như thế !
Gia Nhạ quay phắt đi . Gia Tập đứngđằng sau, đôi mắt diều hâu của hắn toé lửa , hắn nói :
-Nhạ ! Đứng lại !
Gia Nhạ dừng lại . Anh quay về phíasau :
-Có gì không ?
-Mày nói về cha như thế à , thằngchó ?
-Vậy huynh định giở trò gì ra thế,cho tôi xem cái nào !
Gia Tập bước tới .
-Mày có nghĩ là…
Gia Tập tiến lại gần . Bàn tay tonhư tay gấu của hắn cào lên tường, bức tường vỡ dần dần, từng viên gạch rơixuống khi Gia Tập đi . Cuối cùng, bức tường vỡ nát, đổ sụp xuống .
-…mày đang khiêu khích thằng anh màykhông đấy ?
Gia Tập to hơn Gia Nhạ nhiều . Hắncao hơn Gia Nhạ một cái đầu, Gia Nhạ trông thật nhỏ bé so với Gia Tập . Tuynhiên, ánh mắt của Gia Nhạ đã thay đổi, không phải là đôi mắt hiền hoà thườngngày nữa, đôi mắt khép lại, con ngươi Gia Nhạ co vào như mắt rắn :
-Huynh đừng nghĩ là bậc đàn anh màlên mặt với tôi . Nếu cần thiết…
Gia Nhạ rút một lưỡi dao , dí vào cổGia Tập .
-…thì tôi muốn huynh chết lúc nàothì huynh phải chết .
-Thế thì tao mời mày đấy !
Hai anh em hướng ánh mắt đầy sát khívề phía nhau .
Gia Nhạ đã không điều khiển được lờinói và hành vi của mình . Anh thấy mình đã quá láo . Gia Nhạ thở dài, anh cúiđầu :
-Đệ đã lỡ lời rồi . Mong huynhtrưởng thứ tội !
Gia Tập cũng chẳng biết nói gì hơn .Hắn hiểu rõ thằng em hắn, lúc bực quá thì nó nói vậy , chứ chẳng phải là kẻ cạntàu ráu máng gì . Hai anh em dựa nhau mà sống từ bé, không có được bàn tay yêuthương của người mẹ, tình cảm anh em sâu đậm lắm . Gia Tập đã từng phải đánhmột trận tơi bời hoa lá để cứu thằng em Gia Nhạ thoát khỏi trận đòn của bọn ăncướp khu chợ thành Tây hồi Gia Nhạ còn bé . Anh em nói một lời giết là giết sao?
-Thôi được rồi . Tao sẽ nói lại vớicha về chuyện này . Tạm thời, tao sẽ không đi theo mày nữa, nhưng nếu con bé ấythực sự đang làm điều gì khuất tất, thì mày đừng trách tao tàn nhẫn với nó .Hiểu chứ ?
Gia Nhạ thở dài :
-Hứa danh dự với huynh là Trúc Maichẳng có ý đồ gì cả !
-Cái đó, tao còn phải xem xét .
Gia Tập bước ra khỏi con hẻm .
Gia Nhạ hơi buồn, anh chẳng biết vìsao nữa .
…
-Vậy là như thế chứ gì ? – Lã Vânhỏi .
-Là như vậy . – Phương Thác nói .
Lã Vân ngẫm nghĩ, trong đầu y đanghiện lên hàng trăm câu hỏi, hàng trăm cách suy đoán .
Ai là kẻ nội gián trong Hàn Gia ?
Có tiếng gõ cửa phòng . Phương Thácnói :
-Thôi, để tối nói chuyện sau .
Phương Thác ra ngoài , người gõ cửaban nãy là Dư Nhận . Hắn nói :
-Nhóc hả ? Vào đi !
-Anh Vân có trong đó chứ ạ ? – DưNhận hỏi .
-Ừ . Vào gặp nó đi .
Dư Nhận đóng cửa phòng , hắn ngồixuống, đối diện với Lã Vân .
