The Soda Pop
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322843

Bình chọn: 10.00/10/284 lượt.

́m tệ nữa, như

vậy một bộ giá ngót nghét tám trăm tệ rồi.

Thời buổi bây giờ giá cả không theo một chuẩn mực

nào đến mức khó tưởng tượng. Tôi thật không hiểu nổi tại sao một đồ

vật chỉ có hai miếng vải bé không quá một thước[3'> chắp

lại với nhau mà cũng đắt đến thế. Bạn cứ thử tính mà xem, một

chiếc áo ngực cỡ khoảng trên dưới hai trăm centimét vuông, năm mươi

chiếc áo ngực cỡ gần một mét vuông, giá xấp xỉ ba mươi nghìn tệ,

như vậy tính ra giá một chiếc áo ngực còn cao hơn cả giá nhà đất. Làm

phụ nữ, gánh nặng cũng có phần nặng hơn nam giới nhỉ? Mua áo ngực

còn khó hơn cả mua nhà!

[3'> Gần bằng 1/3 mét.

Mặc dù cô nhân viên cười tươi như hoa nói có thể giảm

mười hai phần trăm nhưng giảm như thế có đáng gì, giá vẫn suýt soát

bảy trăm tệ, chưa thỏa đáng lắm.

Điền Tịnh cũng cảm thấy hơi đắt, nói hay là sang

hàng khác xem xem. Thế là tôi lại sang hàng khác thử một bộ giá hơn

hai trăm tệ, đương nhiên không thích bằng bộ trước, chỉ cảm thấy được

được thôi. Rốt cuộc mua bộ nào, đương nhiên tôi phải gọi điện hỏi ý

kiến Chủ tịch Chu nhà tôi rồi.

Chủ tịch Chu nhà tôi

kiên định giữ ý kiến: “Nghe anh nói nhé, mua bộ đắt như thế làm gì?

Bộ hơn hai trăm tệ cũng là nhiều rồi. Anh trai không chú trọng vẻ bề

ngoài, chỉ chú ý đến thực chất bên trong. Bà xã đại nhân, anh tin em

là người rất có “thực chất bên trong”, không cần bề ngoài lòe loẹt,

hoa mỹ làm gì”.<>

Nói thì nói vậy, chứ có bề ngoài đẹp đẽ lại

chẳng hấp dẫn hơn à? Con gái luôn mong muốn mình được đẹp nhất có

thể, đặc biệt trong ngày trọng đại nhất của cả đời người.

“Nhưng em vẫn thích bộ đắt tiền kia hơn, hay là em

về, lên mạng xem thế nào”.

Tôi muốn dùng phương pháp cũ là lên mạng tìm mặt

hàng giống hệt như thế và rất nhanh chóng tôi đã tìm được bộ đồ

lót đó, trên mạng giảm bốn mươi phần trăm, như vậy giá còn gần năm

trăm tệ, vẫn hơi đắt. Hơn nữa, bây giờ cũng muộn rồi, đặt hàng xong

cũng phải ngày hôm sau họ mới duyệt. Mà mua hàng kiểu này cũng khó

tránh khỏi giao hàng chậm, ngộ nhỡ có trục trặc, ba ngày hàng chưa

đến nơi thì ngày hôm đó tôi mặc gì, sao có thể người không lâm trận

được? Như vậy lại thành ra bị động!

Nghĩ tái nghĩ hồi, cuối cùng tôi quyết định kìm

cái sự sung sướng lại. Thôi đi, ngày mai ra mua bộ hơn hai trăm tệ đó

là xong!

Hôm đó Chu Nhất Minh phải làm thêm giờ, ăn tối xong

mới tranh thủ gọi điện hỏi tôi đã lên mạng mua bộ nội y đó chưa. Tôi

nói cho anh ấy biết là mình đã thay đổi ý kiến: “Giá trên mạng cũng

gần năm trăm tệ, hơn nữa sợ vận chuyển bị chậm trễ, thời gian cũng

sát ngày rồi. Thôi, ngày mai đi mua bộ hơn hai trăm tệ là được rồi!”.

Giọng của tôi vẫn đầy vẻ luyến tiếc, anh ấy nghe

xong, không biết nói gì hơn: “Cứ như thế đã, anh đi làm việc đây. Hôm

nay là liên kết hoạt động thực thi pháp luật, khả năng tối nay sẽ về

muộn nên không sang nhà em được. Ngày mai anh bắt đầu nghỉ phép, em

đợi anh sang rồi hai đứa đi mua sắm”.

Gần đây thành phố đang ra quân chấn chỉnh lại vài

vấn đề nên những ngày này ban Quản lý đô thị của Chu Nhất Minh phải

phối hợp với cơ quan công an để thực thi pháp luật. Tối nay, nhiệm vụ

của bọn họ là phải xử lý những người bán hàng rong gần bến xe ô tô

không có giấy phép kinh doanh, bày bán lộn xộn.

Bến xe ô tô là một trong những khu vực đông đúc nhất

của thành phố, bên trái gần đường quốc lộ, bên phải có một siêu thị

lớn. Người xe qua lại tấp nập như mắc cửi, ngày nào cũng ồn ào

nhộn nhịp, do đó thu hút không ít các tiểu thương đến kinh doanh ở

“nơi có phong thủy tốt” này. Phía trước bến xe là quảng trường, cửa

sau là siêu thị, còn có hai đường quốc lộ hai bên, tất cả đều bị

người ta chiếm đóng, bày bán đủ các mặt hàng, nào là hoa quả, bánh

rán, phở xào, mì lạnh trộn, nào là di động cũ, đĩa CD lậu, v.v… Có

người vác bao lớn đến bán, có người gánh hàng đến bán, còn có

nhiều người bán hàng rong đẩy xe ba bánh chở bình ga, bếp đun, trên xe

là cái nồi với đủ gia vị cay chua mặn ngọt để cung cấp cho người qua

đường những món ăn nóng hổi.

Những người bán hàng rong này bạ đâu bày bán đấy

khiến cho bến xe hỗn độn, chẳng ra thể thống gì cả. Vỉa hè và làn

đường dành cho xe không có động cơ đều bị họ chiếm chỗ. Vì thế ban

Quản lý đô thị đã nhiều lần nhận được đơn khiếu nại của người dân

quanh vùng.

Người dân ở đây tỏ ra rất bức xúc, khoảng không gian

trước cửa nhà họ đều bị những người b