
ạo của ngài cho tôi nghe.
Nàng ta lại cúi đầu, rơi lệ :
Điều không thể ngờ, bây giờ tôi vẫn còn đang sống,còn huynh ấy thì đãÂ& Nói đến đây nàng nói không thành lời, gục xuống ghế ngồi, thống thiết oà lên khóc.
Nàng ta là một cô gái đẹp, nét đẹp thuộc nét đoan trang dịu dàng của nàng, vốn rất dễ khiến người khác cảm thông đồng tình.
Minh Nguyệt Tâm tuy là thông minh mạnh mẽ, nhưng nếu không được Phó Hồng Tuyết kịp thời cầm máu thì bây giờ chỉ sợ hương đã tàn, ngọc đã nát.
Yến Nam Phi nhìn hai người con gái, không cầm nổi tiếng than :
– Không cần biết là thế nào, chúng ta nhất định làm tròn những việc mà Thu trang chủ giao phó.
Phó Hồng Tuyết nói :
– Không giao phó!
Yến Nam Phi rất bất ngờ :
– Không ư?
Ánh mắt Phó Hồng Tuyết sáng như mũi đao nhìn cô gái bên cạnh mình, lạnh lùng nói :
– Vị cô nương này không phải là Trác Ngọc Trinh, tuyệt đối không phải.
Thay Đổi
Tiếng khóc đột nhiên ngưng bặt.
Trác Ngọc Trinh ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn Phó Hồng Tuyết :
– Tôi không phải là Trác Ngọc Trinh? Tại sao ngài lại nói tôi không phải là Trác Ngọc Trinh?
Phó Hồng Tuyết không trả lời cô ta, nhưng lại hỏi tiêÌp một câu đaÌng ra không nên hỏi :
– Cô đã có mang được mấy tháng rồi?
Trác Ngọc Trinh do dự giây laÌt , cuối cùng đáp :
– Bảy tháng.
Phó Hồng Tuyết nói tiêÌp:
– Cô đã có mang được bảy tháng, nhưng cha cô cho đến tận hôm nay mới phát hiện ra chuyện tư tình của cô, ông ta là kẻ mù à?
Trác Ngọc Trinh đaÌp :
Ông ta không phải kẻ mù, cũng không phải người đã sinh ra tôi.
Trong giọng nói của nàng chất chứa đầy nỗi uất hận :
– Ông ta sớm đã biết chuyện này, tôi quen Thu Thuỷ Thanh vốn cũng chính là do ông ta sắp đặt, bởi vì Thu Thuỷ Thanh là một nhân vật lớn trong giang hồ, là trang chủ của Khổng Tước sơn trang, cũng là người mà Lưu tổng tiêu đầu khâm phục nhất.
Yến Nam Phi chen vào :
– Lưu tổng tiêu đầu? Lưu Chấn Quốc của Chấn Viễn tiêu cục? Cha cô là baÌ0o tiêu của Chấn Viễn?
Trác Ngọc Trinh đáp :
– Ông ta trước đây là thế.
Yến Nam Phi hỏi :
– Bây giờ thì sao?
Trác Ngọc Trinh đáp :
Ông ta đã uống quá nhiều rượu, bất kể là một tiêu cục như thế nào cũng đều không muốn dùng một tên say làm baÌ0o tiêu.
Yến Nam Phi hỏi :
– Lưu Chấn Quốc đuổi việc ông ta?
Trác Ngọc Trinh gật gật đầu, nói :
– Lưu Chấn Quốc vôÌn không hề phản đối chuyện uống rượu cuÌ0a ông ta. Nhưng trong một lần baÌ0o tiêu , ông ta uôÌng rươÌ£u say, nhi̬n nhâ̬m tiêu sư đi cu̬ng tha̬nh ngươ̬i đêÌn cươÌp tiêu, thành thưÌ0 chặt đứt một cánh tay của ngươ̬i âÌy. ViêÌ£c đaÌ’ đêÌn mưÌc như thêÌ thi̬ Lưu ChâÌn QuôÌc buôÌ£c phaÌ0i đuôÌ0i ông ta đi thôi.
