
i vẻ không
vui, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng.
"Tôi nói rồi, Ngu Ngọc là Ngu Ngọc, em là em. Thứ đàn
bà chỉ biết đào mỏ cho bản thân, tôi làm sao mà quyến luyến được chứ?"
Trong lòng Úc Noãn Tâm chợt rúng động, nàng chợt nhận ra …
"Lẽ nào … quả thật là cô ta làm?"
Bàn tay nhỏ bé của nàng nắm lấy hắn, gấp gáp hỏi: "Nếu
là cô ấy làm, anh sẽ đối xử với cô ấy thế nào đây?"
Nhìn bàn tay bé nhỏ sát bên mình. Hoắc Thiên Kình mắt thoáng
ý cười, hắn một lần nữa kéo nàng vào trong lòng, bất mãn nói "Cô bé này, nằm
trong lòng tôi còn nghĩ đến chuyện khác à?"
Hắn không trả lời thẳng câu hỏi của nàng khiến Úc Noãn Tâm
biết rằng nàng không cách gì hỏi tiếp được nữa, nếu hắn muốn nói thì không cần
nàng hỏi cũng sẽ đem chuyện nói ra.
Úc Noãn Tâm nhắm mắt lại, để mặc hắn hôn xuống…
Khoan đã…
Nàng gần như buột miệng thốt ra một câu nói
Hắn vừa nói "loại đàn bà chỉ biết đào mỏ cho bản thân
giống như Ngu Ngọc, hắn sao mà có thể quyến luyến?
Sao hắn lại dùng từ "quyến luyến" để miêu tả … Lẽ
nào hắn đối với nàng – chính là quyến luyến?
Làm sao có thể được ? Người đàn ông kiêu ngạo như hắn làm
sao hiểu được ý nghĩa của quyến luyến ? Trong lòng hắn chỉ có độc chiếm và hưởng
thụ, đó ắt là tâm lý của người đàn ông, vậy nên mới yêu cầu nàng giữ khoảng
cách với người đàn ông khác.
Nhìn Noãn Tâm mở to mắt ngơ ngác, Hoắc Thiên Kình tươi cười
đưa tay vuốt má nàng, nói "Thật là một cô bé chẳng ngoan ngoãn, lại đây, hầu
hạ tôi."
Nói rồi, kéo bàn tay nhỏ bé của nàng trực tiếp sờ vào cái vật
kiêu ngạo đang thẳng đứng lên của hắn.
Úc Noãn Tâm như là đụng phải lửa, kinh hoảng kêu nhỏ một tiếng,
trong mắt mang theo khiếp hãi.
"Anh vừa mới… Thế nào mà đã…" Nàng xấu hổ không thể
nói trọn câu.
"Cô bé ngốc, tôi nói rồi, em nên thích ứng với sự ham
muốn vô chừng mực của tôi mới được". Hắn cười xấu xa, thân hình cao lớn
hoàn toàn phủ xuống…
Úc Noãn Tâm biết, hắn luôn có biện pháp khiến mình không dứt
ra khỏi được….Cho đến lúc mệt nhoài, nàng rúc vào trong lòng hắn…
Đêm tàn, luôn luôn là ngàn vạn đổi thay trong chớp mắt…
Trong lúc Úc Noãn Tâm đang say ngủ thì một loạt tiếng sột soạt
rất nhỏ truyền vào tai, khiến nàng giật mình tỉnh giấc.
Người đàn ông bên cạnh đã không thấy.
Nàng sờ bên cạnh, hơi ấm vẫn còn chứng minh hắn vừa đi không
lâu.
Âm thanh đến từ phòng khách truyền đến, nàng nghi hoặc xuống
giường, đi ra ngoài nhưng chỉ thấy được dáng Hoắc Thiên Kình vội vã rời đi.
Úc Noãn Tâm sửng sốt
Đã hơn nửa đêm, hắn lại quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi đâu?
Bước đến cửa sổ, dưới ánh trăng sáng, Úc Noãn Tâm phát hiện
dưới lầu đã có vài tên vệ sĩ chờ sẵn, sự tình chắc không đơn giản.
Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?
Lòng của nàng bỗng dâng lên một cảm giác bất an, không nói một
lời, vội vã thay quần áo, theo đi ra ngoài.
Trong biệt thự của một phụ nữ.
Tòa biệt thự màu trắng này được bao phủ bởi ánh trăng, lờ mờ
hư ảo. Biệt thự không lớn nhưng vô cùng tinh tế, hơn nữa vị trí cũng cực kỳ bí ẩn.
"Loảng xoảng… "
Tiếng bình hoa vỡ tan đột nhiên phá nát bầu không khí yên lặng
trong biệt thự. Tiểu Ưu đứng ở đó, vẻ mặt xấu hổ mà nhìn người đàn bà đang nổi
giận, hơn nữa ngày mới thở dài một hơi, tiến lên nói:
"Chị Ngu Ngọc, chị đừng vội cáu kỉnh như vậy, có thể sự
tình không đến mức nghiêm trọng như chị nghĩ đâu."
Ngu Ngọc thở hổn hển mà quay người ngồi lên sôpha, châm một
điếu thuốc nhỏ dài dành cho phụ nữ. Không khó nhìn ra được sự phiền toái bất an
trong đáy mắt cô ta.
"Không nghiêm trọng như vậy? Cô nói nghe nhẹ nhàng quá.
Lẽ nào cô không nghe thấy những lời của Hoắc Thiên Kình trong hội nghị chiêu
đãi phóng viên sao? Sớm muộn gì anh ta cũng sẽ tra ra tôi!"
Tiểu Ưu nghe xong, nhíu mày lại, nhẹ giọng an ủi: "Chị
Ngu Ngọc, chị đừng vội kích động như vậy. Hơn nữa chuyện này làm rất bí mật,
chưa chắc muốn là có thể tra được."
Ngu Ngọc hít mạnh một hơi thuốc, hung hăng nói: "Đều do
con nhỏ Cách Nạp chết tiệt kia, tay chân làm việc không gọn gàng. Bây giờ lại
liên lạc không được, cũng không biết nó chạy đến chỗ nào rồi! Tiểu Ưu, chuyện
này cô phải giúp tôi xử lý. Nếu cần thiết thì cho người làm ảnh giả kia một ít
tiền, kêu hắn xuất ngoại để tránh né. Còn nữa, mau chóng tìm ra con nhỏ Cách Nạp
chết tiệt kia cho tôi!"
"Chị Ngu Ngọc, hai chuyện mà chị nói em đã thay chị xử
lý tốt, cho nên chị không cần lo lắng Hoắc Thiên Kình sẽ tìm được chứng cứ. Hơn
nữa, chuyện tranh giành tình cảm giữa đàn bà với nhau, việc nhỏ này chưa chắc
Hoắc tiên sinh đã nhúng tay vào. Bây giờ chị không nên tự mình làm rối loạn. Có
rất nhiều hợp đồng đang cần chị thực hiện. Bây giờ công việc của chị là quan trọng
nhất."
"Làm việc, làm việc, làm việc!"
Ngu Ngọc nghe xong, tức giận đến mức dập tắt điếu thuốc
trong tay, đứng dậy, ánh mắt không vui, nói: "Cô đã biết nói như vậy, nếu
bây giờ tôi không nhanh chóng xử lý tốt chuyện này thì cũng không cần làm việc
nữa! Bây giờ cô cũng thấy rồi đó, chất lượng hợp đồng không ngừng kém đi. Đài
phát thanh, đài truyền hình có tiếng cùng phỏng vấn đều tìm Úc Noãn Tâm.