, không biết anh có thể đưa tôi một phần nữa hay không? Nếu không

tiện thì anh trực tiếp nói cho tôi biết bên trong là gì cũng được, những lời anh nói hôm nay tôi thật sự nghĩ


XtGem Forum catalog