
cả nước thậm chí cả bốn
đại lục. Bởi vì, số tiền đặt cước của ván này rất cao, trước đó chưa
từng có!
Vì thế lá bài cuối cùng rút ra, ở trước cái nhìn chăm chú của mọi người đẩy ngang tới trước mặt hai người.
Sriranda vươn tay, lại giật mình phát hiện tay mình hơi hơi phát run, vì khống
chế lại cái loại run run này, cô cố ý hít thở thật sâu rồi định thần,
nhưng đầu ngón tay vẫn còn run.
Một ván kết thúc này đối với cô mà nói, thật sự là quá mức trầm trọng.
Tuy rằng tư duy luôn nhắc nhở phải trấn định trấn định, nhưng thân thể cũng không chịu khống chế bắt đầu phản ứng theo tự nhiên.
Cô thu tay lại, nhẹ nhàng mà thở dài.
Có đôi khi, bản năng của nhân loại cũng thật phiền toái.
Cô liếc nhìn Eric bên cạnh, trên trán Eric đều là mồ hôi, so với cô càng trầm trọng hơn nhiều.
Vì thế cô nói : “Anh tới giúp tôi mở bài.”
Eric ngây người một chút, nửa ngày mới phản ứng lại : “A? Cái gì?”
“Ván này anh cũng có phần, như vậy lá bài cuối cùng mở ra liền do anh thay
tôi mở đi.” Sriranda mỉm cười với anh, cũng y như ý liệu, tay cô liền
dừng run.
Nhân loại, khi gặp được khốn cảnh mà sợ hãi hết
sức, một khi thấy người khác còn sợ hãi hơn so với mình thì cái loại
khẩn trương này sẽ lập tức bình ổn xuống — bởi vậy có thể thấy được,
nhân loại là động vật trời sinh ích kỷ, có bản năng vui sướng khi người
gặp họa.
Ánh mắt của cô chuyển hướng đến đối diện, một lòng trở nên trong trẻo mà bình tĩnh.
Gary vương tử một tay chống đâu, một tay đặt lên bàn, lấy tư thế dựa lưng
vào ghế mà ngồi, theo ý nghĩa nào đó, anh ta càng trầm tĩnh hơn so với
cô, bởi vì người dẫn dắt ván bài này thủy chung là anh ta, mà cô, bởi vì tiền không đủ cho nên không thể không bị vây vào thế bị động.
Nghĩ đến thật đúng là ảo não, nhưng cũng không thể tránh khỏi.
Phép tắc của thế giới này chính là như thế, cô không thể không tuân thủ. Nhưng mà, sẽ không có tiếp theo.
Nói cách khác, Gary vương tử nếu không thể thắng cô trong một ván này, từ
nay về sau, cũng sẽ không có cơ hội bức cô đến bước như hôm nay.
Giống như cảm nhận được cái nhìn chăm chú của cô, Gary ngẩng đầu nhìn về phía cô, tầm mắt hai người chợt gặp nhau, Gary vương tử luôn luôn có danh
gọi là băng sơn đột nhiên nở nụ cười.
Tuy rằng ý cười kia thực nhạt, hơn nữa nhìn qua càng như là khiêu khích, nhưng, cũng đủ để cho mọi người khiếp sợ.
Anh ta đem bài của mình chậm rãi mở ra từng lá.
Lá thứ nhất là 2, lá thứ hai 4, lá thứ ba 6, lá thứ tư 5, sau đó, đến phiên lá thứ 5.
17 điểm còn dám rút bài, vị vương tử này tác phong lớn mật, một chút cũng không đặt cô vào mắt.
Trong đại sảnh im lặng, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào lá bài cuối cùng, không dám nháy mắt thư một cái.
Hai đầu ngón tay được bão dưỡng thật tốt đặt trên mặt lá bài lại bắt đầu
nhẹ nhàng gõ, tháp, tháp tháp, tháp, tháp tháp. Ý trêu chọc người mười
phần.
Sriranda đột nhiên mở miệng nói : “Không cần mở, hiện tại tôi là có thể nói cho mọi người lá bài cuối cùng của ngài là –3.”
Bốn phía nhất thời ồ lên.
Gary vương tử nheo lại ánh mắt, biểu tình có vẻ càng thêm âm trầm.
“Hơn nữa tôi cũng có thể nói cho mọi người, lá bài cuối cùng của tôi là A.”
Sriranda nói xong, hướng Eric phiêu liếc mắt một cái,“Anh còn không mở?”
Eric giật mình lại nghi hoặc, run run vươn tay đến lá bài cuối cùng, theo
ngón tay thon dài của anh nâng lên,con số màu đen trên mặt bài rốt cục
xuất hiện ở trong mắt mọi người–
Quả nhiên là A.
Toàn trường oanh động.
Melanie nhảy dựng lên, ôm cổ cô hô : “A, thượng đế, thật là A! Bảo bối , quả thực chính là kỳ tích!”
Ánh mắt Sriranda không rời nhìn chằm chằm Gary, lạnh băng, bình tĩnh lại kiên quyết.
Gary vương tử lại thủy chung trầm mặc , không nói một lời.
Thanh âm vui mừng của mọi người dần dần lắng xuống, đều đem lực chú ý quay
lại lá bài cuối cùng trên bàn của anh ta, lá bài kia đến tột cùng là cái gì? Vương tử vì sao không nói lời nào? Mà Luis làm sao có thể đoán được ?
Một loạt vấn đề làm cho mọi người hoang mang, lòng hiếu kỳ tăng tới cực đỉnh, cũng sắp muốn nổ mạnh.
Lúc này, vương tử đột nhiên cử động .
Anh ta đứng lên, ghế dựa ma sát với nền đá cẩm thạch bóng loáng phát ra âm
thanh chói tai, sau đó, lại liếc mắt nhìn Sriranda một cái, xoay người
rời đi.
Biff vừa thấy anh ta đi liền vội vàng cầm áo khoác ở một bên lên, đứng dậy đuổi theo : “Điện hạ, Từ từ ! Từ từ chờ tôi……”
Eric kiềm chế không được liền bổ nhào lên bàn, cánh tay dài lật mở lá bài
cuối cùng kia lên, trên mặt bài tuyết trắng, con số tựa như nữ thần mỉm
cười thắng lợi, mê người mà sủng nịch nhìn anh.
–3!
Thật là 3!
Thế nhưng lại thật là 3!
“Cậu biết ma pháp?” Anh ta mừng như điên xoay thân qua, vẻ mặt sùng bái nhìn về phía Sriranda.
Mà sau khi Sriranda nhìn đến lá bài kia xong thì trên mặt lại nổi lên một
loạt biến hóa, giống như sắc xảo đều bị hòa tan, tất cả khí thế lợi hại
cùng bức người trước đó đều không thấy, chỉ còn lại có ý cười nhu hòa
tựa gió xuân.
Thấy sao? Cha ở trên thiên đường.
Đây là cô của hiện tại.
Hăng hái, mọi việc đều thuận lợi.
Trên thế giới này đã không còn