
.
Tần Tuyên Tuyên không có biện pháp, chỉ có thể an ổn ngồi trở lại.
Đỗ Mộ Ngôn nói: '' Tuyên Tuyên, tôi thực sự…thực sự thích em.'' Hắn dừng
một chút, cuối cùng vẫn không dám nói ra chữ yêu tình cảm mãnh liệt này, chỉ sợ dọa đến cô: '' Tuy em đã từ chối tôi vài lần, nhưng tôi vẫn
không thể bỏ được tình cảm này. Là tôi sợ em khó xử, sợ em trốn tránh
tôi, nên mới cố ý đối với em lạnh nhạt, khiến em nghĩ rằng tôi đã từ bỏ. Chính là ngày hôm qua, tôi biết, tình cảm của tôi không thể che giấu
được nữa rồi.''
Hắn cầm tay cô, chờ cô nhìn hắn, mới tiếp tục nói: '' Tuyên Tuyên, anh
không muốn dùng thân phận ân nhân cứu mạng này để ép em, anh chỉ hy vọng em đừng từ chối anh nhanh như vậy. Tuyên Tuyên, em có thể cho anh cơ
hội theo đuổi em không?''
'' Tôi...''
Tần Tuyên Tuyên không biết chính mình nên trả lời như thế nào, tuy rằng Đỗ
Mộ Ngôn nói hắn không muốn dùng thân phận ân nhân cứu mạng bức bách cô,
nhưng hắn cũng không yêu cầu cô trực tiếp chấp nhận hắn, chỉ là nói cho
hắn một cơ hội mà thôi, hắn cứu cô, nếu ngay cả yêu cầu nho nhỏ này cô
cũng không đồng ý, có vẻ như quá mức vong ân phụ nghĩa rồi. Cô có thể
gật đầu đồng ý, nhưng lại do dự.
'' Anh chỉ cần em cho anh một cơ hội mà thôi.'' Đỗ Mộ Ngôn nói: '' Nếu đến cuối cùng em vẫn không đồng ý, anh tuyệt đối sẽ không ép buộc em.''
Hắn đã nói đến mức này rồi, cô còn có thể nói không sao.
Cô hạ tầm mắt, nhẹ gật đầu.
Tuy biết rõ Tần Tuyên Tuyên là người thiện lương lại mềm lòng nhất định sẽ
đáp ứng yêu cầu nho nhỏ này của hắn, nhưng thời điểm cô gật đầu đồng ý,
trong lòng hắn vẫn không kiềm chế được vui sướng như điên.
Hắn đương nhiên nói dối, nếu cô vẫn không chịu đồng ý hắn, hắn vẫn sẽ kiên
trì theo đuổi cô, nếu cô không chấp nhận hắn cũng không sao, lúc đó hai
người bọn họ chỉ có một kết cục, chính là kết cục mà hắn đã suy nghĩ từ
rất lâu rồi.
Hắn không nhịn được nhếch môi cười, được một tấc lại tiến thêm một thước
nói: '' Ngày mai anh còn được gặp em không? '' Hắn bị thương như này bắt buộc phải nằm một chỗ trên giường, không có cách nào để có thể tiếp cận cô, cho nên hắn hy vọng cô có thể tới đây nhìn hắn.....
Biết chính mình không có cách nào từ chối, Tần Tuyên Tuyên gật đầu nói: '' Tôi sẽ lại đến tìm anh.''
Cô đứng dậy, lúc này rốt cuộc hắn cũng thả cô ra, cô thở phào nhẹ nhõm,
lùi về sau hai bước: '' Đỗ.....Đỗ Mộ Ngôn, anh nghỉ ngơi đi, tôi đi
trước.''
Đỗ Mộ Ngôn cười gật đầu, nói lâu như vậy, hắn quả thực là mệt gần chết,
nếu không phải Tần Tuyên Tuyên vẫn còn ở đây, có lẽ hắn đã bất tỉnh lâu
rồi.
