Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Thiên Đăng – Cổ Long

Thiên Đăng – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326823

Bình chọn: 9.5.00/10/682 lượt.

định ngươi biết mà ! Nếu không thì ta mất công từ

xa đến tận Khai Phong này tìm ngươi làm gì ?

Thiết Phiến Xảo Khách chưa biết nói gì thì thiếu niên tuấn mỹ đã nhìn hán tử

mặt sẹo hỏi:

– Như vậy lão ca bắt buộc Trương lão chủ đây phải kể hay sao?

Hán tử mặt sẹo sầm mặt lại, phản vấn:

– Các hạ ! Nếu ngươi muốn nghe một chuyện trên võ lâm, trong khi Trương lão

phản biết rõ mà không chịu nói thì ngươi cảm thấy thế nào?

– Hiển nhiên là không được vừa lòng lắm nhưng cũng đành chịu. Muốn kể hay

không là quyền của người ta, ai ép buộc được ?

– Đó là cách nghĩ của các hạ, còn ta lại nghĩ khác. Ta quyết làm mọi cách để

Trương lão phản kể ra mới chịu.

Thiết Phiến Xảo Khách xen lời:

– Cho dù quý khách có mang cả núi vàng đến tôi cũng chịu, vì căn bản tôi không

biết chuyện trên võ lâm.

Thiếu niên tuấn mỹ nhìn hán tử mặt sẹo hỏi:

– Lão ca nghe rõ rồi chứ?

– Ta nghe rõ chẳng kém gì ngươi !

– Vậy là tốt !

Hán tử mặt sẹo cười nhạt lắc đầu:

– Như thế không được ! Ta đã vượt quãng đường xa như vậy tới đây, ăn sương

nằm đất, chịu bao nhiêu gian khổ, lẽ nào chịu tay không quay về?

Thiếu niên tuấn mỹ bỗng quét ánh mắt lạnh lùng nhìn hán tử nói:

– Có ta ở đây, chỉ sợ ngươi ngay cả tay không quay về cũng không dễ.

– Nói vậy nghĩa là các hạ lưu lại đây không phải để nghe Trương lão nhi kể

chuyện mà định giúp hắn không công?

Thiếu niên tuấn mỹ không chút mếch lòng gật đầu đáp:

– Có thểû coi là như vậy !

Hán tử mặt sẹo cười thâm độc:

– Các hạ thật thà quá ! Ta hỏi ngươi đã quen biết gì Trương lão nhi không?

Thiếu niên đáp :

– Không quen. Hôm nay mới gặp lần đầu. Ta đến Khai Phong này để thăm một vị

bằng hữu, mới nghe nói ở Đại Tướng Quốc Tự có vị thuyết thoại nhân họ Trương kể

chuyện lừng danh, vì thế nói do mộ danh mà tìm đến.

Thiết Phiến Xảo Khách chen vào:

– Công tử quá khen …

Hán tử mặt sẹo hỏi:

– Nếu mới gặp lần đầu sao ngươi phải khổ công như vậy ?

Thiếu niên tuấn mỹ đáp:

– Cái đó rất khó nói. Có người mới gặp lần đầu đã thành bằng hữu. Ta chắc rằng

các hạ có mưu đồ gì?

Hán tử mặt sẹo xẵng giọng:

– Mưu đồ gì thì trong lòng ngươi biết rõ. Còn ta không có thời gian đôi co với

ngươi !

Liền quay phắt sang Thiết Phiến Xảo Khách nói:

– Trương lão nhi, ta thà liều cái tiểu mạng ở đây còn hơn đắc tội trở về không .

Dứt lời lấy trong túi ra một vật đặt mạnh lên bàn.

Chỉ thấy ánh hàn quang lóng lánh tỏa ra.

Đó là vật hình ngôi sao năm cánh được làm bằng kim cương to bằng ngón chân

cái với năm cánh rất sắc nhìn phải lạnh người .

Thiếu niên tuấn mỹ thấy vậy nhíu mày.

