Tắt đèn kể chuyện ma

Tắt đèn kể chuyện ma

Tác giả: Loan Bảo Quần

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 328153

Bình chọn: 7.00/10/815 lượt.

lên đây”, trong phút chốc tiểu nhị bị giật mình đến suýt chết.

Lã Lương Phong thích đem những chuyện nhân tình thế tháicủa nhân gian họa vào tranh vẽ. Câu chuyện trên đây thực tế là anh tamượn đầu lâu mắng ma men, trong các câu chuyện về đầu lâu cũng không cóchủ tâm gì khác.

Chỉ cần có rượu, chết cũng không có gì đáng sợcả, đổ lên một đống phân cũng không sao cả! Vào thời đó cũng có thể được gọi là anh hùng trong thế giới của tửu, nhưng nếu như bây giờ, e rằngsẽ khiến mọi người phải dương mắt nhìn. Tất nhiên, cũng không tránh được “hậu sinh khả úy”.

Đầu lâu và ma thuật của thầy mo

Sự hài hước của đầu lâu ngẫm lại còn có sự cay đắng, xót xa vô cùng, nhưngđiều đó với họ vẫn chưa là gì, bởi trong cuộc sống đôi khi họ còn phảichịu nhiều cái không may hơn thế. Bởi vì bản thân mỗi chiếc đầu lâu đềucó linh tính nên chúng thường xuyên bị quái nhân, quái vật lợi dụng, trở thành công cụ làm hại dân sinh, đó mới là điều đáng buồn nhất.

Cũng như việc con người cho rằng đầu chính là bộ phận quan trọng nhất trêncơ thể, đầu lâu làm thi hài cũng là điều tự nhiên. Một khi xương cốt của người chết phân tán tứ phía thì vong hồn của họ cũng cần phải có chỗ để nhập vào, nhưng nhập vào bộ phận nào đây, bất kể là người hay ma nếulựa chọn, thì e rằng họ chỉ chọn đầu lâu, mà nếu đầu lâu cũng bị vỡ nát, phân tán khắp nơi, vậy thì bộ phận quan trọng nhất lúc này chính làxương đỉnh đầu. Các câu chuyện ở trên đã nói về việc đầu lâu có thểgiống như trái bóng, càng nhảy càng cao, có thể giống như chiếc bánh xelăn đi lăn lại đuổi theo người, một điều rất rõ ràng là, chỉ có đầu lâumới có thể làm được như vậy, xương cốt của các bộ phận khác không làmđược việc này. Tuy có linh tính, nhung lại là chiếc xương khô không thểtự chủ được, vì thế cho nên, vào thời cổ đại, đầu lâu và xương đỉnh đầumới được cả thầy mo và những người luyện yêu thuật rất coi trọng, bởi nó chính là nguyên liệu luyện yêu pháp của họ.

Trong tiểu thuyếtchí quái thời Minh - Thanh thường nhắc đến yêu quái hồ ly “bái nguyệtluyện hình”, trên đầu phải có một chiếc xương đỉnh đầu hoặc đầu lâu củacon người, đó là điều mà độc giả đã biết rõ rồi. Nói về xuất xứ thì cũng rất sớm, như trong Dậu dương tạp trở của Đoàn Thành Thức người đờiĐường có nhắc đến hồ ly hoang dã đầu đeo đầu lâu bái Bắc Đẩu, chỉ cầnđầu lâu rơi xuống thì lập tức có thể hóa thành hình người. Điều nàytrong Tập dị ký của Tiết Dung Nhược được viết lại cụ thể, rõ ràng hơn:

Đột nhiên có yêu quái lảo đảo đi tới, với lấy đầu lâu và đặt lên đầu, lắcđi lắc lại, nó rơi xuống đất, yêu quái không để ý đến nữa, bởi vì còn có sự lựa chọn khác. Không bốn thì năm, chọn được một cái, khâu thành hình ngọn núi cao vút. Vén lên và ngắt lá cây, hoa có thể che lấp hình thể,phải để ý nhìn trước ngó sau rồi tạo thành cái áo. Trong chốc lát đã hóa thành một người phụ nữ, yểu điệu bước đi.

Không chỉ có hồ ly,tất cả những yêu quái quấy phá, làm hại đều phải mượn đầu lâu làm phép.Quyển hai mươi, Hoàng Tư Thâm trong Di kiên đinh chí của Hồng Mại dẫn ra một đoạn: “Có một con chó mẹ đeo lên chiếc đầu lâu thì có thể hóa thành người phụ nữ, hấp dẫn những kẻ háo sắc.” Không chỉ có vậy, đáng sợ nhất là ma không đầu cũng muốn mượn đầu lâu để làm trò quậy phá, tình tiếtkinh khủng đó còn ghê tởm hơn việc ác quỷ họa bì trong Liêu trai. Ví như quyển chín trong Mộng am tạp trước của Du Giao người đời Thanh có viếtvề một câu chuyện, nói về một thư sinh yêu mê hồn một mỹ nữ, nhưng đólại là một con ma không đầu, đoạn sau của câu chuyện như sau:

Vào một đêm trăng sáng, bỗng nhiên cây liễu lung lay, một người trèo từtrên cây xuống, thân chưa đầy thước, nhìn thấy hai chân mà không nhìnthấy đầu. Một lát sau, hình hài đó móc dưới dòng nước lên chín cái đầulâu liên kết lại với nhau làm thành chiếc mũ đội lên đầu, sau đó biếnthành người con gái xinh đẹp. Người con gái đó dùng hai tay vén mái tócdài chấm đất, nhẹ nhàng đi lại dụ dỗ người qua đường.

Một chiếcđầu lâu còn có linh khí như vậy, giả dụ đem một trăm linh tám cái luồnvào với nhau, rồi đội lên trên đỉnh đầu, có khi sẽ trở thành Minh VươngBồ Tát mất. Vì vậy linh khí của đầu lâu tất nhiên sẽ được các thầy motrong dân gian chú ý và biến nó trở thành một nhân tố quan trọng trongtà thuật. Trong Thiên đài bồ tát giới sơ từng nhắc đến việc “ngườiphương Tây đánh vào xương đầu của người khác, đó là nguyên nhân chính để gây cái chết”. Thủ thuật dùng đầu lâu để gieo quẻ, ở các nước phươngTây có và người Trung Quốc cũng có, ở đây, phương thức ấy được gọi là“thần đầu lâu”. Vị thần đầu lâu này cũng giống như thần Chương Liễu(thần cây long não), nhưng cơ sở ban đầu của nó không phải là dùng đầugỗ có linh khí, mà là dùng đầu lâu của người rồi cho nhập hồn vào đó.

Cuốn Hồ hải tân văn Di kiên kế chí của Kim Thiết Danh có một đoạn ghi lại sự việc xảy ra vào năm Lý Tông Gia Hy, thời Nam Tống. Câu chuyện liên quan đến quá trình “chế tạo” thần đầu lâu. Công đoạn này vô cùng tàn nhẫn,đến nỗi làm cho người ta ghê tởm.

Hằng ngày đều rót giấm từ trênđỉnh đầu xuống gót chân, xương khớp, tĩnh mạch đều bị đóng đinh, vô cùn


XtGem Forum catalog