
cái gì có thể cản trở cô giương cánh tung bay.
Bồi bàn tính xong liền hội báo với cô : “Chúc mừng ngài, Cameron tiên sinh, ngài tổng cộng thắng được 4 triệu 8000 vạn.”
Tiếng vỗ tay vang trời.
Tối nay nhất định sẽ có người được ghi danh trong sử sách của Florence.
Bởi vì có người ở trong tối này sáng tạo ra chiến thắng lớn nhất từ trong lịch sử.
“Chúc mừng anh!” Melanie ôm Sriranda, hôn hôn hai má của cô, “Bảo bối , anh
biết không? Số tiền này có thể mua được cả tòa thành Mira.”
“Nếu tôi thật sự muốn mua thành Mira, thứ nhất liền sẽ đưa cho cô.” Sriranda thân sĩ cúi thấp người hôn tay cô ấy, làm cho tất cả nữ sĩ ở đây thét
chói tai.
Eric ở một bên nhìn, trong lòng cảm khái nghĩ :
May mắn người này là nữ, nếu không chỉ bằng chút tiểu xảo tạo niềm vui
cho nữ nhân này thì người đàn ông nào sẽ là đối thủ của cô?
Đem tất cả đồng xu gom lại, Melanie kéo tay Sriranda trở về phòng.
Dọc theo đường đi, cô đều không ngừng hỏi một chút đề.
“ Sao cô có thể đoán được lá bài cuối cùng là con gì? Chuyện này rất thần kỳ.”
Sriranda cười cười, nhẹ nhàng bâng quơ trả lời : “Tính ra .”
“Hả? Tính ra?”
“Ừm, trong 21 điểm, tổng cộng có 13 loại bài, có bài đối với chúng ta có
lợi, chúng ta gọi nó là bài tốt, có bài đối chúng ta bất lợi, thì gọi là bài xấu. Nếu chúng ta gặp bài tốt thì sẽ thêm tiền đặt cược, khi bài
xấu giảm bớt đi tiền đặt cược hoặc là không đặt, như vậy tỷ lệ thắng sẽ
lớn hơn 0.”
Melanie kinh ngạc, nghe xong nửa ngày mới nói ra một câu : “Hoàn toàn nghe không hiểu.”
“Trong tất cả các lá bài,6 là dễ dàng bắt trúng nhất, xác suất bắt trúng là
42.32%, A là con bài không dễ dàng bắt trúng nhất, như vậy tỷ lệ chỉ có
11.53%, con 2 hình thành 21 điểm xác suất lớn nhất là 11.8%, mà 10 hình
thành 21 điểm xác suất nhỏ nhất, chỉ có 3.4%……”
“Từ từ, một đống con số lớn nhỏ như vậy, tôi nghe mà đầu cũng đã muốn hôn mê.”
Sriranda tiếp tục giải thích : “Có xác xuất phân bố như thế, thì vấn đề này liền dễ dàng hiểu hơn. Giả định xác suất xuất hiện mỗi loại bài là 1/13,
bước đầu tiên chúng ta phải làm chính là, căn cứ xác suất xuất hiện mỗi
loại bài khác nhau mà phỏng đoán ra điểm xác xuất phân bố của nó. Bước
thứ hai, căn cứ điểm xác suất phân bố bài của mình và của đối thủ, rồi
lựa chọn dùng hay không dùng loại sách lược có tỷ lệ thắng đó. Đem số
bài hai người có ra so sánh, loại nào có tỷ lệ thắng lớn hơn liền chọn
dùng.”
“Tóm lại chính là mỗi lần bài mở ra, liền đem tất cả khả năng tính một lần, đúng chứ?”
“Đúng vậy. Nhưng sách lược không phải là quan trọng nhất, người thắng chân
chính mấu chốt là ở chỗ tính bài. Một, nó có thể điều chỉnh tiền đặt
cược lớn nhỏ. Hai, điều chỉnh ra sách lược. Nói như thế, cô có biết khi
chơi loại bài 21 điểm này thì tổng cộng phải dùng bao nhiêu lá bài?”
“78 lá!”
“Như vậy trước khi tôi cùng vương tử chơi ván cuối cùng thì tổng cộng đã dùng mấy lá?”
Melanie nhíu mày nghĩ nghĩ, không xác định nói : “Dường như đã dùng hơn phân nửa…… Rốt cuộc là mấy lá đây?”
“64 lá. Sau đó chia ta 5 lá, chia Gary 5 lá, chỉ còn lại có 4 lá.” Sriranda nháy nháy mắt, cười đến rất là trong sáng,“Căn cứ vào việc đã biết rõ
70 lá bài trước đó, đoán bốn lá trong tay Gary, cùng bốn lá trong tay
bồi bàn, có phải dễ dàng hơn nhiều không?”
“Dường như là dễ dàng chút, nhưng…… Nếu để cho tôi tính, cũng tính không ra .”
Sriranda thở dài, chỉ đành buông tha, nhún vai làm cái tư thế không sao cả.
Melanie cười hì hì, đem đầu dựa vào trên vai cô nói : “Tóm lại tôi biết cô rất
lợi hại là được. Ưm, đầu thông minh chính là tốt, ngay cả chơi bài cũng
cường hơn so với người khác, cái này thì ăn uống cả đời cũng không phải
lo.”
“Đừng trông cậy.” Sriranda một bên vừa nói, một bên
vừa mở cửa phòng ra,“Cái loại đánh bạc này,ngẫu nhiên dùng làm thủ đoạn
nổi danh còn được, nếu thật muốn dính vào nó, chết như thế nào còn không biết……”
Nói tới đây,thân mình đột nhiên chấn động thật mạnh, giọng nói đứt đoạn.
Melanie cảm thấy kỳ quái, theo ánh mắt của cô nhìn vào trong phòng, chỉ thấy
trên bàn đối diện cửa phòng hình như có thêm thứ gì.
Cô rõ
ràng nhớ rõ khi các cô rời đi, trên bàn trừ bỏ một lọ hoa cũng không có
vật gì khác, nhưng mà hiện tại, bên cạnh chiếc bình hoa kia bày ra một
vật cao tầm với nó –
Búp bê vải.
Trên khuôn
mặt trong của búp bê vải là hai viên mắt đen to tròn, một đầu mái tóc
dài thẳng, đội một cái mũ đỏ quả dưa, mặc áo sơmi trắng cùng ngực màu
vàng nhạt, bên ngoài còn có một cái áo khoác bụi màu lam, phía dưới là
váy dài xanh lá mạ, mang một đôi tất màu đen…… Tóm lại từ đầu đến chân,
màu sắc hỗn độn, không chỗ nào không hiện tục khí.
Melanie
di một tiếng, đi qua lấy búp bê vải kia lên, đùa nghịch vài cái, cười
nói : “Chỉ là một con búp bê thật đáng yêu thôi, cũng không biết ai đặt ở đây , thật thú vị có phải không, Sisi?”
Một bên vừa nói
một bên quay đầu, tiếp theo liền thấy trên mặt vị bằng hữu không gì
không làm được của cô có nét khiếp sợ trước nay chưa từng thấy.
Cái loại khiếp sợ này làm cả người cô cứng ngắc, duy trì tư thế đứng trước cửa, đứng tại c