Thời điểm cô đi đến ngoài cửa cũng không lập tức đi tìm Đường Vy, mà là ngây ngốc đứng một mình ở hành lang. Hiện trong lòng cô vô cùng rối loạn,
thầm nghĩ muốn yên tĩnh một mình.
Lần đó khi Đỗ Mộ Ngôn thổ lộ với cô cô đã từ chối, một phần là do hắn cưỡng hôn cô, hành động không tôn trọng đó khiến cô cảm thấy chán ghét, hai
là lúc đó cô cùng Tống Kỳ vẫn còn yêu nhau, hoàn toàn không có khả năng
chấp nhận người đàn ông khác xen vào. Nhưng hiện giờ, trong khoảng thời
gian này Đỗ Mộ Ngôn đã vài lần giúp đỡ mỗi khi cô gặp nạn, lần này thậm
chí còn bất chấp tính mạng cứu cô, sự chán ghét đối với hắn đã biến mất
từ lâu. Hơn nữa, cô cùng Tống Kỳ đã chia tay, hắn muốn theo đuổi cô,
cũng không có gì là không thể.... Cũng không biết vì cái gì, cô dù sao
vẫn cảm thấy được chuyện này có gì đó rất kỳ lạ, về phần lý do, cô cũng
không thể nói rõ. Tuy rằng bị ép đồng ý cho hắn cơ hội theo đuổi, nhưng
trong lòng cô vẫn không có ý chấp nhận. Cô phải thừa nhận rằng, cô còn
chưa quên được đoạn tình cảm đã qua, căn bản không nghĩ tới lúc này lại
tiếp tục xuất hiện một đoạn tình cảm khác.
'' Tuyên Tuyên, sao con lại ở ngoài này? Cùng Tiểu Đỗ nói chuyện xong rồi? '' Đường Vy cùng Lý Tái chờ trong phòng khách có chút lâu liền đi tìm,
bắt gặp Tần Tuyên Tuyên đang đứng một mình ngoài hành lang, bộ dáng như
mất hồn.
Tần Tuyên Tuyên hoàn hồn, nhìn về phía Đường Vy cười : '' Mẹ, anh ta đang ngủ, con đứng ở đây chờ hai người.''
'' Đứa bé này, nói chuyện xong nên đi tìm me. Con đang bị thương, tốt nhất đừng đứng lâu.'' Đường Vy trách móc nói.
Tần Tuyên Tuyên cười: '' Mẹ, con biết con sai rồi. '' Cô nhìn Lý Tái, thu
lại nụ cười, nói: '' Trợ lí Lý, Đỗ tổng đã ngủ, có gì anh vào xem anh ta thế nào. Ngày mai tôi lại đến.''
Lý Tái khách sáo cười: '' Được, Tần tiểu thư. Để tôi tiễn hai người.''
'' Không cần, chúng tôi gọi xe về là được.'' Đường Vy vội nói.
Lý Tái kiên trì, '' Sao có thể như vậy được? Tần phu nhân, nếu Đỗ tổng
tỉnh lại biết tôi tiếp đón hai vị không được chu đáo, nhất định sẽ khấu
trừ tiền thưởng của tôi.''
Lời nói nửa đùa nửa thật làm cho Tần Tuyên Tuyên cùng Đường Vy nở nụ cười,
Đường Vy cũng không từ chối nữa: '' Vậy làm phiền anh rồi.''
'' Không phiền toái, đó là chuyện tôi nên làm. Xin mời đi bên này.'' Lý
Tái nói, hắn có thể nhìn ra được, vị Tần tiểu thư này sớm hay muộn cũng
sẽ trở thành bạn gái Đỗ tổng, thậm chí còn có thể trở thành Đỗ phu nhân, đối với mẹ con bọn họ, hắn cần phải chu đáo ân cần.
Dọc theo đ