The Soda Pop
Lữ Quán Giết Người

Lữ Quán Giết Người

Tác giả: Minh Quân -

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 322363

Bình chọn: 9.00/10/236 lượt.

n bằng phải nhìn bàn tayxấu xí rót rượu cho mình, không phải khách hàng ở đây khó tính nhưng chưa baogiờ Lữ quán Giao Mai có mặt một thiếu nữ như cô.

Buông tay Mary, lão quay sang vợ:

- Patience! Chìa khóa đây, vô kho lấy cho tôi chai rượuchát. Khát lắm!

Dì nàng nhanh nhẹn bước ra, mất hút sau dãy hành lang. Lãotiếp tục dùng móng tay xỉa răng, chốc chốc lại huýt sáo trong khi Mary lặng lẽăn bánh mì và uống trà. Ðầu nàng nặng như có ai cột chì vào. Khói làm nàng caymắt thêm; nhưng nàng vẫn tỉnh táo quan sát Joss. Hình như nàng bị lây sự sợ hãicủa dì: nàng tiên cảm mình và dì là hai con chuột nhắt sa bẫy và chú Joss làcon mèo ác độc không chịu giết dì cháu nàng ngay…

Dì Patience trở lại với chai rượu trên tay. Rồi trong lúc chồnguống rượu, dì tiếp tục chiên thịt, đoạn dọn lên, hai dì cháu cùng ăn.

Ðột nhiên, Joss trở nên cau có, lão đá đá vào gầm bàn và đậpmạnh tay xuống bàn. Ly, tách, dĩa xô vào nhau, một cái muỗng rơi xuống đất vỡnát. Lão quát:

- Nghe đây: Mary Yellan! Tôi là chủ nhà này, cô phải biết điềuđó. Tôi bảo cô làm gì thì cô làm nấy. Giúp việc trong bếp, dọn dẹp nhà cửa vàphục vụ khách hàng. Tôi sẽ không động đến một sợi tóc của cô. Nhưng nếu cô giởthói bép xép tò mò thì cô sẽ biết tay tôi!

Mary thu hết can đảm nhìn Joss. Nàng đặt hai tay lên đùi đểlão khỏi thấy nàng… run:

- Cháu hiểu điều đó. Cháu không có thói tò mò và xen vàochuyện kẻ khác. Chú làm gì cháu không quan tâm đến, cháu sẽ lo tròn phận sự.Nhưng xin chú nhớ cho: nếu chú hành hạ dì cháu, cháu sẽ rời Lữ quán tức thì,cháu sẽ báo cho cảnh sát ngay. Cháu xin thề…

Mặt nàng tái mét. Nếu Joss lớn tiếng dọa nàng, chắc nàng sẽkhóc và khiếp sợ thêm lên. Nàng đã thốt những lời cứng cỏi vì quá thương dì,không tự chủ nổi. Nhưng nói xong, nàng lo lắng quá. Không ngờ những lời nàng cóích cho nàng. Joss bật ngửa ghế ngồi ra, có vẻ nguôi giận:

- Tốt! Tốt quá! Ta đã biết cô là thứ người gì! Ta ưa những kẻcó gan. Ta tin rằng một ngày kia cô sẽ có việc xứng đáng với cái gan to lớn đó.

Mary nghe tiếng dì nàng thở hổn hển bên cạnh nàng, dì nói:

- Ồ! Joss! Tôi van anh! Tôi van anh!

Giọng dì khẩn khoản đến nỗi Mary kinh ngạc, nàng thấy dì chồmđến gần Joss và ra dấu cho lão im đi. Cằm bà run run và đôi mắt lo sợ của bà làmMary càng hãi. Làm sao mà dì nàng khiếp sợ đến mức này? Joss định nói gì? Marykhông thể nén tò mò. Người đàn ông nóng nảy xua tay:

- Ði ngủ đi! ta chán cái khuôn mặt đưa ma của mụ. Cháu mụkhá hơn.

