XtGem Forum catalog
Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Sự Trả Thù Ngọt Ngào (My sweet lovely day)

Tác giả: mysweetlovelyday

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215573

Bình chọn: 7.5.00/10/1557 lượt.

e giọng lạnh giá của hắn. Hương run run làm theo như một người hầu tận tụy.

Hừ một tiếng. Hắn ngồi xuống bàn.

Hương run rẩy ngồi xuống bàn mình. Hương cúi gầm mặt, ngay cả thở, Hương cũng không dám thở mạnh.

Hắn gác chân lên thành ghế của Hương. Mặt hắn không biểu lộ là vui hay là giận.

Mặc dù không quay đầu nhìn lại hắn nhưng Hương vẫn cảm nhận được hàn khí thoát ra từ cơ thể hắn. Hương rùng mình một cái.

Thầy giáo bước vào lớp. Cả lớp đứng lên chào. Hai đầu gối Hương va đập nhẹ vào nhau. Lúc thầy giáo vẫy tay cho cả lớp ngồi xuống. Hương vẫn còn ngơ ngẩn đứng im.

Hắn đá nhẹ vào chân Hương. Hương giật mình kinh hãi vội ngồi xuống.

Cả lớp che miệng cười khúc khích. Ông Thầy lừ mắt nhìn Hương một cái. Hương co rúm người lại.

Trong giờ học, thầy giáo giảng bài rất hay nhưng Hương không học được một chữ nào vào đầu. Hương bị khuôn lạnh giá và giọng nói khủng bố của hắn đe dọa ám ảnh.

Đến giờ ra chơi. Hắn lạnh lùng bảo Hương.

_Đi mua thức ăn và nước uống cho tôi.

Hương chưa kịp đáp là có hay là không. Hắn thản nhiên vứt tiền trước mặt Hương như bố thí cho một kẻ ăn mày.

Hương cảm thấy tủi nhục nhưng vẫn phải làm theo. Hương liêu xiêu rời khỏi lớp. Đi qua mấy hành lang dài hun hút, cuối cùng Hương cũng tìm được căn tin của trường Thiên Tân.

Căn tin có diện tích rất lớp, nhiều bàn ghế được sắp xếp ngăn nắp và thẳng hàng với nhau. Vì đây là giờ ra chơi nên có đông đảo nhiều bạn sinh viên xuống đây ăn uống.

Do hắn không nói là hắn thích ăn gì nên Hương đành mua đại. Hương hy vọng là hắn không cáu và bắt Hương đi mua lại. Lúc Hương trở về lớp và đưa thức ăn và nước uống đã mua cho hắn.

_Rầm !

Mặt Hương tái nhợt. Hương sợ hãi đứng ra xa. Hương sợ hắn đánh mình.

_Cô có biết mua không hả ? Cô mua thứ này thì ai mà ăn nổi !

Hương sợ đến mức cơ hồ muốn ngất đi.

_Tôi…tôi xin lỗi. Để…để tôi đi đổi lại cho anh.

_Đi mau !

Hắn quát thật to.

Hương khổ sở rời khỏi lớp, cứ như thế hắn bắt Hương đi mua lại thức ăn cho hắn gần hết cả giờ ra chơi, chân tay Hương muốn rã cả ra, mà hắn vẫn quát.

_Đi mua lại ngay !

Hương cúi gập người xuống để thở, nước mắt nhạt nhòa trên khuôn mặt. Hương biết hắn đang hành hạ mình cho bõ ghét.

Quẹt lệ trên má. Hương cố gắng đi nhanh về lớp.

Hắn khoanh tay trước ngực, tư thế ngồi ung dung tự tại. Trông hắn giống như một ông chủ lớn và hét ra lửa, còn Hương là một nô bộc bé nhỏ bị hành hạ.

Hương run run đặt túi thức ăn và đồ uống trước mặt hắn.

Ngay cả nhìn hắn cũng không thèm nhìn.

_Vứt hết đi !

Hắn lạnh lùng phán một câu.

Hương rơi lệ. Môi mím chặt. Hương không dám khóc òa trước mặt hắn. Hương lủi thủi đi ra khỏi lớp giống như một con chó con bị ông chủ đá ra ngoài.

Ra đến thùng rác lớn của trường, Hương cẩn thận đặt vào trong thùng. Tìm một chỗ khuất, ngồi xổm, gục mặt trong hai cánh tanh. Hương khóc tức tưởi. Hương chỉ hận mình không thể biến mất và không thể chết đi.

Chuông reo vào lớp. Hương vẫn còn chìm đắm trong nước mắt nên không nghe tiếng gì.

Nhìn bàn học trống không của Hương. Hắn tức điên người. Con cóc xấu xí này dám trái lệnh hắn. Cô ta dám một đi không trở lại. Được lắm ! Lúc nữa cô sẽ biết tay tôi !

Hắn vừa học, vừa nghiến răng, vừa nghiến lợi như thể hắn chuẩn bị giết chết ai đến nơi.

Mười lăm phút sau, Hương rụt rè xin thầy giáo vào lớp. Ông thầy quắc mắt nhìn Hương.

_Em có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ?

_Em..em xin lỗi.

Hương yếu ớt trả lời. Mắt đỏ hoe vì khóc nhiều quá.

_Về chỗ của em đi ! Từ lần sau nhớ vào lớp đúng giờ !

_Dạ !

Hương gắng gượng đi về cuối lớp. Hắn nhìn Hương bằng ánh mặt lạnh lùng và khắc nghiệt. Giông bão đang nổi lên trong lòng hắn.

Hương ngồi im re trên ghế. Hương không dám cựa quậy hay động đậy gì. Đôi giày bẩn của hắn, đặt ngay cạnh đùi Hương.

Một cô gái có thân hình tròn trịa như Hương, ngồi học cứ phải ngồi nghiêng sang một bên trông thật khổ sở. Nhưng vì hắn là ác ma nên Hương tuyệt đối không dám ho he hay phản đối điều gì.

Gần kết thúc giờ dạy. Thầy giáo hỏi.

_Đề tài thầy giao cho các em. Các em làm đến đâu rồi ?

Cả lớp nhao nhao nói, chỉ có hắn và Hương là im lặng không nói gì.

Ông thầy đặc biệt chú ý đến hai sinh viên cá biệt của mình.

_Nhóm em đã làm được một phần nào chưa ?

_Em…em…!

Hương nghẹn họng. Từ hôm qua đến giờ Hương mặc dù có đọc sách nhưng vẫn chưa làm được gì cả. Hương không dám hỏi hắn nên không biết hắn đã làm được gì chưa hay là hắn cũng giống như mình.

Hắn ngả người ra sau ghế.

_Em đã làm được một phần rồi.

_Em thấy đề tài thầy cho có quá sức với các em không ?

Ông thấy vui mừng hỏi.

_Cũng không khó lắm.

Hắn lạnh nhạt đáp. Hắn là thế, đối với mọi người hai từ “thân tình” không tồn tại trong đầu hắn.

Ông thầy biết tính hắn nên không hỏi hắn nhiều. Ông quay sang nói chuyện với cả lớp.

Hương cúi đầu nhìn ngón tay của mình. Ngày đầu tiên Hương đã nếm mùi khổ ải rồi, kiểu này từ nay về sau, Hương sẽ không thể nào sống yên được với hắn.

Tan học, các bạn trong lớp lục đục kéo nhau ra về. Hương cuống cuồng thu dọn sách vở, bút và thước thật nhanh. Hương không muốn là người sau