
n bộ sư đoàn đều nhận được ảnh chụp, Vương Đại
Bưu không biết dùng mấy thứ đồ chơi này, nhưng trong văn phòng ông, bên dưới
còn có thư ký, chuyện này là lúc năm giờ sáng, thư ký báo cho ông biết, ảnh
hưởng quá xấu, khác với những tấm ảnh không rõ ràng lần trước, lúc này độ sắc
nét tuyệt đối đạt tiêu chuẩn.
Vương Đại Bưu nhìn vài
lần, nét mặt già nua cũng không chịu nổi mà có chút ửng hồng, tư thế đó, bộ
dáng kia, đúng là trò hề, chút chuyện trên giường của nam nữ, đem những lãnh
đạo bình thường ra vẻ đạo mạo, làm cho xấu xí không chịu nổi, nữ đều là Thiệu
Tình, chân chính là một cô nàng phóng đãng, mấy gã đàn ông này
Mỗi một tấm ảnh đều trải
qua góc độ điều chỉnh chuẩn xác, biểu tình của Thiệu Tình, hoặc trầm mê, hoặc
thê thảm, hoặc chật vật, hoặc vui sướng, trình độ có thể sánh ngang với nữ diễn
viên phim cấp 3 Nhật Bản, Vương Đại Bưu sống đến từng tuổi này, thực sự mở mắt,
hơn nữa có một tấm, Thiệu Tình quỳ gối trước □ của đàn ông, miệng ngậm lấy,
nuốt, phun, ngước mặt, lỗ chân lông rất nhỏ trên mặt đều nhìn thấy rõ ràng...
Kỳ thật mấy gã đàn ông
này, cũng không tính là lãnh đạo cấp cao, chỉ là mấy cán bộ bậc trung, nhưng
cán bộ bậc trung, thật sự truyền ra cũng ảnh hưởng quá xấu.
Thủ trưởng phía trên của
Quân khu đã trực tiếp hạ lệnh xuống, bảo Vương Đại Bưu điều tra xử lý chuyện
này, chưa tới bảy giờ, tư liệu về Thiệu Tình đã nằm trong tay ông, Vương Đại
Bưu vừa nhìn, trong lòng chuyện gì cũng hiểu.
Thiệu Tình cùng Phùng Ki
từng có một đoạn chuyện xưa, hiện tại được điều đến bên này, lại bắt đầu dây
dưa với Phùng Ki, tiểu nha đầu làm sao có thể trơ mắt để người khác khi dễ, ảnh
chụp với Tiêu Hoa kia được điều tra ra, là tự Thiệu Tình tung lên, mục đích làm
như vậy, cũng không khó đoán.
Tiêu Hoa nhất định là ăn
quá ngon ngọt, không muốn buông tha Thiệu Tình, Thiệu Tình không muốn dính dáng
với anh ta, lại không đắc tội nổi, chỉ có thể đánh lén, lại nói kết quả này với
Tiêu Hoa cũng coi như xứng đáng, nhưng Thiệu Tình không nên đem chuyện mình tự
làm, trực tiếp đổ lên đầu tiểu nha đầu, nếu Lưu Triệu không nhanh chóng báo cho
ông, Vương Đại Bưu còn chưa nhanh chóng suy nghĩ cẩn thận mà truy ra được.
Thiệu Tình chọc tới trên
đầu tiểu nha đầu, muốn chiếm tiện nghi, làm gì có chuyện tốt như vậy, nha đầu
kia nếu muốn phá tung lên, mười Thiệu Tình cũng không là cái gì, có thù phải
báo, ngươi chém ta một đao, ta lập tức trả lại cho ngươi hai kiếm, đây là cá
tính của tiểu nha đầu, khiến người ta vừa yêu vừa hận.
Vương Đại Bưu càng nghĩ,
chuyện này vẫn là nên giải quyết nội bộ, tục ngữ nói phải dẹp thù trong mới
đánh được giặc ngoài, lại nói, chuyện này căn bản vẫn bởi vì Phùng Ki, để anh
hiểu biết tình huống một chút trước, hơn nữa Vương Đại Bưu thật muốn hỏi một
chút, tiểu tử này rốt cuộc có ý tứ gì.
Phùng Ki vừa đến, đã bị
chủ nhiệm văn phòng sư trưởng trực tiếp đưa vào, Phùng Ki vào cửa cúi chào:
"Chào sư trưởng." Vương Đại Bưu tức giận trừng mắt nhìn anh liếc một
cái, vẫy vẫy tay: "Khá lắm, có cậu tôi có thể tốt được sao, ngay cả ngủ
ngon một giấc cũng không được, cậu đến đây, nhìn mấy tấm ảnh này..."
Phùng Ki kì quái đi qua
nhìn vào máy tính, vừa nhìn thấy hai hàng mày rậm gắt gao nhăn lại: "Ai
gửi những thứ này?" Vương Đại Bưu thực hận không thể đập vỡ cái đầu gỗ ngu
ngốc này, nhìn thử bên trong chứa cái gì, vậy mà còn chưa rõ sao, người ngoài
nhìn một cái liền đã rõ ràng, kẻ gây nên mọi chuyện - Phùng Ki này lại hồ đồ.
"Việc này để sau,
tôi hỏi cậu, cậu với Thiệu Tình có quan hệ gì?" Biểu tình của Vương Đại
Bưu tương đối nghiêm túc, thân thể Phùng Ki đứng thẳng, như đinh đóng cột lắc
đầu: "Quan hệ gì cũng không có, ba năm trước đây tìm hiểu nhau, sau đó lại
chia tay." Vương Đại Bưu bình tĩnh nhìn anh: "Về chuyện này, ý của
cấp trên là tận lực ngăn chặn ảnh hưởng không tốt, không thể làm lớn chuyện,
cậu trở về khuyên nhủ tiểu nha đầu thật tốt, chuyện tình yêu của hai người ép
buộc thế nào tôi không xen vào, đừng đẩy vào trong bộ đội, tự mình giải quyết,
nhưng mà, lại nói, ủy khuất này của tiểu nha đầu cũng là từ cậu mà ra, cậu trở
về suy nghĩ cẩn thận, có phải hành vi thái độ của chính mình không đủ kiên
quyết hay không, mới tạo nên hiểu lầm không cần thiết, chuyện nam nữ tôi không
hiểu, nhưng tôi biết chỉ có một với một, đừng để những thứ mập mờ làm hỏng
việc..."
Phùng Ki bị sư trưởng
không đầu không đuôi quở trách một chút, ra khỏi bộ chỉ huy, ngẫm lại lời nói
của sư trưởng, mặc dù quá mức trực tiếp, cũng có chút đạo lý, Thiệu Tình cùng
tiểu nha đầu làm ra việc này, mình thực không tránh khỏi có liên quan, trong
đợt diễn tập quân sự cứu Thiệu Cương, sau đó Thiệu Tình lại xuất hiện, cử chỉ,
lời nói của anh có chút ba phải, hàm hồ, thế nào cũng được, lập trường không đủ
kiên quyết rõ ràng, có lẽ, chính vì thái độ như vậy, cho Thiệu Tình một ít hy
vọng, nghĩ rằng bọn họ có thể hợp lại.
Thiệu Tình thủ đoạn hèn
hạ, nhưng Thiệu Tình không có quan hệ gì với mình, Manh Manh cũng là cô vợ nhỏ
của anh, nha đầu mới bây lớn, làm ra chuyện kh