Dì Patience đứng lên, ra khỏi phòng, nhưng còn ngoái lạinhìn chồng bằng cái nhìn tuyệt vọng. Tiếng chân dì xa dần trên cầu thang. Jossđẩy cái ly không đến gần Mary:

- Ðời tôi chỉ có một nhược điểm và tôi nói cho cô nghe đây:rượu! Ðó là một điều bất hạnh, tôi biết thế mà không tránh được. Có một ngày,nó sẽ hại tôi. Có khi, tôi uống ít như hôm nay, có nhiều hôm khác, tôi uống nhưhũ chìm, uống liền trong nhiều giờ… Rượu là sức mạnh, là đồng minh, là đàn bà,là thiên đàng… Lúc đó tôi như một vị Hoàng Ðế, tôi có cảm tưởng tôi nắm trongtay nhiều quyền hạn sinh sát… Và tôi kể toạc ra những tội ác đã nhúng tay vào,dì cô phải nhốt tôi vào phòng khóa cửa lại. Rồi khi tôi tỉnh lại, tôi mới đượcra. Không ai, trừ dì cô được biết những bí mật của tôi. Gìờ lại thêm cô nữa,tôi tiết lộ với cô vì tôi đã chuếnh choáng say không kìm giữ miệng lưỡi nổi,nhưng tôi chưa đến nỗi mất cả lý trí, tôi không kể hết cho cô nghe…

Giọng ông ta lè nhè nhưng vẫn ồm ồm. Than trong lò tàn dần,bóng tối đã nhoài đến nhiều nơi trên vách, nến gần tắt, ánh sáng leo lét làmbóng Joss nổi bật lên quái đản.

- Mary Yellan! Ta muốn kể chuyện này… ô, không! ta còn sángsuốt lắm… Ðừng nghe lời dì cô, đừng tin rằng lão địa chủ đã ngả mũ chào mụ.Láo! láo toét! Lão mà thấy tôi đàng xa là lo dông thẳng trước khi làm dấu thánhgiá. Xe cộ cũng chả dám ngừng lại đây. Bọn trưởng giả mà dám đến đây ư? Nhưngchả sao, tôi đâu cần chúng? Tôi có đủ khách hàng mà! Tụi trưởng giả càng tếchxa, tôi càng thích.

Mary lặng lẽ nghe, ngồi cứng trong ghế, không dám cử độngnhư sợ lão sẽ nổi giận mà đổi thái độ chăng? Joss vẫn thao thao:

- Bọn chúng đều ngán ta, tất cả bọn ngu ngốc đó. Ta mà đượcgiáo dục đàng hoàng thì ta sẽ ngồi cạnh vua George ấy chứ, sá gì thứ chúng?Chính rượu hại ta! Chưa có một ai trong dòng Merlyn ta chết yên ổn trên giường…

Lão ngừng lại, tợp một ngụm rượu, rồi lại tiếp:

- Cha ta bị treo cổ vì tội giết người. Ông nội ta bị xẻo taivề tội ăn trộm và sau đó, ông bị đày biệt xứ, chết thảm vì rắn cắn. Ta là anh cả,ta có hai em. Thằng em kế của ta chết đuối trong đầm Trywartha. Thằng quỉ Jean,thằng út thì khi chúng ta vào tuổi thanh niên, nó hãy còn bú mẹ ta, nhưng nókhôn ranh lắm. Và nó lại không hợp với ta. Một ngày kia nó sẽ bị tóm và bị treocổ cho mà xem.

Joss chợt im. Hai mắt nhìn đăm đăm vào cái ly, nâng lên lạiđặt xuống:

- Thôi! Đêm nay cô biết quá nhiều rồi, đi ngủ đi, kẻo tôi vặncổ bây giờ. Đèn đây, phòng cô ngay trên cổng chính đó.

Mary yên lặng đón ngọn nến trên tay lão. Nàng sắp quay lưngđi thì bị lão nắm lấy vai, giật lại:

- Đang ngủ mà nghe tiếng xe dừng trước quán, cô v