Một cục cưng và bốn baba

Một cục cưng và bốn baba

Tác giả: Dạ Khinh Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328931

Bình chọn: 9.5.00/10/893 lượt.

i, “Sớm nghe nói Y quốc hoàng thất huyết mạch ẩn chứa sinh cơ chi khí, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Hạ Lưu Ly sau khi nghe xong, nhíu mày, nhếch môi, không có mở miệng, trên mặt lại lộ xuất phức tạp thần sắc, giây lát tức thì.

“Sinh cơ chi khí? Ai nha, ngươi nha liền không có thể nói rõ ràng điểm sao? Ta như thế nào liền không biết a?” Diệp Đan Phượng túm sở Thiếu Hoa góc áo, khẩn cấp hỏi.

Sở Vân Hiên liếc Bạch Tiểu Hoa liếc mắt một cái, tình hình gặp này hai người phụ đều là một loại ngây thơ, hảo tâm mở miệng nói, ” Kế bên đất nước lớn của Y có một quốc gia cực kỳ đặc biệt, vị trí địa lý cũng hết sức phức tạp, dễ thủ khó công, tuy tiểu quốc (nước nhỏ) này cũng là Y quốc, thế nhưng có một nguyên nhân thần bí nào đó mà ngàn năm không ngã. Nhưng chân chính để cho Y quốc đặt chân trên thế gian, là nhất tộc huyết mạch (huyết thống) hoàng thất. Nghe nói… Vài ngàn năm trước, một vị tổ tiên Hạ gia trong lúc vô tình đạt được một loại thiên tài địa bảo – – Sinh cơ thủy. Không chỉ có chính mình hoàn toàn hấp thu, về sau thời điểm đột phá Thiên giai, đem một phần sinh cơ thủy trong cơ thể vì bản thân luyện hóa một phần, hòa làm một với sinh cơ thủy. Vì vậy máu của nhất tộc huyết mạch trong hoàng thất đều đã hàm chứa sinh cơ thủy.”

“Ngọc Đường Xuân mặt lộ vẻ tử khí là vì khuyết thiếu sinh khí, mà sinh cơ trong cơ thể Hạ Lưu Ly, vừa lúc có thể bổ sung năng lượng hắn cần có, cho nên… Ngọc Đường Xuân tạm thời là không chết được rồi.”

Lời nói của Sở Vân Hiên không thể nghi ngờ trở thành một trái bom, nhất thời tại trong lòng Bạch Tiểu Hoa nhấc lên cự lãng

ngất trời.

Biểu tình của cô toàn bộ vừa rồi rơi vào trong mắt Sở Vân Hiên, Sở Vân Hiên tiếp theo tiếp tục mở miệng nói, “Tuy có thể bảo trụ tính mạng của hắn, nhưng là không có biện pháp hoàn toàn trị tận gốc. Trải qua nhiều năm như vậy, rất nhiều huyết mạch Hạ gia đã sớm không có, sinh cơ thủy tuy nhiên vẫn tồn tại ở một số người, thế nhưng cũng đã không còn huy hoàng như năm đó nữa, cho nên… nếu mà không có máu Hạ Lưu Ly mà nói, Ngọc Đường Xuân sẽ lập tức chết, ngay bây giờ… Hiểu chưa?”

Mà sắc mặt Hạ Lưu Ly giờ phút này, sớm đã trắng xanh đáng sợ, toàn thân bắt đầu run rẩy lên.

“Mẹ nó, Tên Ngọc Đường Xuân này sao lại cần một lượng hấp thụ lớn như vậy, máu lão tử thật sự bị phí phạm.” Vì che dấu sự không khoẻ chính mình, Hạ Lưu Ly dùng phương thức độc đáo chính mình, chậm rãi chửi bậy, hi vọng có thể bỏ qua một bên chú ý mọi người đối với chính mình.

