XtGem Forum catalog
Xin chào tiểu thư

Xin chào tiểu thư

Tác giả: SamBeins

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323963

Bình chọn: 7.5.00/10/396 lượt.

Thiên Lộc đành mở cửa bước vào. Tính là lên gặp để hỏi giữa giám đốc với Minh Thư rốt cuộc là cái thứ quan hệ gì nhưng lại không thấy người đâu, bèn để tài liệu trên bàn rồi đi ra vậy. Nhưng chợt thấy có thứ gì đó rơi trên sàn nhà cạnh máy cắt giấy, Lộc định nhặt lên, không may mấy chữ trong tờ giấy đập ngay vào mắt, không muốn đọc cũng không được. Đấy là một phần của xấp tài liệu tên thám tử đưa cho Minh Vũ, có lẽ chính Vũ cũng không ngờ rằng lại bị xót lại một tờ rơi trên sàn nhà. Mặc dù chỉ là một tờ giấy nhưng lại trúng ngay phần quan trọng nhất, người thông minh như Thiên Lộc đọc lướt cũng có thể hiểu ra ngay. Nội dung tờ giấy nói đến việc làm ăn bất hợp pháp cách đây năm năm, còn đề rõ họ tên người thực hiện phi vụ đó. Nhìn họ của người đàn ông, Thiên Lộc đoán lờ mờ có liên quan đến Thư. Nhưng chỉ viết bấy nhiêu đó thôi, có lẽ có rất nhiều chuyện đáng ngờ khác nữa. Lộc cầm tờ giấy không đặt lên bàn mà để lại chỗ ban nãy, ánh mắt phức tạp, đẩy cửa bước ra ngoài.……………………………………………………………………….Thư nhận được tin nhắn của công ty, vậy là từ nay chính thức trở thành dân thất nghiệp rồi. Thư thở dài ngao ngán gọi điện cho Phương, bên kia đổ chuông mấy hồi thì có giọng lanh lảnh bắt máy “ Alo, gì á?”, vẫn là giọng điệu này, đã lâu không được nghe._ Rảnh không? định mở tiệc nhân ngày mất việc.Tại một quán nướng.Thư ăn nhồm nhoàm không giữ thể diện, mồm thì cứ nói lia lịa, còn bày đặt uống bia mới ghê chứ. Phương nhận thấy hành vi kì lạ của con bạn dở người nên không ăn uống gì, chỉ nhìn Thư chằm chằm._ Mất việc vui đến vậy sao?Thư ngừng ăn, đưa bàn tay dính đầy mỡ chống cằm:_ Cũng không phải mất việc, là tớ nghỉ việc chứ không phải bị đuổi nên không hẳn là mất việc. Mà sao không ăn đi, lâu lâu mới được một bữa, hôm nay tui mời, cậu cứ việc ăn cho đã đi._ Xin lỗi nhưng người mẫu phải giữ dáng._ Ui giời, cậu là người mẫu sao? Đi ăn với cậu riết rồi tui quên luôn nghề của cậu đó.Trên mặt Phương gạch đầy sọc đen. Bó tay với nhỏ bạn, dù sao chuyện đã rồi, cô cũng không cần bận tâm làm gì mà xông pha cùng Thư ăn khí thế.Phương đưa Thư về nhà trông tình trạng rất tỉnh táo trong khi Thư say xỉn bét nhè, hát la um sùm. Đôi khi bạn bè thân thiết cũng có lúc không muốn nhận nhau ngoài đường, nhất là trong tình trạng này, Phương thấy thật xấu hổ vì Thư quá. Đầu óc Thư lâng lâng nhưng lại cảm thấy vô cùng khoái cảm, một đống cảm xúc bức bối như muốn vỡ tung ra nhưng không làm gì được, chỉ còn cách tìm ‘bia’ giải sầu. Nằm yên vị trên giường rồi nhưng Thư không muốn ngủ, tại vì bực bội quá. Thế là không biết sao mà Thư bật dậy đi ra ngoài. Bây giờ là 11h đêm, đường phố vẫn còn người qua lại nhưng không nhiều. Thư lảo đảo bước trên đường đúng chất người say xỉn. Chẳng biết đi như thế nào mà thoắt cái dừng chân lại đứng trước cánh cửa ấy, cánh cửa phòng chung cư của Minh Vũ. Thư nhận ra được nơi mình đứng thì bất giác bật cười, cười mỉa chính bản thân mình rồi lại khóc, khóc thương hại cho mình. Thư giơ tay định ấn chuông, nhưng rồi lại rụt tay lại, cứ đứng bần thần ở trước cửa nhà như thế hơn nửa tiếng rồi mới quay người đi.Phía dưới tầng chung cư có một khuôn viên nhỏ, Thư kiếm một chỗ ngồi xuống cho tỉnh táo. “ Ngu ngốc”- Thư tự mắng chửi mình, dù cho có dặn lòng bao nhiêu lần là không thể mà sao Thư cứ ảo tưởng, lại còn tự bản thân đi đến đây, cô không muốn bị anh chê cười. “Thế nên phải sống cho mạnh mẽ, không được khóc nữa”. Thư quẹt nước mắt, chăm chú nhìn lên phía cửa sổ nhà Minh Vũ trên cao. Cô đâu hay biết rằng vừa rồi cũng từ chỗ ấy, một ánh mắt trìu mến xót thương cũng nhìn xuống cô, tự thấy bản thân bất lực. Cho dù có ngủ say như chết cũng phát hiện có người đứng trước cửa nhà mình cười khóc um sùm. Minh Vũ rất muốn mở cửa nhưng tình huống sẽ xấu đi, đành thôi chỉ nhìn cô từ một phía.Có tin nhắn của Thiên Lộc, là tin nhắn chúc ngủ ngon. Hôm nay biết tin Thư nghỉ việc cậu ấy đã rất sốc, liên tục hỏi lý do. Thư không tiện nói chuyện của mình cho Lộc biết nên chỉ trả lời qua loa đại khái, như vậy là hôm nay cậu ấy đã nhắn tin cho Thư trên mấy chục lần. nghĩ gì mà Thư lại bấm số gọi Lộc._ Cậu, cậu có rảnh không?……………………………….Khoảng mười lăm phút sau, Lộc đã ở trước mặt Thư. Lộc ăn mặt rất đơn giản rất khoẻ khoắn và, rất Thiên Lộc. Hình ảnh chỉnh tề trước giờ làm Thư quên hẳn mối tình đầu trong dáng vẻ năng động thoải mái của mình, bây giờ gặp lại, như thấy mình trở về thời gian mấy năm trước, chỉ khác tình cảm có chút thay đổi rồi._ Sao giờ này cậu còn ở đây?… mà cậu say sao? Tửu lượng không được tốt thì đừng nên uống chứ, thật là…Thư chỉ cười hề hề, cồn trong người làm Thư không để ý tới sự quan tâm quá mức của Thiên Lộc giành cho mình._ Lộc, mình đi hát đi, nha nha, tui thèm hát quá à.Cái mỏ Thư chu chu lên đưa tay ra giật giật cánh tay Thiên Lộc nài nỉ. Chỉ có lúc say Thư mới giở khuôn mặt này ra. Thật ra đây chính là con người thật của Thư, năm tháng khổ sở đã tạo nên một khuôn mặt mới, giả tạo đeo nó cho đến bây giờ. “ Chắc cậu mệt mỏi lắm nhỉ?”. Thư trước đây vui vẻ giúp cậu trốn cô giám thị với thư kí Hoàng là kh