XtGem Forum catalog
Một cục cưng và bốn baba

Một cục cưng và bốn baba

Tác giả: Dạ Khinh Trần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329312

Bình chọn: 8.00/10/931 lượt.

rơi lệ, nghĩ muốn vĩnh viễn ngốc như vậy, để cho cô gái này cứ như vậy ở bên cạnh mình. . . . . .

“Thực xin lỗi, Như Phong, tuy rằng tôi cảm thấy mình thực vô sỉ, thực đê tiện, chỉ là tôi muốn nói ra”. Nhìn hắn ăn miếng cuối cùng xong, thu dọn trên bàn sạch sẽ, Tiểu Hoa do dự thật lâu rốt cục vẫn cố lấy dũng khí.

“. . . . . .” Lãnh Như Phong nhìn cô, thấy trên mặt cô rối rắm, cố lui về phía sau, kiên định như vậy, hắn thản nhiên nói, “Tốt, cô nói đi”.

“Kỳ thật. . . . . . khi tôi nghe anh nói như vậy, tôi thật sự bị dọa rồi”. Rốt cục mở miệng, hoá ra chỉ cần nói ra sẽ có cũng đủ dũng khí, tiếp tục nói, “Thật sự thật xin lỗi, tôi rõ ràng mới nói anh là người bạn rất quan trọng,chớp mắt lại lắc lư không chừng, bởi vì nghi ngờ việc làm của anh, tôi thật sự rất kém cỏi, thực xin lỗi. . . . . . Nếu khiến anh cảm thấy khó chịu hoặc là xúc phạm tới anh, tôi giải thích với anh, anh nhất định, nhất định phải tha thứ cho tôi. Về sau, tôi sẽ càng thêm cố gắng, cho nên anh. . . . hãy để tôi ở lại cạnh anh, không cần đuổi tôi đi!”

Rốt cục đã nói ra hết.

Chính là hắn trả lời như thế nào? Lại có ý kiến gì với chính mình?

Thật lo lắng!

“Tôi sẽ không đuổi cô đi”.

Vẫn là thanh âm mười phần nhàn nhạt lại hơn một tia ấm áp, ở bên tai cô vang vọng.

Cô ngẩng đầu nhìn lại ánh mắt của hắn, lần đầu tiên cảm thấy hoá ra ánh mắt của hắn tốt như vậy, sáng ngời như vậy.

Cám ơn anh, tha thứ cho sự tùy hứng của tôi.

Ngày hôm sau, lúc Bạch Tiểu Hoa xuất hiện ở trường học, làm cho mọi người xôn xao đến nỗi dọc theo lối đi tới lớp học cô đều bị người khác chỉ trỏ.

Hạ Lưu Ly ở đây, Sở Vân Hiên cũng ở đây.

Cảm thấy bất an đi đến chỗ ngồi của mình, không cẩn thận nhìn thấy ánh mắt của Sở Vân Hiên, giống như là vừa mới làm việc gì trái với lương tâm, lập tức né tránh ánh mắt của anh.

Đối với hành động này của cô, Sở Vân Hiên cảm thấy khó chịu.

Khuôn mặt xinh đẹp nhăn thành một khối, đôi môi đỏ mọng như hoa hồng không hờn giận cong lên, xem ra rất mềm mịn ngon miệng.

“Ngày hôm qua đã đi đâu vậy?”

Nên tới vẫn tới, tính cách Sở Vân Hiên bà tám như vậy làm sao có thể không truy hỏi mình?

“Không đi đâu, về nhà, gặp chuyện xui xẻo như thế, tôi không trở về nhà còn chờ bị xách đi sao?”

Hạ Lưu Ly đang dựng lỗ tai nghe lén, nghe nói như thế, khóe miệng cũng nhảy dựng lên, sắc mặt đen lại.

Sở Vân Hiên giống như con hồ ly, đi đến trước mặt Tiểu Hoa, đứng bên trái cô nghe một chút, ngửi ngửi bên phải một chút, mắt phượng nheo lại. Mỗi khi anh lộ ra biểu tình như vậy, chính là biểu hiện cho hai chữ nguy hiểm.

“Làm, làm sao!” Không thể né tránh.

“Trên thân cô có mùi của bệnh viện.” Sở Vân Hiên nhíu mày, khóe miệng cong lên, “Còn có… Mùi vị con trai.”

Nhìn chổ phía trước không có người, con mắt hiện lên một tia sáng.

“Cái đó, nào có, anh nói bậy bạ gì đó, không có chuyện này, nhanh trở vể chổ ngồi của anh đi, sắp vào học rồi.” Đẩy Sở Vân Hiên ra, biểu tình cười mất tự nhiên, bày tỏ bản thân mình vô tội.

Gần đây không biết tại sao lại như vậy, lúc đối mặt với Sở Vân Hiên, cảm thấy có chút áp lực.

Anh ấy, giống như có chút khác lạ, nhưng mà cuối cùng khác ở chỗ nào, bản thân cô cũng không nói ra được, cảm thấy ánh măt của anh ấy nhìn mình, mang theo có chút lo sợ nguy hiểm. Giống như lúc sói nhìn cừu, cái loại ánh mắt tà ác nguy hiểm không nể nang gì, tuyên bố một vật sở hữu.

Là cô ảo giác sao? Đặc biệt gần đây Sở Vân Hiên không thích cô cùng con trai khác gần nhau.

Đây là dục vọng độc chiếm đang tác quái sao? Bởi vì anh ấy chỉ biết có một người bạn thân sao, nguyên nhân vì sợ người khác cướp đi, cho nên mới như vậy sao? Ngày mai có thời gian rãnh, nhất định phải nói chuyện cùng anh ấy mới được, dù sao bọn họ cũng là người trưởng thành, bạn bè nam nữ là chuyện bình thường, không thể cho đối phương có quyền hạn chế kết giao với bạn bè như vậy, uhm! Nhất định phải nói cho anh biết.

Nhưng mà – –

“Nói đi, có chuyện gì muốn nói với tôi?”

“Không, không có gì…”

Mỗi lần, khi anh dùng con mắt phượng hẹp dài kia nhìn chằm chằm vào cô, cô liển cảm thấy bản thân mình dường như mất tập trung, căn bản không có chổ nào để trốn, cũng không có chỗ né tránh, lúc nào, đừng nói là cùng anh nói chuyện với nha, căn bản đến cô cũng không dám mở miệng.

Sở Vân Hiên đưa tay, đem thân thể mập mạp của cô ôm vào trong ngực, vuốt ve khuôn mặt mềm nhũn của cô vô cùng thân thiết, giữ lấy nói, “Hoa Hoa, em là của anh, cho nên không thể nhớ người khác, trong mắt em rõ ràng chỉ có anh, vì sao gần đây anh lại cảm giác em cách xa anh? Hiện tại suy nghĩ trong tâm của em, vì sao cái gì cũng không nói cho anh biết, anh thật sự đau lòng…”

Cái bộ dáng khóc lóc nhu nhược này của anh, quả thực là làm người ta như bị điện 10 ngàn vôn giật, nháy mắt liền bắt được tâm tư của Bạch Tiểu Hoa.

Vẫn là lo lắng cái khác, hoa chân múa tay an ủi anh, “Hiên Hiên không có đâu, anh đừng nghĩ ngợi lung tùng, cái gì tôi cũng đều nói với anh, không có giấu diếm, cho nên anh đừng thương tâm, thật xin lỗi.”

Thiếu chút nữa đã quên bản thân mình đang vùng vẫy cái ôm của anh, ngược lại hiện t