Một cục cưng và bốn baba

Một cục cưng và bốn baba

Tác giả: Dạ Khinh Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328923

Bình chọn: 7.5.00/10/892 lượt.

lớn, buông rơi tay bên người, gắt gao nắm chặt thành quyền, cánh tay kia cầm điện thoại, run rẩy. Loại này run rẩy này không phải sợ hãi, cũng không phải kích động, mà là phẫn nộ.

Khuôn mặt hoàn mỹ tuấn tú sớm đã trở nên vặn vẹo vì phẫn nộ, vô cùng hung dữ .

“Tôi biết rồi!” Ngăn chặn tức giận, bình tĩnh cúp điện thoại, im lặng không nói.

Mọi người hình như có thể hiểu được, mỗi người đều có bí mật của riêng mình, cho nên, lúc này phải tin tưởng với nhau thật tốt, ngàn vạn lần không thể hỏi nhiều, nếu cần phải trợ giúp, trực tiếp mở miệng, nghĩa bất dung từ.

Ước chừng qua nửa tiếng sau, Hạ Lưu Ly vẫn im lặng bỗng dưng ngẩng đầu, ngơ ngẩn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Bạch Tiểu Hoa, mở miệng nói, “Dừng xe!”

Bạch Tiểu Hoa chớp mắt , nhàn nhạt mở miệng nói, “Không cần giải thích, đi thôi.”

Hạ Lưu Ly đang muốn mở miệng bị lời của cô làm nghẹn lại, đành phải rầu rĩ nói, ” Đảo Thiên Lang, tôi đi không được, thật có lỗi – – ”

Sở Vân hiên liếc xéo anh một cái, môi đỏ mọng khẽ mở, “Hoàng thất bên kia xảy ra chuyện sao?”

Hạ Lưu Ly gật đầu, biểu tình có chút rối lên, “Chờ tôi giải quyết xong, sẽ đến gặp các cậu.”

“Nghiêm trọng không?”

Hạ Lưu Ly lắc đầu, hơi chút không thoải mái nói, “Không có việc gì, chẳng qua nhất định phải để tôi ra mặt mà thôi.”

Mọi người không nói, im lặng đã hiểu, đại trượng phu có thể làm thì không thể nói không, nếu đến cả người nhà của mình cũng vứt đi không để ý đến, cũng xem như không phải đàn ông rồi.

Sau cùng liếc nhìn Bạch Tiểu Hoa một cái, xoay người liền bước nhanh rời đi, cũng không đi đến vài bước, mạnh mẽ xoay người lại , chạy như bay về phía bạch Tiểu Hoa, gắt gao ôm cổ cô.

Nhìn đôi môi đỏ mọng của cô gần trong gang tấc, cuối cùng nhịn không được, hung hăng hôn lên.

Triền miên đa tình, gắt gao quấn lấy một chỗ.

Nụ hôn của anh vừa nhanh lại vừa mạnh, giống như con người anh, nhiệt tình mà điên cuồng, thiếu chút nữa Bạch Tiểu Hoa chống đỡ không được.

Chỉ là cái hôn này cũng không giữ được bao lâu, vài giây ngắn ngủn liền tách ra, hai tay Hạ Lưu Ly nựng mặt nàng, trong ánh mắt cô đang mông lung, lời nói nhẹ nhàng hiếm có, “Nụ hôn may mắn, em nhất định sẽ mang vận may cho tôi !”

Dứt lời, buông cô ra.

Lần này là rời đi thật sự, cũng không quay đầu lại.

Nước Y gặp phải đại nạn, có khả năng sẽ bị diệt quốc. Mà Đạo Hỏa Tuyến, là vì năm năm trước Hạ Lưu Ly từ chối lời mời kết thông gia của nước láng giềng . Vì vậy năm năm nay, nước láng giềng bị từ chối liên tiếp, cuối cùng thẹn quá thành giận, mang theo tức giận cùng dã tâm, tấn công nước Y

“Tôi tuyệt đối sẽ không tha cho các người!” Một bên chạy về thần tốc , một bên ngầm thề, chỉ cần gây thương hại đến nhân dân của anh, chỉ cần muốn trở ngại tình yêu của anh, mặc kệ người ngăn cản phía trước là ai, anh đều sẽ không bỏ qua! Anh thề

Q.2 – Chương 12: Hắn Là Người Đàn Ông Của Lý Vân San Ta.

Có người đang theo dõi, thậm chí không chỉ có một người.

“ Tin tức bị lộ rồi.” Ngọc Đường Xuân thản nhiên nói giống như đã sớm dự liệu trước, chỉ là hắn không ngờ bọn hắn giấu kín tin tức như thế vậy mà mới có vài ngày hành tung đã bị bại lộ rồi.

“Người của Lý gia đúng là không nhịn được mà xuất thủ, thế nhưng khí tức này… hẳn không phải là thế gian còn có cao thủ ẩn tàng.” Sở Văn Hiên nhếch môi cười lạnh, khuôn mặt tuyệt sắc xinh đẹp lộ ra một tia sát khí, mắt phượng hẹp dài lóe lên hàn mang.

“Là Lý Văn San sao? Hắc, đối với cô nàng não tàn này ta vẫn còn có chút hứng thú, nghe nói nàng là thành viên trẻ tuổi có võ công giỏi nhất Lý Gia, thật muốn cùng nàng luận bàn một chút, ha ha!” Diệp Đan Phượng nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng đều, cô rõ ràng là một mỹ nữ nhưng lại làm những hành động không chút nào để ý đến hình tượng, tùy tiện vắt chéo hai chân, khí thế kia thật giống phụ nữ lưu manh, có thể nói cô với Bạch Tiểu Hoa đều cùng một dạng người đúng là không sai.

Một bên Sở Thiểu Hoa sủng nịch nhìn cô cười cười, mặt mày cong lên, coi bộ rất hài lòng với hình tượng hiện tại của Diệp Đan Phượng.

Gần mực thì đen. (=,=*)

Bọn họ và Bạch Tiểu Hoa ngây ngốc một chỗ cũng đã lâu, bất tri bất giác không biết từ lúc nào cô ngồi ở giữa cũng bị lây bệnh theo. Như vậy cũng chằng phiền hà gì, ít ra mười mấy năm trước so với hiện tại Diệp Đan Phượng cũng trở nên tự do vui vẻ.

“ Tiếp tục đi, mặc kệ bọn họ.” Bạch Tiểu Hoa thản nhiên nói.

Cô thật muốn nhìn một chút rốt cuộc có bao nhiêu người trong lòng có quỷ kế.

Xe vẫn không nhanh không chậm tiếp tục di chuyển, khí tức hỗn tạp xung quanh vẫn xuất hiện có như không nhưng vẫn không gián đoạn bọn hắn, vẫn còn người tiếp tục theo dõi bọn hắn.

Dựa theo trên bản đồ chỉ dẫn thì trạm tiếp theo sẽ là Nguyệt Lạc Trấn.

Một trấn nhỏ chưa từng nghe nói qua, rốt cuộc có tồn tại hay không thì đáp án vẫn đang chờ trước mặt.

Lãnh Như Phong đột nhiên mở miệng nói: “Lý gia hẳn không có tiết lộ tin tức, hẳn là Lý Văn San tự ý hành động.”

Bạch Tiểu Hoa nhíu mày, lẩm bẩm nói “ Lý Văn San không phải là đồ ngốc, bên chúng ta có Sở Vân Hiên địa giai cao thủ tọa trấn, cô ta sẽ không có gan to đến mức


Insane