Xin chào tiểu thư

Xin chào tiểu thư

Tác giả: SamBeins

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323691

Bình chọn: 7.00/10/369 lượt.

ng tình cảm phức tạp hơn cái gọi là bạn bè dành cho nhau, phức tạp đến đau đầu.Hôm nay bộ ba lại hẹn đi chơi với nhau ở một công viên mới mở ở trung tâm thành phố. Thư đã mua một bộ ly tách ở hàng lưu niệm rất đẹp.Phong: Chẳng phải là đồ đôi sao? Cậu định tặng ai à?Phương: Ai mà bất hạnh dữ zậy ta?Thư : Cái này là tớ mua để dùng thôi mà, tại thấy nó dễ thương quá, có tặng ai đâu chứ…Phương: Không định tặng thì thôi, có cần phản ứng zậy không. Với lại mua dùng chi hai cái, bên kia có bán ly chiếc kìa, cũng dễ thương quá trời, mình qua đó xem đi Phong.Nhìn Thư cứ ôm khư khư bộ ly đôi trong lòng như vậy rõ buồn cười, Phương kéo Phong qua bên một quầy hàng khác. Thật ra là Thư cũng không ngốc đến độ mua ly đôi về dùng đâu, thì cũng có dùng thật, dùng một ly thôi, còn cái kia.. là để cho anh dùng. Không cần phải tặng, chỉ cần để nó lên kệ ly, anh sẽ dùng nó một cách tự nhiên mà không làm Thư phải đau đầu nghĩ cách tặng cái ly có hình chú gấu mặc vest này. Thư thừa nhận có chút cảm tình với Vũ, chắc cũng do khuôn mặt anh vài phần, nhưng lý do chính là do thời gian qua Vũ chăm sóc Thư rất nhiều, bảo bọc cô như trứng mỏng vậy, nhất là trong giai đoạn Thư thiếu tình cảm gia đình và đang bị Lộc làm tổn thương, cho dù là vì công việc nhưng Thư cũng rất cảm kích rồi. Lại bắt đầu một cuộc tình đơn phương nhưng Phương đã đinh ninh nó sẽ bớt đau khổ hơn Lộc nhiều. Còn nhớ mỗi lần muốn tặng quà cho bạn ấy, Thư đã rất mất công mất sức món quà mới đến tay chủ, mà cậu ấy lại chằng còn biết ai tặng. Còn bây giờ thích Vũ đỡ mệt mỏi hơn nhiều. Hằng ngày ở bên cạnh anh ấy, được anh chở đi học, cùng anh mua sắm, nghe giọng nói anh hằng ngày, có thể quan tâm anh mà không phải ngại ngùng gì, chẳng phải rất là tốt sao. Phương cũng đã từng hỏi Thư chuyện với Lộc phải tính sao, cô đã nghĩ rằng nó rất thơ mộng, nhưng hóa ra chỉ là một vết cắt thương đau trong trí nhớ Thư mà thôi.Bên quầy hàng ly đơn, có một chàng trai bởi vì câu trả lời của Thư ban nãy mà đã rất buồn, và cũng có một cô gái, nhìn vẻ mặt của chàng trai mà thở dài.………………………………………………………………………………………..Hôm nay làm lễ tổng kết, tất nhiên là Thư được lên lớp rồi. Chuyện gì đến cũng sẽ đến, bọn con gái ở lớp bữa nay đã bắt gặp Vũ chở Thư đến trường và làm náo loạn cả lên. Lúc làm lễ mà tụi nó cứ nháo nhác hỏi Thư dồn dập:_ Thư kia, ai zị, ai mà đẹp trai dữ zị? khai mauuuuuuuuuuuuu.Thư còn chưa kịp lên trả lời lại bị tấn công:_ Trời công nhận bà nhìn zậy mà ghê thiệt, có duyên với trai đẹp không à, chỉ tui cách với, he he.Mấy đứa con gái khác: !