Máu, còn đang tại từng giọt rơi, vừa vào đến miệng của Ngọc Đường Xuân, cũng rất nhanh bị hấp thụ, biến mất không thấy.

Sắc mặt Ngọc Đường Xuân dần dần trở lại dịu đi, vẻ mặt hắc khí cư nhiên tản ra, tuy nhiên sắc mặt vẫn như cũ có chút tái nhợt, nhưng tử khí đã biến mất đi bảy, tám phần, môi cũng dần dần có huyết sắc.

Trái lại Hạ Lưu Ly, khuôn mặt của hắn trắng hơn so với người chết, bộ dáng suy yếu kia so với Ngọc Đường Xuân còn khoa trương hơn.

Bạch Tiểu Hoa đồng loạt bỏ cánh tay Ngọc Đường Xuân ra, lấy ra băng gạc liền ngăn ở trên miệng vết thương, bắt đầu nhanh nhẹn băng bó lại.

Hạ Lưu Ly muốn rút tay ra, “Làm sao, máu lão tử còn không có phóng ra đầy đủ a.”

Bạch Tiểu Hoa dùng lực bóp nghiến, Hạ Lưu Ly liền là một tiếng kêu đau đớn, “Hiện tại phóng ra đi, anh liền chờ bọn em cho đi nhặt xác anh được.” Này cũng không phải đơn giản lấy máu, đây là tại dụng sinh cơ chính mình, đi bổ khuyết Ngọc Đường Xuân, nói cách khác, Hạ Lưu Ly đang lấy mạng hắn, đổi với Ngọc Đường Xuân.

Hạ Lưu Ly xem thế này thành thật, ngoan ngoãn tùy ý Bạch Tiểu Hoa băng bó cho mình.

“Truyền thuyết đúng là thật sự! Thế giới to lớn, quả nhiên là không gì không thể. Hạ Lưu Ly, ngươi bí mật ra ngoài mà không có nói cho gia tộc, không sợ bị những Lão Bất Tử nhóm người nhà ngươi chụp chết?” Không khí dịu đi không ít, Sở Vân Hiên nhàn nhạt vui đùa.

Hạ Lưu Ly không nói, mà là cúi đầu buông mắt xuống.

Bỏ ra nhiều máu quả thực nguy hiểm rất lớn, hơn nữa lại là vì cứu tình địch, trên đời này còn có người nào so với Hạ Lưu Ly còn đần độn hơn sao?

Mà còn làm cho hắn không thể nói gì, năm năm trước đến bây giờ năm năm sau, hắn tâm tâm niệm niệm yêu một cô gái, rốt cục lần đầu tiên bày tỏ tâm ý của mình, thế nhưng chỉ nhận được sự cảm ơn muôn vàn từ Bạch Tiểu Hoa như bạn bè- –

“Hạ Lưu Ly, cám ơn ngươi! Cám ơn ngươi… Cứu Tiểu Xuân!”

Hắn lúc ấy liền nở nụ cười, cười chua sót, cười bất đắc dĩ, cười so với khóc còn khó coi hơn.

Mẹ nó, tiếng cám ơn đầu tiên cư nhiên là vì người đàn ông khác, Hạ Lưu Ly hắn rốt cuộc là có bao nhiêu bi thảm? !

Q.2 – Chương 11: Nụ hôn ly biệt

Tuy sắc mặt tốt lên rất nhiều, nhưng Ngọc Đường Xuân vẫn ngủ say như cũ không có tỉnh lại.

Thấm thoát một ngày đã qua, mặt trời chiều lặn xuống, bóng tối bắt đầu, bởi vì xung quanh chỉ là con đường nhỏ và núi rừng, vùng ngoại ô hẻo lánh đừng nói là khách sạn, đến ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy.

Đem xe dừng ở một bãi cỏ rộng, kế bên một dòng suối nhỏ bắt đầu dựng lều.

Diệp Đan Phượng được nuông chiều từ nhỏ, chưa tùng ngủ ngoài trời, cho nên


Insane