pacman, rainbows, and roller s
Cố Chấp

Cố Chấp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324903

Bình chọn: 8.5.00/10/490 lượt.

hiểm, xin mọi

người yên tâm.'' Bác sĩ nói, tầm mắt lướt qua bốn người, hỏi: '' Ai là

người nhà bệnh nhân?''

Lý Tái vội nói: '' Đỗ tổng không có người nhà, có chuyện gì xin cứ trực tiếp nói với tôi.''

Bác sĩ gật đầu: ''Vậy anh đi theo tôi.''

'' Bác sĩ, khi nào thì anh ấy tỉnh.....?'' Tần Tuyên Tuyên vội ngăn bác sĩ.

'' Ngày mai, nhưng trong vòng mấy ngày tới, tốt nhất không nên làm phiền bệnh nhân.'' Bác sĩ nói xong, liền đi trước.

Lý Tái đuổi theo, mới đi được hai bước dường như nghĩ tới cái gì, quay đầu nói với Tần Tuyên Tuyên: '' Tần tiểu thư, khi nào Đỗ tổng tỉnh lại, tôi sẽ thông báo cho cô đầu tiên. Vết thương của cô cũng không nhẹ, mau về

nhà nghỉ ngơi thôi.''

'' Được rồi, vậy cảm ơn anh.'' Tần Tuyên Tuyên mỉm cười với Lý Tái.

Lý Tái gật đầu, xoay người đuổi kịp bước chân bác sĩ. Hắn hiểu rõ, chỉ sợ

đến lúc đó cho dù hắn có không báo tin cho Tần tiểu thư, chuyện đầu tiên Đỗ tổng tỉnh lại, chỉ sợ cũng là muốn nhìn thấy cô.......Nhớ lại cảnh

đám cháy ngày hôm nay, e là trong lòng Đỗ tổng, sự an nguy của Tần tiểu

thư so với mạng sống của Đỗ tổng còn quan trọng hơn. Không nghĩ

tới......Đỗ tổng nghiêm túc lãnh khốc vô tình, cũng sẽ có ngày yêu ai

đó.

Lý Tái thở dài một tiếng, cũng không tiếp tục nghĩ nữa.

'' Tuyên Tuyên, đi thôi, chúng ta về nhà trước đi.'' Tần Quốc Đống đặt tay lên vai cô.

'' Vâng.'' Tần Tuyên Tuyên vội gật đầu, không tự chủ được liếc mắt nhìn về phòng phẫu thuật một cái. Hôm nay nếu không có Đỗ Mộ Ngôn, không biết

cô sẽ xảy ra chuyện gì, mặc kệ thế nào đi chăng nữa, cô cần phải nói lời cảm ơn đối với hắn.

Tần Quốc Đống cùng Đạo diễn Vệ nói tạm biệt, mang theo Tần Tuyên Tuyên trở

về. Sau khi về đến nhà, nhìn thấy hai cha con toàn thân nhếch nhác,

không những thế trên đùi Tần Tuyên Tuyên còn có vết thương trông vô cùng dữ tợn, sắc mặt Đường Vi trắng bệch, vội truy hỏi mọi chuyện, nghe xong miêu tả của hai người, vè mặt của bà sợ hãi. Ba người thảo luận qua về

vấn đề này nhưng cũng không đưa ra được kết luận gì, liền tự về phòng

mình nghỉ ngơi.

Nằm ở trên giường, Tần Tuyên Tuyên nhớ tới gần đây mình thật đúng là nhiều

tai nạn. Thay đổi nơi làm việc, trong nháy mắt cùng Tống Kì chia tay, đi suối nước nóng bị trật chân, đi đoàn làm phim giải sầu cũng có thể gặp

được chuyện có xác suất nhỏ xảy ra như vậy.......