Thiếu nữ biến sắc đến nép vào lưng phụ thân.

Thiết Phiến Xảo Khách sửng sốt kêu lên:

– Quý khách, đây là …

Hán tử mặt sẹo cười nhạt ngắt lời:

– Hàn tinh đã hiện, ngươi thấy rõ rồi chứ? Ta phụng mệnh chủ nhân Hàn Tinh

đến đây thỉnh giáo vị dị nhân Thiết Phiến Xảo Khách Thần Bốc Trương Viễn Đình năm

xưa lừng danh cả vùng Yến Triệu…Xin hỏi mười tám năm trước dưới Thái Nhạc ….

Thiết Phiến Xảo Khách biếc sắc lẩm bẩm:

– Thì ra các hạ hỏi về chuyện đó …

Hán tử mặt sẹo lạnh lùng ngắt lời:

– Không sai !

Thiết Phiến Xảo Khách ngập ngừng hỏi:

– Các hạ có thể nói lý do?

– Đó là việc của chủ nhân Hàn Tinh

– Vậy các hạ định hỏi …

– Như thế ngươi biết rõ rồi đấy ! Người là một già một trẻ. Nhưng chủ nhân Hàn

Tinh chỉ hỏi vật chứ không hỏi người !

– Vậy ư ? các hạ muốn chỉ …

– Nói thẳng với ngươi, đó là chỉ hộp nhỏ bằng gỗ Tử đàn hương

Thiết Phiến Xảo Khách hiện vẻ sầu khổ, trầm ngân không nói.

Hán tử mặt sẹo lạnh giọng:

– Thế nào? Ngươi dám trái lệnh chủ nhân Hàn Tinh ư ?

Thiết Phiến Xảo Khách thở dài nói:

– Aøi … Tôi nói ra chỉ sợ các hạ không tin …

– Nói đi !

– Tôi không biết vật đó hiện giờ đâu …

Hán tử mặt sẹo nhăn hàm răng vàng khè cười một cách thật đáng sợ nói:

– Ngươi đoán đúng ta không tin.

– Nhưng tôi đã nói thực ngôn …

– Ngươi đừng quên đang nói trước Hàn Tinh.

– Tôi biết Hàn Tinh nằm ngay trước mắt đây, đâu dám …

– Thế thì tốt ! Ngươi đừng để ta phải nhắc lại lần thứ hai !

Thiết Phiến Xảo Khách cười khổ nói:

– Tôi biết Hàn Tinh uy chấn thiên hạ, đến đâu người ta đều phải cúi đầu…

– Vậy thì ngươi nói mau lên !

– Các hạ bảo tôi phải nói gì ? Tôi biết rằng mình chỉ có một mạng này, đã không

biết vật đó ở đâu, trước sau gì cũng ….

Hán tử mặt sẹo ngắt lời, hiểm độc nhìn thiếu nữ nói:

– Nên biết rằng ngươi không chỉ có một mạng.

Thiết Phiến Xảo Khách mặt tái nhợt, người run lên cúi đầu im lặng.

Thiếu nữ kêu lên bi thảm :

– Cha !

Thiết Phiến Xảo Khách bỗng ngẩng phắt lên nói:

– Ngươi chẳng hiểu chuyện gì đâu chớ xen miệng vào. Đây không phải là việc

của ngươi, mau về chuẩn bị cơm nước đi !

Thiếu nữ vẫn đứng im.

Thiết Phiến Xảo Khách nghiêm giọng:

– Nha đầu, ngươi không nghe cha nói gì sao?

– Cha ! Chờ lúc nữa chúng ta cùng về, hài nhi sẽ nấu nhanh chút cũng kịp

– Không được ! Ta đói rồi, ngươi về trước đi !

Thiếu nữ lo lắng nói:

– Cha …

Thiết Phiến Xảo Khách quát to:

– Về đi !

Thiếu nữ thảm thiết nói:

– Cha muốn thế con sẽ đi. Nhưng bao nhiêu năm rồi hai cha con chúng ta luôn ở