Thiên Đăng – Cổ Long

Thiên Đăng – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326734

Bình chọn: 8.5.00/10/673 lượt.

ữa?

Chẳng lẽ bắt người ta đem con gái gả cho?

Nói không toại ý thì không toại ý, thế nhưng chàng chỉ khoanh tay đứng cuối dãy

bàn chứ không chịu đi.

Thính giả đã tản về hết, chỉ còn một người vẫn nán lại, đó là trung niên hán tử

mặt sẹo.

Thiếu nữ dọn dẹp bàn ghế, quét nhà. Thiếu niên tuấn mỹ chừng muốn giúp một

tay nhưng sợ thất thố nên không dám.

Hán tử mặt sẹo nói với Thiết Phiến Xảo Khách:

– Trương lão phản vừa rồi đã lời nói ra, chắc bây giờ vẫn không thay đổi chứ?

– Quý khách ! Phàm là lời Trương mỗ đã nói ra, chỉ cần còn sống trên đời tất sẽ

thực hiện đúng vĩnh viễn không bao giờ thay đổi.

Hán tử mặt sẹo gật đầu cười nói:

– Thế thì tốt ! Ta nói không sai mà ! Quả nhiên Trương lão phản là một kỳ nhân !

– Không dám đương ! Trương mỗ bôn tẩu giang hồ chỉ để kiếm miếng cơm manh

áo, chỉ đáng được xếp vào hạng hạ lưu thôi !

– Trương lão phản quá khách khí !

Thiết Phiến Xảo Khách không đáp nhìn nhi nữ hỏi:

– Hài nhi, dọn xong rồi chứ?

– Dạ xong rồi !

– Nếu vậy chúng ta về nhà đi !

Lại nhìn sang hán tử mặt sẹo nói:

– Quý khách xin mời theo chúng ta !

Rồi khoát tay mời khách, định bước ra cửa.

Đột nhiên thiếu niên tuấn mỹ hồi giờ vẫn đứng im lặng, bấy giờ mới lên tiếng:

– Trương lão chủ, hãy chờ tôi với, tôi cũng muốn đi !

Thiết Phiến Xảo Khách ngạc nhiên quay lại họi:

– Thế nào ? vị công tử cũng đến hàn gia ư ?

Thiếu niên tuấn mỹ mỉm cười gật đầu:

– Chính thế ! Trương lão chủ, tôi cũng là người từ xa đến muốn được nghe thêm

một đoạn nữa, được không ?

Thiết Phiến Xảo Khách vội trả lời:

– Có lý đâu lại không được? Rất hoan nghênh ! Hôm nay được cả hai vị quang

tâm đến tệ cư, đối với Trương mỗ là vinh dự lớn …Nào, chúng ta cùng đi !

Hán tử mặt sẹo chợt cười hô hô nói:

– Không biết hôm nay ngày gì mà có nhiều chuyện trùng hợp thú vị thế chứ !

Thiếu niên tuấn mỹ cười tán thành ngay:

– Lão ca nói rất phải, quả là điều thú vị !

– Nhưng các hạ muốn đến nhà lão chủ đây có thực là định nghe kể chuyện

không ?

Thiếu niên tuấn mỹ nhíu mày hỏi:

– Thế lão ca cho rằng tôi đến để làm gì?

Hán tử mặt sẹo nháy mắt nhìn sang thiếu nữ cười bí hiểm nhưng không đáp.

Thiếu nữ lo lắng nói:

– Cha ! Nhà mình chật chội lại bề bộn làm sao có thể tiếp đã khách nhân được?

Sao cha không kể luôn ở đây một lúc nữa có hơn không ?

Thiết Phiến Xảo Khách lắc đầu:

– Cha tuyên bố thu trường rồi, bây giờ lại kể tiếp ở đây thì không tiện.

– Nhưng nếu cha nói nhỏ một chút thì ai biết gì đâu? Nếu có người hỏi hài nhi sẽ

bảo họ là cha chuyện trò với bằng hữu …

Hán tử mặt sẹo liền tán thưởng:

– Chủ ý của cô nương rất hay ! Trương lão phản cứ kể ở đây cũng tốt !

