XtGem Forum catalog
Xin chào tiểu thư

Xin chào tiểu thư

Tác giả: SamBeins

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323744

Bình chọn: 9.00/10/374 lượt.

hỉ có mỗi việc nấu ăn cỏn con này là không làm được thôi, thiên tài cũng có chút thiếu sót mà._ –!_“ Thú vị chưa, anh mà cũng có cái không làm được?”Trưa hôm đó cả hai ăn mì gói.Thi xong không có việc gì làm, TV thì chiếu mấy cái chương trình chán ngắt, tự nhiên Thư nổi hứng xem phim ma. Mà xem một mình thì sợ quá, nhìn quanh thấy Vũ đang ngồi không nên lôi kéo xem chung. Không biết là do anh rảnh hay là anh thích xem phim ma, thấy Thư rủ cũng ậm ờ xem cùng. Rủ người ta koi mà Thư lấy tay che mặt từ đầu đến cuối, lâu lâu còn la hét bám víu vào người Vũ._ Tôi biết là em sợ, nhưng cũng đừng lợi dụng mà sàm sỡ người khác._ Ai thèm chứ, người ta sợ thật chứ bộ.Mặt dày ghê chưa, Thư vẫn không buông Vũ ra ( ngu gì), mặc kệ Thư bám víu vào mình, Vũ tiếp tục xem phim với một khuôn mặt bình thản đến đáng sợ. Nơi khóe miệng hơi nhếch lên, Vũ mỉm cười, và… Thư cũng vậy.………………………………………………………………………………………..Tự nhiên xem phim ma làm chi giờ ngủ không được, “ Không biết anhVũ về chưa ta”, Thư thậm chí không dám xuống nhà luôn, nằm trên giường một hồi sợ quá không chịu nổi, la lớn lên:_ Anh Vũ! Anh còn đó không?Không thấy tiếng trả lời, “ Chắc ảnh về rồi, sợ quá đi, thề lần sau không bao giờ xem nữa đâu” ( ghớm bả có xem gì đâu, che mặt từ đầu đến cuối)._ Gọi tôi có chuyện gì?Giật cả mình, trời đất, anh đáng sợ còn hơn cả ma nữa._ ..Ưm..em sợ quá, lát anh về nhớ đừng tắt điện nha, với lại anh ngồi đó đợi em ngủ rồi mới về được không?Thư chỉ vào cái ghế nhỏ trong góc, Vũ thở dài, thật hết nói nổi. Anh tiến tới chỗ Thư ấn đầu cô xuống giường._ Được rồi, ngủ đi đồ nhát gan, đã yếu còn ra gió.- rồi Vũ tiến lại gần cái ghế, ngồi vắt chân lên nhau nghe nhạc.Thư cố nhắm mắt nhưng vẫn không ngủ được, khẽ nheo mắt, thấy Vũ còn ngồi đó, khuôn mặt dưới ánh đèn ngủ mờ ảo như một bức tranh tuyệt đẹp hấp dẫn lòng người, có ngắm mãi cũng không chán. Nhưng mà hình như anh ngủ gật mất rồi, đầu anh hơi ngiêng tựa vào thành ghế, mắt nhắm ghiền lại, nhìn lúc này anh ngoan hiền như một con mèo nhỏ vậy. Thật hay quá, Thư đứng dậy tiến lại gần để ngắm cho kĩ khuôn mặt manga của Vũ. “ Con trai sao da mặt mịn thế này chứ, lông mi cũng cong nữa, cả miệng cũng…” , say mê đến nỗi bất giác đưa tay lên chạm vào khuôn mặt ấy, ngón tay di chuyển đến bờ môi Vũ. Lúc này mới phát hiện ra Vũ đã thức dậy từ lúc nào, đang nhìn chằm chằm vào Thư.“ Ặc, chết rồi!”