Xin chào tiểu thư

Xin chào tiểu thư

Tác giả: SamBeins

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324025

Bình chọn: 10.00/10/402 lượt.

ác xa nhau. Lúc mới gặp lại có đôi chút bất ngờ. Nhưng giờ Lộc chắc chắn đây là Thư rồi, trong lòng cảm giác ấm áp lúc trốn trong góc hành lang năm ấy lại ùa về._ Cậu không thích hát hả? hay là đi uống đi, đi tớ bao, đi nha nha._ Không uống nữa, cậu say rồi tớ đưa cậu về._ Không, tớ không muốn về nhà, phải làm gì đó, tớ muốn thoát ra hết cảm giác bức bối này, tớ không muốn về.Mắt Thư cụp xuống, đứng thì không vững. Thiên Lộc nhìn Thư ngao ngán thở dài._ Được rồi, vậy đi hát đi. Cậu không có sức uống thêm gì nữa đâu.Mấy quán karaoke về đêm mà còn mở hầu như toàn chỗ đen tối. Nhưng vì Thư muốn đi hát nên đành phải chịu. Thiên Lộc chọn một quán ngay mặt đường chính cho an toàn. Dù vậy lúc bước vào vẫn bị ánh mắt của tên tiếp tân châm chọc “ Anh chị có cần phòng vip không? đầy đủ dịch vụ, có cần qua đêm không ? chúng em phục vụ tận tình hết.”_ Đi hát thì qua đêm làm gì?- Thiên Lộc tức giận._ Ui, không thì thôi làm gì nóng zậy?Nếu không vì Thư mè nheo thì còn lâu Thiên Lộc mới bước vào chỗ này, “ Thật là..”. Trong khi đó Thư cứ như con nít có kẹo, hứng khởi vô cùng._ Cậu vui đến vậy sao?_ Ờ.Thư trả lời ngay làm Lộc không kịp bực mình._ Vậy thì hát cho đã đi rồi về, có gì buồn cứ..Chưa kịp nói xong thì Thư đã nhảy lên bấm bài hát rồi. Thiên Lộc không hát mà chỉ ngồi chịu trận. Phải nói là tra tấn lỗ tai chứ không phải thưởng thức âm nhạc. Rõ ràng lần trước ở sinh nhật của Kim Chi hát rất được, sao bây giờ lại ra nông nổi này. Thư hát rất sung, toàn mấy bài nhạc sôi động, còn kéo Lộc lên quẩy cùng. Tất nhiên là anh bạn từ chối rồi. Đột nhiên đến một bài nhạc rất buồn thảm, Thư không nhún nhảy nữa mà hát rất chuyên tâm. Lộc quan sát bộ dạng đau buồn của Thư cũng như thái độ mấy ngày qua, có lẽ cậu đã hiểu ra. Tên bài hát cũng rất liên quan nha, “ Em không làm được đâu”.“ Nếu phải chúc anh nhiều hạnh phúcNhiều niềm vui khi yêu thương ai không phải em…Rồi phải làm như quên anh không khóEm vẫn có thể sống một mìnhThì xin lỗi anh… em không làm được đâu…”Lời bài hát như đang tự sự vậy, đau đớn và dằn vặt. Đặc biệt hơn là sắc mặt của Thư, giống như đang kể chuyện của mình. Hát được hơn nửa bài bài thì cô bạn tự nhiên khuỵu xuống, không hát nữa mà ôm đầu gối khóc ngon lành. Thiên Lộc bối rối, tay chân lúng túng không biết xử lý ra sao. Đành cứ để mặc Thư khóc như vậy một hồi lâu. Cậu đến bên cạnh Thư “ Bây giờ về được rồi chứ?”. Thư ngẩng khuôn mặt ướt nhèm của mình lên, gật nhẹ.Trên xe, dù biết tâm trí Thư có không ổn định nhưng Thiên Lộc vẫn muốn hỏi, sợ rằng nếu không hỏi ra thì sẽ tức chết vì tò mò mất._ Cậu… với giám đốc rốt cuộc là quan hệ gì?Thư có chút bất ngờ vì câu hỏi của Thiên Lộc._ Sao đột nhiên cậu lại hỏi vậy…Giọng Thư khàn khàn, chắc do khóc quá nhiều ( hay do hét quá nhiều mới đúng)._ Mình tò mò thôi, thái độ của cậu với giám đốc rất kì lạ cả…Lộc định nói “ cả anh ta cũng vậy” nữa nhưng lời chưa kịp nói hết đã bị Thư cắt ngang._ Mình thích anh ấy.Im lặng… Rồi nghĩ ngợi, Thư nói tiếp._ .. đơn phương…Lại im lặng._ Ưm..câu trả lời này thật ra cũng không quá bất ngờ đâu, mình chỉ là cũng ngờ ngợ ra phần nào rồi, từ cái hôm sinh nhật Kim Chi ấy. Nhưng cậu bảo đơn phương thì có chút kì lạ. Lần trước mình thấy…Thiên Lộc nói thoăn thoắt nhưng nhìn qua bên phía Thư cô nàng đã ngủ từ lúc nào rồi. Đôi mắt sưng mọng do khóc nhiều cụp xuống, ngủ ngoan hiền như trẻ sơ sinh vậy. Thiên Lộc dừng xe, tấp vào lề, nhẹ xoa mái tóc Thư, hít một hơi._ Có lẽ cậu hiểu nhầm gì rồi, giám đốc.. hình như cũng rất yêu cậu…chỉ là có gì đó khúc mắc.Nghĩ tới tờ giấy sáng nay tình cờ đọc được, lông mày của Thiên Lộc nheo lại. Song lại nhìn sang bên phía Thư._ Nhưng như vậy xem ra cũng tốt, mình vẫn có cơ hội đúng không Thư?Nói rồi Lộc nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên tóc Thư. Mùi thơm của tóc hoà vào cùng với mùi thoang thoảng của cồn trên người làm cho khung cảnh ấm áp lạ thường. Thư khẽ cựa người, mở to hai mắt nhìn Lộc._ Cậu… vừa làm gì vậy?…………………………………………………………………………………Em không làm được đâu.Nếu phải chúc anh nhiều hạnh phúcNhiều niềm vui khi yêu thương ai, không phải emRồi cười thật tươi khi em bỗng thấy anh trong tay với 1 ngườiLại gần nói đôi câu rồi bước qua nhau rất vộiNếu phải giống như người bạn cũNhìn người ta quan tâm yêu anhÔi hạnh phúc !Rồi phải làm như quên anh không khóEm vẫn có thể sống 1 mìnhThì xin lỗi anh, em không làm được đâuVì sao em phải cố gắng vờ như cách xa anh không phải điều lớn laoEm muốn được khóc òa vỡ như đứa trẻ thơ chẳng thể lớn lênCòn hơn cứ chúc ai đó hạnh phúc, mà trái tim đau hơn cả ngàn vết đâmXin lỗi anh nhé, em không làm được đâu_______Nếu phải giống như người bạn cũNhìn người ta quan tâm yêu anhÔi hạnh phúc !Rồi phải làm như quên anh không khóEm vẫn có thể sống 1 mìnhThì xin lỗi anh, em không làm được đâuVì sao em phải cố gắng vờ như cách xa anh không phải điều lớn laoEm muốn được khóc òa vỡ như đứa trẻ thơ chẳng thể lớn lênCòn hơn cứ chúc ai đó hạnh phúc, mà trái tim đau hơn cả ngàn vết đâmXin lỗi anh nhé, em không làm được đâuHình như trong tim anh cũng nhận thấy cách xa em không phải điều lớn la


Teya Salat