Trong đầu không tự chủ được nhớ tới khi đó trong đám cháy, mỗi hành động cử

chỉ của Đỗ Mộ Ngôn, cô phát hiện không thể nào thờ ơ đối với hắn. Cô

thực sự không hiểu chính mình có gì đáng giá để Đỗ Mộ Ngôn phải mạo hiểm cả tính mạng để cứu cô, nhưng chuyện xảy ra ngay trước mắt, cô không có cách nào làm như không thấy. Thời điểm đó, hắn nói, không có cô, hắn

một người thoát ra ngoài có ý nghĩa gì? Nói như thế, cho dù là người phụ nữ có lòng dạ sắt đá, nghe xong cũng sẽ cảm động. Nhưng cô cũng vô cùng nghi hoặc, cô không rõ vì sao hắn lại đối với cô hết lòng đến vậy,

trước đó cô không nghĩ ra, hiện tại bây giờ cũng vậy.

Bởi vì đùi bị thương, Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể xin nghỉ ở công ty lần thứ hai. Cô trực tiếp gọi điện đến phòng nhân sự, giải thích nguyên nhân

mình bị thương. Vụ việc lần này đã bị tin tức truyền thông đưa tin, dù

không có người chết, nhưng cũng có nhiều người bị thương nặng, xã hội

ảnh hưởng rất nghiêm trọng, có phía đã đề cập đến việc muốn triển khai

điều tra, rốt cuộc là sự cố ngoài ý muốn này vẫn chưa có kết luận. Tin

tức cũng nhấn mạnh đến việc Đỗ Mộ Ngôn bị thương phải nhập viện, ngay cả chuyện hắn vì cứu người bị thương cũng đưa tin, chẳng qua lúc ấy rất

hỗn loạn, thời sự cũng không nói rõ người hắn cứu là Tần Tuyên Tuyên.

Ngay ngày hôm sau, cô nhận được điện thoại của Lý Tái, nói cho cô biết Đỗ Mộ Ngôn đã tỉnh lại, muốn gặp cô. Đúng lúc vết thương của cô cũng cần phải thay băng, cô liền di chuyển người chuẩn bị đến bệnh viện. Tần Quốc

Đống hôm nay trên lớp có tiết học, đã đi từ trước, cho nên lần này là

Đường Vi cùng cô đến bệnh viện, hai người sự định gọi taxi. Không nghĩ

tới vừa mới ra khỏi nhà, đã thấy có một chiếc xe có rèm che chờ ở dưới,

thấy hai mẹ con bọn họ, vội mở cửa xe cho hai người. Hỏi ra mới biết, xe này là do Lý Tái gọi đến, hai người cũng không từ chối ý tốt của hắn,

cùng nhau lên xe.

Xe rất nhanh đã tới bệnh viện, Đường Vi mang Tần Tuyên Tuyên đi thay băng

trước, sau đó mới cùng cô đi đến phòng bệnh của Đỗ Mộ Ngôn. Tần Tuyên

Tuyên thật ra cũng đã có cây gậy chống đỡ, nhưng do mẹ cô lo lắng, nhất

định muốn đi cùng cô.

'' Tần tiểu thư, mời vào.'' Lý Tái nói xong nhìn về phía Đường Vy: '' Vị này là........''

'' Đây là mẹ tôi, đi cùng tôi đến thay băng vết thương.'' Tần Tuyên Tuyên chỉ vào vết thương trên chân mình.

Lý Tái gật đầu, trên mặt hiện ra thần sắc khó xử: '' Tần phu nhân, Đỗ tổng dường như là muốn cùng Tần tiểu thư nói chuyện riêng. ...''

Đường Vy là người thông minh: '' Không có việc gì, tôi chờ ở bên ngoài là

được. '' Nói xong bà quay sang Tần Tuyên Tuyên dặn dò: '' Tuyên Tuyên,

nhớ nói cảm ơn với Tiểu Đỗ, nếu không có nó, con bây giờ cũng........Mẹ ở ngoài đợi con.''

'' Mẹ, con đã