Tình Yêu Quý Tộc

Tình Yêu Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325885

Bình chọn: 8.5.00/10/588 lượt.

chứ.

Tại sao lại là lỗi của anh? – cô khó hiểu nhìn anh.– Ừ… anh vô lí như thế đó.

Em ghét anh sao? – anh nhéo mũi cô nói.– Đau…anh thật là… – cô nhăn nhó tỏ vẻ khó chịu nhưng thực ra trong lòng đang hết sức hạnh phúc.

Lâu rồi cô mới được gần anh như thế này, lâu rồi cô mới có thể nhận được chút ấm áp từ bàn tay anh.

Một tuần không phải là thời gian dài nhưng sao lại dăng dẳng như thế? Dường như lúc nào, đầu cô cũng nghĩ tới anh, có cái gì đó thiêu thiếu trong cô?– Anh nhớ em nhiều lắm.

– anh thì thầm.– Em cũng thế.

– cô nhìn anh khẽ cười đáp.– Em vẫn khỏe phải không?– Tất nhiên.

Huy không làm gì được em đâu? – cô nói một cách chắc nịch.Băng bật cười.

Cô luôn mạnh mẽ một cách đáng khâm phục.

Anh biết chứ? Anh biết cô chỉ đang cố làm mình yên lòng mà thôi.

Cô càng che giấu thì anh lại càng thấy áy náy hơn.

Phải làm sao để anh có thể nói với cô rằng những gì cô đang chịu cũng một phần vì cô?Anh im lặng ôm chặt cô vào lòng.

Cô “ngoan ngoãn” tận hưởng khoảng khắc gần gũi giữa cả hai.

Bao nỗi buồn bực cũng đã vơi bớt.

Cả hai thầm nguyện cầu cho giây phút này cứ kéo dài mãi.

Tiếng chuông vào lớp đột ngột vang lên, gián đoạn giây phút hạnh phúc ấy.Cả hai phải TÌNH YÊU QUÍ TỘC CHƯƠNG 120 – 123 (15)chia tay, cô bịn rịn nhìn anh không nỡ.

Khó khăn lắm mới gặp được anh, chỉ có mấy phút ngắn ngủi mà đã phải chia tay.

Trong lòng có chút không cam nhưng vẫn chỉ đành ngậm ngùi chịu đựng.

Nhìn dáng anh đi xa, trái tim khẽ nhói đau.

Đến bao giờ cô mới gặp lại anh nữa đây?Đứng ngẩn ngơ một lúc rồi cũng lẩn thẩn đi về phía lớp học.

Bước chân bị gián đoạn khi cô nhận ra có ai đó đang ở phía trước mình.Dáng người cao ráo, dựa hẳn vào thành tường, chiếc headphone đeo hờ trên cổ, người con trai đó chậm rãi đứng thẳng dậy, hướng ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Xuân.

Cô không thể nào thích được ánh mắt của anh.

Nó như đang dõi theo từng hoạt động của cô, nhìn thấu hết suy nghĩ của cô.

Người con trai này lúc nào cũng im lặng nhưng lại hết sức đáng sợ…âm thâm nắm hết tất cả mọi việc.Cô nhăn mặt suy nghĩ một lúc rồi giả lơ bước qua Thiên.

Đột ngột cánh tay bị giật lại, toàn thân cùng vì thế mà loạng choạng xém ngã về sau.– Anh bị sao thế? Muốn gây sự buổi sáng sao? – cô bực bội lườm Thiên.– Cô có biết mình vừa làm gì không? – Thiên nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cô.– Tôi làm gì thì liên quan tới anh sao? – cô muốn quay mặt đi nhưng lại bị giữ chặt lại.– Gặp Băng ngay trong địa phận của khu B, cô đang thách thức Huy sao? – anh nhìn cô chăm chú.– Đây là trường học, không phải là nơi để các anh phân lãnh địa như kiểu đó.

Tôi gặp thì sao chứ?– Cô đang là một món đồ chơi thú vị trong mắt Huy vì thế…đừng quá ngông cuồng…– Tôi mặc kệ.

tôi không phải đồ chơi của ai cả.

– cô đẩy Thiên ra rồi vùng bỏ chạy nhưng vẫn bị anh giữ lại.– Cô đang trêu đùa anh em nhà họ sao? – Thiên cười nhạt.– Anh đang nói vớ vẩn gì thế?– Nếu như cả hai anh em họ cùng thích cô thì sao? Cô sẽ làm gì? Cô đang cô gắng giúp cả hai giải quyết mâu thuẫn nhưng rồi chính cô lại tạo ra mâu thuẫn mới.

Cô nghĩ sao?– Anh thôi lảm nhảm có được không? Như thế nào là cả hai thích tôi chứ? Tôi không cần.

– cô lúng túng trả lời.– Không phải sao?– Xin lỗi, tôi có việc phải đi.– Rất tiếc là không thể.

– Thiên kéo giật tay cô lại rồi thuận thế vác ngược cô lên và rẽ vào một hành lang khác, hướng đi ra khỏi khu B.– Này, anh đưa tôi đi đâu thế? Tôi còn phải vào lớp nữa.

– cô vùng vẫy bất mãn.– Trong khu B, lời của Huy là mệnh lệnh đối với cô.– Cái gì? Đồ ngông cuồng, thả tôi ra.

– cô la hét phản đối nhưng bị Thiên mang đi một cách dễ dàng.Tiếng la hét dần dần mất hút trong dãy hành lang dài hun hút.

Thiên bình thản mang cô tới chỗ của người con trai kia.

Lại một lần nữa cô bị mang tới căn phòng này theo yêu cầu của Huy.

Vẫn ánh mắt sắc lạnh, vẫn khuôn mặt cười cợt nhìn cô đầy thích thú.

Dáng người cao lớn đứng dựa vào chiếc bàn gần đó, phong thái ung dung hết sức bình thản của anh như đang cố ý khiêu khích người khác.Thiên bước tới trước mặt Huy, không nói không rằng thô bạo nhấc người cô lên và thả ra.

Toàn thân mất thăng bằng rơi thẳng xuống đất.

Chưa kịp hoàn hồn, cô đã rơi hẳn vào lồng ngực to lớn của ai đó.

Mùi hương có chút quen thuộc vô tình làm cho trái tim đang đập loạn vì sợ của cô có chút nhẹ nhõm.

Hơi ngước mắt lên nhìn, cô bắt gặp đôi mắt đen sâu của người con trai ấy.

Cô thoáng ngẩn người vì anh.

Cả Băng và Huy sao giống nhau thế.

Trước đây, cô không nhận ra điều đó.Lúc trước, Huy không để kiểu tóc này, khuôn mặt lúc nào cũng hằm hằm nhưng TÌNH YÊU QUÍ TỘC CHƯƠNG 120 – 123 (16)muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Cái áp lực nặng nề tỏa ra từ ánh mắt anh vô tình khiến người đối diện cảm thấy choáng váng.

Còn bây giờ, dù cho nó vẫn còn nhưng tại sao cô lại thấy được trong đó cái trơ trọi, trống vắng ẩn sâu trong đôi mắt.

Cô nhìn thấy những lần anh ngồi thơ thẩn một mình…giống Băng.

Không những thế…ánh mắt Huy nhìn cô…có lần nó giống như Băng nhìn cô…điều đó làm cô thấy hoảng sợ.

Cô không thể giải thích điều đó.


Pair of Vintage Old School Fru