
hôm nay ông ấy có việc
bận, đành phải phái tôi tới nơi này cũng bàn bạc với Lục tiểu thư.”
Thái độ của cô ta hoàn toàn coi Lục Tiểu Phong như là
một người lạ lần đầu tiên gặp mặt.
Lục Tiểu Phong nhận lời nói: “Không dám, được ông chủ
của cô coi trọng.”
“Lục tiểu thư không cần khiêm tốn. Tôi nghĩ tình hình
sơ lược Mưu biên tập đã nói qua với cô, nói trắng ra là, chúng tôi muốn nâng đỡ
cô, không biết ý của cô như thế nào?”
Lục Tiểu Phong không trả lời, hỏi lại: “Tôi có thắc
mắc, vì sao ông chủ của cô lại nhìn trúng tôi? Tôi nghĩ có rất nhiều tác giả so
với tôi vĩ đại hơn nhiều đi, lượng tiêu thụ của tôi cũng không phải là tốt
nhất, chỉ có thể nói là bình thường, cho nên tôi rất tò mò.”
Mắt hoa đào xinh đẹp của Kim Dục hơi nhíu lại, giống
như dự đoán được Lục Tiểu Phong sẽ hỏi như vậy, không nghĩ ngợi gì nói: “Nếu
tôi nói đây là một loại duyên phận, Lục tiểu thư tin không?”
Lục Tiểu Phong không nói.
“Duyên phận khiến cho ông chủ của tôi thấy được quyển
sách này, duyên phận để cho ông ấy bắt đầu mở ra đọc liền muốn ngừng mà không
được, cũng là duyên phận để cho ông ấy thưởng thức sáng tác của cô. Ví dụ như
quyển này,” Kim Dục cầm lấy một quyển, chính là 《 Rượt đuổi ở trong
tình yêu phản bội》,
“Quyển sách này ông chủ của tôi khen cô viết đặc biệt xuất sắc, thật giống như…
tự mình trải qua vậy.”
Kim Dục tạm dừng lại, nhìn lướt qua Lục Tiểu Phong,
lông mi Lục Tiểu Phong cũng không nhúc nhích chút nào. Trái lại Mưu Hồng bên
cạnh không nhịn được chen mồm nói: “Sáng tác của Tiểu Phong quả thực đúng lúc,
một ít tình huống bên trong đều viết ra dựa vào tư liệu thu thập được.”
Kim Dục thản nhiên thu hồi tầm mắt, nói tiếp: “Chỉ có
điều người khác tiếc nuối chính là tại sao lại là bi kịch, tuy rằng bi kịch trở
thành kiệt tác, nhưng hiện tại khẩu vị của mọi người vẫn muốn lấy HE (happy
ending) làm chủ, là một tác giả ngoài sáng tác tốt ra, lựa ý
hùa theo nhu cầu của thị trường cũng rất quan trọng. Cho nên, ông chủ nói, nếu
thay đổi kết thúc hai người yêu thương lần nhau, cả quyển sách liên hoàn mỹ.”
Kim Dục nói xong, trong phòng khách phút chốc lạnh
ngắt, một lát sau, Lục Tiểu Phong mở miệng nói: ‘Kim tiểu thư cũng cho rằng như
vậy?”
Kim Dục từ chối cho ý kiến, giọng nói không thể nói rõ
là không vui, hay không có cảm xúc gì: “Đây là thị trường đòi hỏi.”
“Có thể xin hỏi tôn tính đại danh của ông chủ cô?” Lục
Tiểu Phong giơ tay lên, thầm lau đi mồ hôi lạnh trên thái dương.
“Ah, ông chủ họ Tiêu, gọi là Tiêu tổng là được rồi.”
Khóe môi Kim Dục cong lên, hai chữ Tiêu tổng ở đầu lưỡi của cô ta hết sức dễ
nghe. (Tiêu tổng là ông chủ Tiêu, giống như tổng
tài ấy)
Lòng Lục Tiểu Phong tiếp tục chìm xuống, nàng cảm giác
mình giống như một con mồi, thợ săn đã nhắm bắn cách đó không xa, ngón tay đã
đặt ở trên cò súng. Nhưng bên ngoài nàng làm bộ như đang kính trọng, liên tục
gật đầu: “Thay đôi cảm ơn Tiêu tổng, chỉ có điều, ý tốt của ông ấy lòng tôi xin
nhận.”
“Tiểu Phong, cô nói cái gì đó.”
Kim Dục còn chưa mở miệng, Mưu Hồng đã nôn nóng, liên
kéo giật giật vạt áo của Lục Tiểu Phong ở dưới mặt bàn. Nhưng Lục Tiểu Phong
không cử động, khách khí nói với Kim Dục: “Tôi còn cần rèn luyện, cách làm nhà
văn may mắn loại này còn quá xa, lại cảm ơn lần nữa, tiếp theo, thật xin lỗi.”
Mưu Hồng nén cơn tức lại xin lỗi Kim Dục: “Kim tiểu
thư, ngại quá, làm phiền cô chờ một chút, cô ấy có lẽ vấn không biết rõ tình
hình, tôi sẽ nói một chút với cô ấy…”
Kim Dục dùng tay ra hiệu ở miệng Mưu Hồng, tiếp theo
cười nhạt nhìn Lục Tiểu Phong nói: “Tiêu tổng dự đoán được Lục tiểu thư sẽ từ
chối, cho nên ông ấy dặn dò để cho Lục tiểu thư có thời gian suy nghĩ, lần sau
khi gặp mặt, chúng ta bàn lại. Như vậy, hôm nay cứ thế đã.”
“Tôi đã quyết định, không cần phải suy nghĩ nữa…”
“Xuỵt.” Ngón trỏ của Kim Dục khẽ đặt ở trên môi Lục
Tiểu Phong: “Không cần kết luận nhanh như vậy, còn có thời gian.”
Ngón trỏ của cô ta vừa rời khỏi một chút, Lục Tiểu
Phong liền hỏi: “Kim tiểu thư cũng nghĩ rằng tôi nên ký tên hay sao?”
“Vì sao lại không? Tôi rất chờ mong được hợp tác tốt
cùng Lục tiểu thư.”
Nét mặt Kim Dục tươi cười như hoa, làm cho Lục Tiểu
Phong không khỏi liên tưởng đến đóa hoa hồng đen lạnh lùng xinh đẹp nhiều gai,
cô ta mở cửa phòng khách, để lại một bóng lưng xinh đẹp. Cửa đóng trong nháy
mắt, cũng lưu lại trong lòng Lục Tiểu Phong một bóng ma.
——————————————————————————————————————————
Kim Dục ngồi trên xe, lập tức lấy điện thoại di động
ra gọi điện thoại, đầu kia vừa mới bắt máy, cô lạnh nhạt nói: “Tất cả đều tiến
hành theo kế hoạch.” Tiếp theo khuôn mặt căng cứng nhịn không được nhăn lại,
làm nũng nói: “Em không thích phần nhiệm vụ này.”
Người đầu bên kia nghe xong cười khẽ hai tiếng, dịu
dàng an ủi: “Ngoan, trở về tôi thưởng cho em.”
Lục Tiểu Phong không biết làm thế nào mình thoát khỏi
Mưu Hồng thở hổn hển chạy về nhà, hình như là ngồi xe buýt về, lại hình như là
bắt taxi về. Tóm lại là khi về đến nhà, hai chân của nàng hoàn toàn vô lực,
dường như là ngồi liệ