Thiết Phiến Xảo Khách nhìn thiếu niên hỏi:

– Vị công tử này …

Thiếu niên tuấn mỹ nhìn sang hán tử mặt sẹo cười đáp:

– Nếu lão chủ và vị lão ca này đã thống nhất ở đây thì cứ tự nhiên, tôi không

phản đối.

Thiết Phiến Xảo Khách quay vào lều lấy ra ba chiếc ghế đặt quanh bàn mời

khách nhân ngồi đối diện, tự mình cũng ngồi xuống, châm một mồi thuốc rồi hỏi:

– Hai vị còn nhớ vừa rồi nghe đến đâu …

Hán tử mặt sẹo bỗng xua tay nói:

– Trương lão phản ! Vạn Hoa Lâu ta đã từng nghe cả trăm lần rồi, bây giờ muốn

đổi sang chuyện khác.

Thiết Phiến Xảo Khách ngạc nhiên hỏi:

– Sao? Quý khách không muốn nghe tiếp Vạn Hoa Lâu ư ? vậy muốn đổi chuyện

gì?

– Nghe nói lão phản ngươi biết rất nhiều chuyện trong giang hồ thậm chí cả

những việc mà giới võ lâm cũng không biết?

Thiết Phiến Xảo Khách lúng túng trả lời:

– Đó là những chuyện bịa đặt ra thôi chứ đâu phải chuyện thật? Quý khách thông

cảm, chuyện làm ăn có khi phải thế mà ! May mà chưa lần nào bị các bằng hữu võ

lâm nghe được nên mới không bị vạch mặt là nói láo.

– Dù chỉ là chuyện bịa đặt thì nghe cũng vẫn thú vị !

– Nếu quý khách muốn nghe … còn vị công tử này ?

Thiếu niên tuấn mỹ đáp:

– Lão ca này thích nghe tất tại hạ cũng thích. Trương lão chủ cứ việc kể đi !

Hán tử mặt sẹo vỗ tay cười lớn:

– Tuyệt lắm ! Thì ra chúng ta đều có tâm ý như nhau cả !

Thiếu niên tuấn mỹ nhếch môi cười nhạt:

– Chúng ta chưa hẳn tâm ý đã giống nhau ! Tim tôi màu đỏ, còn lão ca?

– Hô hô …Tim các hạ đâu chỉ màu đỏ ? chắc bây giờ đang sôi lên sùng sục.

Đúng là tâm chúng ta không giống nhau rồi ! Tim ta vừa đen vừa lạnh.

– Ườm, có vẻ lão ca nói không sai …

Thiết Phiến Xảo Khách thấy song phương trở nên căng thẳng liền nói:

– Có lẽ vừa rồi hai vị chỉ đùa chứ đâu cần nghe Trương mỗ kể chuyện ? Hai vị

nghe nhau như vậy cũng đủ.

Hán tử mặt sẹo khoát mạnh tay:

– Chúng ta nhàm ngôn thế đủ rồi. Bây giờ vào chính đề đi .

Thiết Phiến Xảo Khách hỏi:

– Vậy ý quý khách là …

Hán tử mặt sẹo nói:

– Bây giờ ta sẽ gợi ý cho ngươi kể !

– Chỉ cần tôi biết chuyện ….

Hán tử mặt sẹo ngắt lời:

– Yên tâm đi ! Ta cam đoan rằng chuyện này ngươi biết rất rõ.

– Quý khách cứ khéo cười ! Tôi đã nói những chuyện trên võ lâm mà tôi thỉnh

thoảng ngẫu hứng kể ra đều là chuyện bịa đặt chứ không thực người thực việc, chẳng

qua chỉ dùng nước bọt kiếm ăn thôi …

Hán tử mặt sẹo cười độc địa nói:

– Ta đã nói ngươi biết rõ, nhất


Polaroid