Yến Nam Phi hỏi :
– Ông ta muốn lợi dụng mối quan hệ của cô và Thu Thuỷ Thanh để quay lại Chấn Viễn tiêu cuÌ£c?
Trác Ngọc Trinh đáp :
– Ông muốn đến chết đi được, kể cả tôi có là con gái ruột của ông ta đi nưÌ’a thì ông ta cũng sẽ làm như thế mà thôi.
Yến Nam Phi nói :
Chỉ tiếc là Thu Thuỷ Thanh không đồng ý làm những trò đó. Lưu Chấn Quốc cũng không phải loại người vì tình riêng mà sai phạm.
Trác Ngọc Trinh nói :
– Vì thế tuy rằng Thu Thuỷ Thanh hàng tháng đều đưa cho ông ta một trăm lượng bạc để mua rượu, ông ta vẫn không vừa lòng.
Chỉ cần uống rượu vào là ông ta laÌ£i nghĩ cách để hành hạ tôi.
Yến Nam Phi hỏi :
– Cho đến saÌng sớm hôm nay cô mới cảm thấy chịu hết nổi sao?
Trác Ngọc Trinh cố kìm nén nước mắt, đáp :
– Tôi là một cô gái, trên danh nghĩa lại là con của ông ta, bất kể là ông ta đối xử với tôi ra sao tôi cũng có thể chịu đựng được, nhưng đến sang nay thìÂ& Yến Nam Phi hỏi :
– Sáng nay ông ta đã làm gì?
Trác Ngọc Trinh đáp :
– Ông ta đòi lôi đứa con trong bụng của tôi ra, ông ta không muốn tôi sinh con của Thu Thuỷ Thanh, bởi vìÂ&bởi vì ông ta đã biết được tin dữ của Khổng Tước sơn trang.
Yến Nam Phi giật mình nói :
– Nhưng chuyện này mới xảy đêm qua, ông ta vốn không thể biết được.
Trác Ngọc Trinh nói :
– Nhưng ông ta thực là đã biết rồi.
Yến Nam Phi sầm nét mặt, sắc mặt của Phó Hồng Tuyết càng trắng bệch.
– Chỉ có một loại người mới có thể biết tin tức nhanh như thế.
– Kể cả đêm qua hắn không đến Khổng Tước sơn trang giết người cũng nhất định là một tên canh gác.
Yến Nam Phi nói :
– Nếu như tôi thấy nhiều người vô tội chết thảm như thế, khi về đến nhà cũng chịu không nổi ma̬ chỉ muốn say một trận.
Phó Hồng Tuyết đang im lặng, bỗng nhiên hỏi :
– Ngươi quen Lưu Chấn Quốc? Hắn là loại người như thế nào?
Yến Nam Phi đáp :
– Quy mô của Chấn Viễn rất lớn, đêÌ0 có thể trở thành tổng tiêu đầu của Chấn Viễn không phải dễ.
Phó Hồng Tuyết hỏi :
– Hắn rất biết dùng người?
Yến Nam Phi đáp :
– Loại hắn dùng đều là cao thủ, cao thủ hạng nhất.
Tay Phó Hồng Tuyết siết chặt.
Trác Ngọc Trinh nói :
– Nghĩa phụ của tôi võ công không tồi, nếu không phải là rượu hại ông ta, nói không chừng ông ta cũng sẽ làm tổng tiêu đầu.
Phó Hồng Tuyết lạnh lùng nói :
– Làm tổng tiêu đầu thi̬ khó, giết người thì dễ.
Yến Nam Phi hỏi :
– Ngươi cho rằng hắn là một trong những hung thủ?
Phó Hồng Tuyết đáp :
– Không phải là hung thủ cũng