
tưởng của cô,
tiếp tục nói:"Khi đó em còn tưởng cô cũng là học sinh mới, không ngờ đã là
nghiên cứu sinh năm nhất."
Ôn Nhiễm thở dài:"Ừ, cô của em đã hai mươi mốt,
già rồi."
Phiền Ánh Trạch bật cười, thực ra điều cậu muốn nói
là, khi đó nhìn thấy bộ dạng giương nanh vuốt của Ôn Nhiễm, thực sự tràn đầy
sức sống, đầy sự bồng bột của con gái.Đến khi gặp lại mới biết mình nhìn lầm
rồi.Lúc cô cười, cũng không chắc chắn là đang vui vẻ.
Lúc về tới kí túc xá, Lâm Sanh và Lưu Phỉ Phỉ ngồi
trên đệm học bài, một người miệng ngậm cây bút, gật gật tụng tụng.Cô nhìn hai
người mỗi động tác giống như là đang lập đàn cúng bái.
Bước qua xem:"Hai cậu đang làm gì thế?"
"Này, dạy học đáng giá vậy sao, thực đáng ghét,
lúc nào cũng đi làm việc."Nói xong Lưu Phỉ Phỉ ngẩng đầu." Mình nói
cho cậu biết cô Ôn à, cậu đang chủ nhiệm hai lớp năm một cũng đã nhiều
rồi."Nói xong lại cười hắc hắc rất chi là tà ác.
Ôn Nhiễm liếc bạn một cái, vòng qua cô đến nhà vệ
sinh.Chỉ nghe Lâm Sanh từ từ nói:"Bây giờ dạy học trò cũng không phải tốt,
cậu tận tâm hết sức truyền dạy rồi giải đáp thắc mắc, nhưng người ta với cậu
lại không hài lòng, còn có thể nói xấu sau lưng.Không phải là không có đâu,
không chừng còn gọi cả tổ tông của cậu ở trên mạng nữa đấy."
Ôn Nhiễm tháo trang sức ra dừng lại một chút, mắt trợn
to:"Ai lại biến thái như thế?"Lâm Sanh gần đây cũng vừa gia nhập hàng
ngũ học viên, thực ra cô ngoài lạnh nhưng trong lại nóng khó trách người ta
không thích,"Cậu bị người ta thịt à?"
Lâm Sanh miễn cưỡng cười, Lưu Phỉ Phỉ nói
tiếp:"Cậu ta thì bị ai thịt chứ?Là thầy Diệp, Ôn Nhiễm mấy ngày nay cậu
không ở đây, trên BBS trường đang náo nhiệt đến điên rồi."
Ôn Nhiễm dùng tốc độ nhanh nhất rửa mặt rồi mở máy
tính ra, truy cập BBS của đại học B.Quả nhiên trên tiêu điểm là tựa đề quen
thuộc:"Giáo sư hấp dẫn nhất đại học B Diệp Dĩ Trinh và những bí mật lớn
được tìm thấy."Nhìn tiêu đề này Ôn Nhiễm không khỏi bật cười, thời buổi
bây giờ khắp nơi đều viết những câu đề tương tự vậy, không biết có thể khám phá
ra được bí mật gì.
Lưu Phỉ Phỉ nói:"Người này đúng là không có gì là
không biết, nói gia cảnh thầy Diệp rất hoành tráng, cậu có biết Diệp đại tướng
quân không?"
"Diệp tướng quân, hình như có chút ấn
tượng." Cô nhớ ở hành lang lầu hai Ôn gia có rất nhiều ảnh chụp, trong đó
đều là các bác trong quân khu, cũng không thiếu ảnh có người tên là Diệp Tán
này."Sao thế?"
"Bài này người ta nói cha thầy Diệp là Diệp Tán,
mà Diệp Tán lại chính là Diệp tướng quân.Chậc chậc, thầy Diệp lại là hậu bối
của tướng quân."
Hậu bối của tướng quân?Cô có chút ngạc nhiên.Nhìn ảnh
chụp chỉ lộ ra gương mặt thanh cao nghiêm túc của anh, Ôn Nhiễm hình như đã
thấy ở đâu rồi.Cô ngẫm nghĩ một lát cũng nhớ ra.Là trong tạp chí của trường đại
học T.Trong hình đó, anh mặc một bộ tây trang màu đen, áo trắng bên trong.Bức
ảnh chỉ chụp ở phần sườn mặt, nhưng lại phảng phất như khẽ cười.
Vậy người đó, rốt cục có những bí mật gì?Cô nhanh chóng
bấm vào tiêu đề trên.
"Thầy Diệp trước kia từng đảm nhiệm vai trò quản
lý học viên sau lại sang dạy học ở đại học B, đến nay đã dạy không biết bao
nhiêu người.Thầy Diệp lúc đi học luôn rất điềm tĩnh, được nhiều giáo sư khen
ngợi.Không chỉ như thế, ngoài việc dạy học, thầy Diệp còn là một nhà cố vấn của
một ngân hàng đầu tư nổi tiếng, thầy thực sự là một nhân vật xuất chúng của đại
học T."
Nhìn mấy dòng ấy Ôn Nhiễm mím mím môi, tiếp tục kéo
xuống xem.
Dưới bài đăng có một người bình luận: các bạn à, tuy là
thầy Diệp rất ôn nhuận nho nhã nhưng mà mình thấy thầy lại là người sâu không
lường được, chỉ có mình mình thấy thôi sao?"
Bình luận tiếp theo: +1
Bình luận tiếp theo: + 10086
Ôn Nhiễm yên lặng thêm +1, tiếp tục xuống phía dưới
xem, người viết đang online
"Các bạn, cho phép mình cũng +1, mình cũng thấy
rằng, thầy Diệp thực là sâu không lường được, sự thật đúng là như thế.Mẹ thầy
Diệp là người thứ ba, lúc Diệp Tán tướng quân cùng vợ ly hôn cũng là lúc bà này
có con, không nghi ngờ gì nữa chính là thầy Diệp."
Sau khi mấy dòng này được đưa lên, mọi người trầm mặc
thật lâu.Mãi đến khi có một người vì câu " Đây là chân tướng sao" mới
hỏi:" Này vì sao bạn lại biết rõ ràng như vậy?"
Người viết không khiêm tốn chút nào:"Ha ha, thực
ra cái này cũng không phải là bí mật gì, chẳng qua mọi người không nói mà
thôi.Mình biết vài người trong quân đội nên mới nghe nói việc này."
Sau đó nhiều người còn hướng đến bạn này mà bội
phục.Ôn Nhiễm nhìn lướt qua vài bình luận, hầu như đều vô cùng bình thường, duy
nhất một câu nói.
"Người thứ ba ghê tởm, cả nhà đều là người thứ ba
ghê tởm."
Câu này vừa viết ra, cả diễn đàn lại im lặng trong
chốc lát.Không bao lâu sau một làn sóng lại rộ lên, có rất nhiều bình luận đồng
tình cũng có người còn muốn mang vấn đề đạo đức này ra để thảo luận, Ôn Nhiễm
xem xong mà khiếp đảm, vội vàng đóng trang web lại.
Lưu Phỉ Phỉ nắm bả vai của cô:"Trên mạng mà khó
tránh khỏi những lời lẽ không tốt, đừng để ý."
Cô yên lặng gật đầu, nắm chặt điện thoại trong ta