Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323804

Bình chọn: 10.00/10/380 lượt.

c cậu ta ghét bỏ.-Ai mà thèm lấy cậu, đồ con trai xấu
tính, gian xảo, hoang tưởng. Tớ chỉ muốn Thiên Phong thôi, nếu cậu ấy không lấy
tớ, tớ thà ở giá còn hơn lấy cậu.

-Này!
Cậu nói gì đấy? Lấy tớ thì có gì không tốt hả? Từ trước đến giờ trong mắt người
khác tớ luôn là một chàng trai tuyệt vời, nhưng sao qua cái miệng của cậu tớ lại
không khác gì một tên khốn thế hả?

-Tớ
nhìn đi nhìn lại cũng chẳng thấy cậu có chút ưu điểm nào cả, tất cả những tốt đẹp
mà cậu nói chỉ là do cậu tự ngộ nhận ra thôi.

Chúng
tôi cứ thế, ngồi cãi nhau huyên náo một góc công viên cho đến tận khuya mới nhớ
đường về nhà. Tối hôm đó tôi mất ngủ, đêm dài lắm mộng, chỉ cần nhắm mắt lại là
những hình ảnh ở nhà hàng lại ùa về, tôi lại càng thấy muốn khóc.

Ngày
hôm sau.

Tôi
một mình lang thang trên phố, tâm trạng của tôi hôm nay không được tốt, nguyên
nhân chính là sự hiểu lầm tai hại hôm qua, sau khi về nhà tôi đã ném văng bộ
tóc giả cũng như bộ đồ hầm hố trên người, thay vào đó là bộ váy dễ thương anh
trai mới mua tặng. Tôi tự thề với lòng từ nay trở đi sẽ không bao giờ đụng đến
những thứ dễ gây hiểu lầm đó nữa.

-Nhật
Hạ!!! là cháu phải không, Nhật Hạ?


ai đó đang gọi tôi, tôi quay lại thì thấy thím Dương đang đi đến tươi cười.

-Cháu
đang đi dạo đó à?

-Chào
thím ạ! Tôi cúi đầu lễ phép.

-Con
bé này! Thím Dương nhìn tôi trách móc.-Đừng có nghe lời thằng con trời đánh của
cô, cô còn trẻ lắm, gọi là cô được rồi.

-Ờ…vâng
ạ! Tôi đưa tay gãi gãi đầu, hình như sợ già là bệnh chung của phụ nữ.

-Cô
bé! Khi nào rảnh rỗi thì đến nhà cô chơi nhé. Cô nhìn cháu rất vừa ý. Thiên Lam
nhà cô cũng có vẻ mến cháu lắm, cô hi vọng sau này chúng ta sẽ trở thành người
một nhà.

-Dạ?

Tôi
nhìn thím Dương ngơ ngác, mới hôm qua còn chê tôi là đồ nhà quê, nhìn không vừa
mắt, sao hôm nay thím ấy lại thay đổi 180 độ như thế?

Sau
vài phút suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng hiểu ra vấn đề. Hôm qua nhà Kiều Anh từ
chối kết thông gia với nhà thím ấy, chắc gia đình thím ấy-trừ Thiên Lam sốc lắm,
bây giờ thì thím Dương đã quyết định chẳng thà để con trai mình thích một con
bé quê mùa còn hơn là thích một đứa con trai. Nghĩ lại thì nếu để mẹ Thiên Lam
mà biết hôm qua là tôi và cậu ấy giở trò chắc chắn sẽ xé xác tôi thành trăm mảnh.

Tôi
nói chuyện với thím Dương thêm vài phút, mà chính xác chỉ là tôi đắng im nghe
thím ấy thao thao bất tuyệt, thái độ của thím ấy với tôi đã khác hoàn toàn hôm
qua. Thân thiện hơn, niềm nở hơn. Cũng tỏ ra quý mến tôi hơn.

“Rồi
sẽ đến lúc mẹ coi cô ấy như cứu tinh của đời mình cho xem”

Tôi
nhớ lại lời Thiên Lam nói hôm qua cười nhạt, thì ra cậu ta đã dự đoán được tình
huống đến mức này luôn rồi, quả là tên nhóc gian xảo.

Thời
gian dần trôi qua, từ sau vụ hiểu lầm trong nhà hàng hôm nào, mối quan hệ giữa
tôi và Thiên Phong cũng không có gì tiến triển hơn, cậu ấy không xa lánh tôi
khi nghĩ rằng tôi thích con gái, có lẽ Thiên Phong là thế, không bao giờ kì thị
ai, thế nhưng vấn đề tình cảm của tôi và cậu ấy vấn dậm chân tại chổ, không có
tiến triển gì mới. Tôi không biết phải làm sao để rút ngắn khoảng cách giữa hai
chúng tôi. Đúng vào lúc tôi cảm thấy bế tắc thì ông trời đã đem đến cho tôi một
cơ hội tốt.

Cuối
học kì 1, sau khi chúng tôi thi xong, nhà trường tổ chức cho học sinh đi cắm trại
du lịch trên núi, chi phí có một phần do nhà trường tài trợ, nhưng đa phần là
do cha mẹ học sinh đóng góp. Chúng tôi rất hào hứng với chuyến du lịch cắm trại
dài ngày này, nghe đâu nơi chúng tôi đến là một khu du lịch sinh thái rất đẹp,
thị trấn ở đó cũng đang diễn ra lễ hội, đây có lẽ là chuyến đi lãng mạng cho những
ai đã có người yêu.

Sau
hơn ba tiếng ngồi xe thì chúng tôi cũng đi đến nơi. Phải công nhận nơi cắm trại
rất đẹp. Khắp nơi là núi non trùng điệp, bên dưới là một khu làng giành cho
khách du lịch đến tham quan, nghe đâu buổi tối rất nào nhiệt. Chúng tôi được lệnh
dừng lại ở một vùng đất bằng phẳng rất rộng cách thị trấn khoảng 500m và bắt đầu
dựng trại.

Tôi
được xếp chung nhóm với Thục Anh, nhưng thể lực của nhỏ có vẻ không tốt nên sau
một chặng đường dài nhỏ không muốn động tay động chân gì nữa. Tôi để Thục Anh
ngồi một chổ nghĩ ngơi, còn mình bắt tay vào việc dựng trại. Thực ra tôi không
phải dạng tiểu thư không thể làm việc nặng, nhưng công việc dựng trại tôi chưa
từng làm bao giờ nên không biết phải bắt đầu từ đâu. Nhóm của tôi lại toàn là
con gái chân yếu tay mềm nên sau một lúc loay hoay chúng tôi vẫn chưa làm được
cái gì nên hồn trong khi tất cả mọi người đã xong công việc của mình.

-Đúng
là vô dụng! Thiên Lam giật lấy tấm bạt trên tay tôi. Thiên Phong cũng đến lấy mấy
cây cọc giúp chúng tôi dựng trại.

-Để
bọn tớ giúp cho, các cậu ra ngồi nghỉ đi.

-Cảm
ơn cậu!

Tôi
nhìn Thiên Phong với vẻ cảm động, Thiên Lam liếc tôi khó chịu, chắc cậu ta đang
muốn nói tại sao cậu ta cũng giúp mà tôi không thèm cảm ơn cậu ta, nhưng biết
s


Disneyland 1972 Love the old s