
ch. Nếu cô ấy không thích anh, thì cho dù anh có là vương bài cũng
không có được tâm của cô ấy. Huống chi, mối quan hệ giữa cô ấy cùng Luis cũng không phải là loại quan hệ ái muội như anh nghĩ.” Mắt thấy Eric
trừng mắt lại muốn phản bác, Isaac vội vàng đem đáp án nói ra,“Bởi vì,
Luis là nữ.”
“A, cậu ta là nữ…… Từ từ! Cậu nói cái gì? Phụ
nữ?” Eric một phen nhéo áo Isaac, há hốc miệng cơ hồ có thể bỏ lọt một
quả trứng gà.
“Ừm .”
Ánh mắt Luis đen nhánh,
cẩn thận quan sát cũng không nhìn thấy lỗ chân lông, da thịt trắng nõn
cùng cánh tay tiêm gầy, nhất thời nhất nhất ánh vào trong đầu Eric, lúc
trước vẫn chưa phát giác, nhưng sau khi nghe lời nói kinh động từ miệng
Isaac liền đột nhiên cảm thấy tên kia căn bản chính là phụ nữ, ánh mắt
phụ nữ, làn da phụ nữ, cùng tay phụ nữ. Trời ạ, sao anh có thể đem cô ấy xem thành đàn ông? Đơn giản là vì cô ấy mặc quần áo đàn ông sao?
Mình thật đúng là người mù!
Nếu cô ấy không phải đàn ông, mà là phụ nữ, nói cách khác, quan hệ giữa cô
ấy cùng Melanie cũng không phải quan hệ tình nhân? Wase! Quá tuyệt vời!
Eric đứng lên, vui vẻ xoay vòng vài cái, lấy một loại biểu tình say mê
nói : “A, thượng đế, con cảm tạ người, người đã làm thế giới của con
khôi phục sắc thái……”
“Bây giờ còn muốn thắng sao?”
“Không muốn thắng!” Trảm đinh tiệt thiết.
Isaac nhẫn cười, cố ý hỏi : “Như vậy chút tiền thua kia làm sao bây giờ?”
“Thua thì thua đi. Chỉ cần tâm Melanie tiểu thư còn chưa có bị người khác cướp đi thì chút tiền kia tính là cái gì!”
“Không, vẫn có thể thắng trở về .” Isaac thu lại giấy bút, nhìn anh mỉm
cười,“Đem tiền thừa của anh cho Luis, giúp cô ấy thắng. Như vậy, khi cô
ấy thắng thì anh cũng liền thắng.”
“Cậu cảm thấy cô ấy nhất định sẽ thắng Gary vương tử?”
Đôi mắt Isaac hơi trầm xuống, khẳng định nói : “Nhất định.”
“Ok, nghe lời cậu!” Eric một bên bước chân như nhảy múa, một bên mãn nhãn đào tâm ra khỏi phòng.
Isaac nhìn bóng dáng của anh ta, tay cầm thành quyền để ở bên môi cười khẽ,
nhưng tầm mắt chuyển tới nơi nào đó, con ngươi thanh thúy ảm đạm buồn
bã.
Trên giường mềm mại thoải mái, ga trải giường màu xanh lam như mây, nhưng mà bên đùi phải lộ ra lại là một vùng tuyết trắng.
Băng vải tầng tầng quấn quanh.
Che dấu da thịt, cùng với, vết thương vỡ nứt.
Trong đại sảnh phía bắc lầu một, Sriranda cùng Gary đang lẳng lặng chờ đợi.
Hai người đều thuộc loại hình ít lời trầm mặc, bởi vậy cũng không có vẻ lo
âu, ngược mọi người đang vây xem đều thấp giọng nói nhỏ, chờ đợi có chút không kiên nhẫn.
Ngay tại lúc đó thì tiếng bước chân vui
vẻ vang dội từ ngoài cửa truyền đến, mọi người quay đầu liền thấy Eric
thiếu gia tươi cười đầy mặt chạy vào, xua tay nói : “Thực xin lỗi thực
xin lỗi, làm cho mọi người đợi lâu.”
Biff bất mãn nói thầm nói : “Nếu biết đợi lâu, cũng đừng lề mề như vậy, ngồi xuống mau bắt đầu đi.”
“A không không, tôi không chơi nữa.” Eric đem tất cả đồng xu còn lại trong hòm đẩy qua một bên, cười đến sáng lạn nói,“Này đó đều cho cậu, xem như tôi gia nhập với cậu, thắng chia cho tôi chút hoa hồng là được, thua
cũng không quan trọng. Cố lên, tôi ủng hộ cậu!”
Chuyển biến lớn này làm cho mỗi người ở đây đều lắp bắp kinh hãi.
Melanie kinh ngạc nói : “Eric thiếu gia, vì sao ngài không chơi?”
“Nghĩ không chơi thì sẽ không chơi thôi, Aha, Aha ha ha.” Eric đem ghế dựa
kéo đến cô gần, ngồi xuống vỗ vỗ bả vai Sriranda, cười tủm tỉm nói,“Cố
lên, tôi đối với cô rất tin tưởng, Aha, Aha ha ha.”
Mọi
người thấy thế cũng không khỏi rùng mình, trong lòng dâng lên một loại
cảm giác mao cốt tủng thiên– người này không phải là thua điên rồi chứ?
Sriranda lại gặp biến không sợ hãi lạnh nhạt cười nói : “Tốt, trước đa tạ.”
Melanie nhìn cô lại nhìn Eric, có chút tò mò, có chút nghi hoặc, không rõ đến
tột cùng có chuyện gì đã xảy ra, hai người này dường như đã thông đồng
cùng nhau tốt lắm, thật là khó hiểu.
Biff ho khan thật mạnh một cái, đem lực chú ý của mọi người một lần nữa dẫn trở lại ván
bài,“Nếu Eric thiếu gia tuyên bố rời khỏi, như vậy hiện tại cũng chỉ còn lại vương tử đại nhân cùng Luis thiếu gia . Hai vị nếu đã chuẩn bị tốt
liền bắt đầu đi, thời gian không còn sớm .”
Bồi bàn ở một bên nghe vậy đang muốn hô bắt đầu,thì Gary vương tử đột nhiên mở miệng nói : “Chờ một chút.”
Loát loát loát, tất cả ánh mắt mọi người đều quét về phía anh ta.
Mà trong mắt anh ta, thủy chung đều chỉ có một người là Sriranda, nhìn cô, đọc nhấn rõ từng chữ nói : “Một phen quyết thắng thua thế nào?”
Bốn phía nổi lên một trận xôn xao.
Trong lúc đó, Sriranda ngồi ở chỗ kia như một cái bóng màu đen, có chút mờ ảo lại chân thật tồn tại. Rõ ràng tồn tại, nhưng làm cho người ta cảm giác rất mơ hồ.
Những ai khi lần đầu tiên gặp cô đều sẽ chú ý
Melanie trước rồi mới chú ý tới người bên Melanie, nhưng một khi chú ý
tới cô, sẽ rất khó có thể đem ánh mắt từ trên người cô dời đi, Nhưng,
nhìn mãi sẽ cảm thấy mình cách cô thực xa xôi, hơn nữa càng ngày càng
xa, vĩnh viễn không thể tới gần.
Thật đúng là mê hoặc người a.
Mọi người cảm khái ở trong lòng.
Mà tr