-Mấy ngày hôm nay có chuyện gì xảyra không ? – Lã Vân hỏi .
-Bình thường . Thái Nhật cũng chẳng cóđộng tĩnh gì mấy tháng nay nữa mà . – Dư Nhận đáp .
-Bọn vét đĩa thế nào rồi ?
-Có vài người đã rất khá . Em sẽ gửidanh sách cho anh sau .
-Ừ …
Lã Vân nói nhạt thếch . Hắn rót mộtchén trà ra, uống cho lợm giọng .
-Mày có biết , hôm trước, có ngườiđột nhập vào Hàn Gia không ?
“ Muốn điều tra cái gì đây ? “ – DưNhận nghĩ .
-Dạ có .
-Mày có nghĩ, thằng đó đã báo cáotin tức về Hàn Phi không ?
-Chắc là có .
Lã Vân nhếch mép cười .
“ Thôi chết, nói hố mất rồi ! “ – DưNhận chột dạ . Nhưng hắn sửa chữa ngay được :
-Nếu như hôm ấy, anh cả và anhPhương Thác bàn nhau về chuyện ấy , thì chẳng có lý do gì mà thằng nội gián lạikhông báo cáo tin tức này cho kẻ khác cả …
“ Sửa nhanh đấy nhóc “ – Lã Vân nghĩ.
-Tao hỏi mày một câu nhé, cứ trả lờicho thành thật . Mày có nghĩ rằng, thằng nội gián ấy báo tin Hàn Phi lên PhạtMộc Trường cho kẻ khác, còn bọn Bất Kiếp Viện dựa vào một thằng nội gián khácđể đánh vào Ngư Thôn không ?
“ Nếu trả lời là có, thì tự dưng lạihở rằng mình hiểu chuyện . Nếu trả lời là không, thì thành ra mình dấu chuyện “. – Dư Nhận nheo mắt .
“ Mày trả lời thế nào đây ? Nhận ? “– Lã Vân nghĩ .
-Không . Em nghĩ là không . – DưNhận đáp .
“ Có phải mày đang giấu không ? “ –Lã Vân nghĩ .
-Sao vậy ?
-Hàn Thuỷ của chúng ta có quy địnhrất chặt chẽ về tuyển người mới . Nên không có chuyện bang phái khác có thể càinội gián từ bên ngoài vào, họ chỉ có thể mua chuộc . Nhưng mọi công việc thìchỉ có bác Hàn, huynh, Lăng Khê, An Dương, Hàn Vệ và Hàn Thanh biết . Không cómột ai khác biết, mọi sự chỉ đạo sẽ từ huynh hoặc một người khác . Và trong quátrình thực hiện, sẽ có một người giám sát những hành động đó mà kẻ hành độngkhông hề biết mình bị giám sát . Đó là cách làm việc của Hàn Thuỷ . Em nóikhông sai chứ ?
“ Xem ra mày hiểu nhiều đấy “ .
-Không sai .
-Vậy nên, nếu kẻ hành động mà phảnbội thì sẽ bị xử lý ngay . Ngay như Tứ Cát bây giờ, khi chuyển hàng, cũng sẽ cóngười giám sát . Thế nên, nội gián trong Hàn Gia , có khả năng nghiêng về BấtKiếp Viện nhiều hơn .
Lã Vân chau mày .Y nói :
-Đằng thẳng ra, mày, Tứ Cát là haiđứa đáng nghi ngờ nhất . Nhưng tao cũng nói rằng…
Lã Vân ghé sát mặt vào Dư Nhận :
-…tao, Phương Thác, Hàn Vệ, Hàn Thanh,Lăng Khê, An Dương, Thiết Thủ, Cửu Diệu đều là những kẻ đáng nghi ngờ . Và aicũng có thể là nội gián cả .
-Anh còn thiếu…
-Tao hiểu . Và cả Ngài Hàn nữa . Chỉcó ngài mới biết rõ