@#$%^&+_ Anh họ nó thôi, mấy má làm gì mà sồn sồn lên dữ zậy.- câu nói của Phương tạm thời dẹp yên hỏa hoạn, không bao lâu sau nó lại bùng lên._ Trời anh bà đẹp trai quá zậy có bạn gái chưa giới thiệu cái koi._ Số điện thoại cho tui số._ Mẹ tui nói hôm họp phụ huynh có một mĩ nam đến dự có phải đó là anh bà không?Mấy đứa con gái khác: bla.. bla…blo…blo…Thư: @@, ai cứu tui…Thoát khỏi vòng vây Thư trốn vào lớp trong lúc phát giải thưởng, cô rót một ly nước uống lấy lại tinh thần, “ Đáng sợ thật, mình đoán không sai mà”, Thư không có ý định ra đó nữa, cô đi vòng ra sân sau hóng mát, đợi làm lễ xong rồi về lớp. Bắt gặp hình dáng quen thuộc cũng đang đi về phía đó, trái tim Thư lại bị lỡ nhịp. “Là Lộc, bạn ấy sao lại ở đây?”. Lộc có vẻ cũng thấy Thư rồi, đáp lại cái nhìn ngạc nhiên của Thư cậu ấy chỉ mỉm cười rồi bước tiếp, nụ cười thiên thần đó vẫn vậy. Nghe nói năm sau Lộc sẽ đi du học, có vẻ cậu ấy không muốn đi nhưng bị gia đình ép buộc. Thư cảm thấy việc mình học cách quên cậu ấy thật đúng đắn, chắc Tuyền bây giờ đang rất buồn nhỉ?_ Buồn gì, tui mới thấy nó tung tăng với thằng nào kìa. Nghe nói nó với Lộc chia tay nhau tuần trước rồi. Thấy chưa, tui đoán đâu có sai, mà Lộc quyết định đi du học chắc cũng do buồn vụ này đó.Tuyền vừa dọn dẹp mấy thứ lặt vặt trên bàn giáo viên vừa nói._ Mà bà có chắc là đã dứt tình cảm với Lộc chưa, hay nhân vụ này đi du học chung xem ra có hy vọng đó._ Tui không nghĩ vậy đâu, giữa tui với Lộc một chút xíu hy vọng cũng không còn, mà ai quan tâm chứ, đó là quá khứ rồi._ Bộ bà thích người khác rồi hả? nhanh zậy? người đó là ai?…. Phong?_ Tui chỉ xem Phong là bạn thôi, bà đừng có nói lung tung._ …Nhưng tui không nghĩ Phong cũng xem bà là bạn đâu…_ Gì?_ Không có gì cầm giùm tui với.Nói rồi Phương đưa cho Thư cái bình hoa, họa may sao mà trượt tay bình hoa rơi xuống đất vỡ tung tóe, mảnh vỡ văng ra tứ phía._ Bà không sao chứ Thư? Chân bà chảy máu rồi kìa.Không quan tâm vết cắt bị chảy máu, tự dưng trong lòng Thư có dự cảm chẳng lành.“ Cái cảm giác này là sao?”…………………………………………………………………………………Thư bước vào nhà, hôm nay Phương chở Thư về, Vũ mà tới đón Thư chắc bị bạn cô xâu xé quá._ Anh Vũ hôm nay bạn em thấy anh ở trường hỏi em rất nhiều điều…._ Thư à,.. em phải thật bình tĩnh nghe những gì anh sắp nói…Nhìn sắc mặt căng thẳng của Vũ làm Thư có chút hoảng sợ, chẳng lẽ những dự cảm của Thư là đúng._ Có.. có chuyện gì.. nghiêm trọng ạ?Suy nghĩ một hồi._ Chẳng lẽ có chuyện gì với bố mẹ em sao?_…_ Anh Vũ!_ Bố mẹ em… trên đ


XtGem Forum catalog