. CHƯƠNG 8: ANH LUÔN Ở BÊN.Quán café ở ngã tư gần nhà Thư lúc nào cũng đông khách. Thư chọn cho mình một chỗ ngồi kín đáo trong góc quán, gần khóm hoa hồng tỉ muội đang đua nhau nở rộ, chỗ này hơi thiếu ánh sáng, nhưng không sao, vì nó có vẻ là nơi yên tĩnh nhất ở đây. Vốn không thích chỗ đông người nhưng vì Phương hẹn gặp mà đến nhà thì ngại Minh Vũ, nên Thư mới hẹn ra đây. Dù sao mấy cái bánh ngọt ở đây cũng khá nổi tiếng, tới nếm thử cho bằng chị bằng em với người ta. Phương trễ hẹn 15 phút rồi, ngồi đợi không có việc gì làm lại khiến Thư nhớ đến cái chuyện đáng xấu hổ tối qua. “ Aish, mình điên mất thôi”, càng nghĩ lại càng thêm đau đầu. Nếu lúc đó cô không nhanh trí giả vờ mình bị mộng du, thì không biết phải ăn nói với Vũ như thế nào. Mà cũng may do ánh sáng mờ mịt nên anh ta không để ý, “Mà cũng do mình diễn quá tốt nên anh ta mới không mảy may nghi ngờ chứ bộ, công nhận mình giỏi thiệt, muahahaha”, Thư cười đắc chí, cũng hên cô bé ngồi ở chỗ vắng nếu không sẽ làm kinh động quán xá người ta mất. Cười như vậy đúng là cô nàng ngây thơ thật, sao Vũ lại không biết là cô giả vờ chứ, nhưng trong tình huống khó xử đó mà vạch mặt Thư chỉ làm cả hai thêm ngượng ngùng mà thôi, mặc dù anh cũng rất tò mò vì hành động của Thư lúc đó._ Nè, bà làm gì mà cười như động kinh zậy.- Giọng nói của Phương làm Thư giật bắn mình._ Hơ, thì… mà sao bà đến trễ zậy? Làm người ta chờ đến dài cổ ra luôn rồi nè._ Sơ ri, sơ ri, tui có chút chuyện._ Lại đi chụp hình cho tòa soạn báo nữa hả?_ Ưkm, hì hì, sao bà biết hay zậy?Sao Thư lại không biết chứ, lúc nào trễ hẹn cũng do việc này hết mà. Nhờ có ngoại hình đẹp nên Phương nhận được rất nhiều lời mời chụp hình cho các tờ báo học trò, thậm chí cô nàng còn đang dự định đi thi một cuộc thi người mẫu teen nữa. Nếu may mắn đậu được thì tốt quá, ước mơ của Phương là trở thành người mẫu ảnh mà.Hai người ngồi tâm sự một hồi thì bỗng có tiếng gọi Thư, thân ảnh quen thuộc tiến lại gần mang theo mùi hương mát lành quen thuộc._ Phong? Cậu làm gì ở đây vậy?_ Mình đi với mấy người bạn, không ngờ lại gặp Thư ở đây, vui quá, Thư cũng đi với bạn hả?Rồi Phong nhìn qua phía Phương gật đầu chào nhẹ._ Ưkm, đây là Phương, bạn thân của mình, hai người làm quen nhé.Phong xin phép ngồi nói chuyện, cậu ấy bảo cứ để hôm nay cậu ấy mời, dù sao bạn cậu ấy cũng đã về hết rồi, lâu lâu mới gặp lại Thư nên không muốn về sớm. Thư cũng đã kể hết mối quan hệ của mình với Phong cho Phương nghe nên cô bạn cũng không bất ngờ khi gặp Phong. Họ đã làm quen như thế và cho đến sau này, bọn họ càng trở nên thân thiết nhau hơn, trở thành bộ ba mà ai nhìn vào cũng thấy ghen tị. Bên ngoài là bạn bè như vậy, nhưng họ lại có nhữ