Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323771

Bình chọn: 10.00/10/377 lượt.

trao cho tôi, có phải anh đang lừa
dối tôi không?

Trong
cái ranh giới mỏng manh của những người ở thế giới thứ ba, tình yêu thường rất
mờ ảo và khiến cho người ta bất an. Chỉ một hành động nhỏ gây hiểu lầm cũng có
thể khiến cho tình cảm giữa hai người con trai đổ vỡ. Đó là những kiến thức củ
chuối Thiên Lam đã tìm hiểu và nói với tôi.

-Anh
không lừa dối em, anh thật sự yêu em. Em phải tin anh, nhất định phải tin anh.

Thiên
Lam làm ra vẻ cực kì kích động giữ chặt lấy hai vai tôi, nhìn sâu vào đôi mắt
trong veo của tôi thú nhận.

Tôi
hơi ngơ ngẩn, không còn cảm giác là cậu ấy đang đóng kịch cùng tôi nữa, hai bàn
tay cậu ấy nắm chặt vai tôi khiến tôi hơi đau, nhưng nhìn vào ánh mắt đen thẳm
như chất chứa đầy nỗi thương tổn của cậu ấy thì tôi không nỡ gạt tay ra nữa.
Tim tôi đập mạnh, tôi cảm thấy hơi lúng túng, chỉ là đóng một vở hài kịch thôi
mà, cậu ấy có cần nhập tâm đến mức này không? Tôi nắm chặt hai bàn tay mình,
sao cậu ấy lại khiến tôi thấy khó chịu thế này?

-Vậy
anh…vậy anh…hãy chứng minh đi.

Tôi
nói xong và giật mình, sai kịch bản mất tiêu rồi, đoạn này lẽ ra tôi nên nói
“em tin anh” sau đó ôm chặt lấy cậu ấy mới đúng, nhưng vì Thiên Lam làm tôi
phân tâm nên đầu óc tôi hơi bị loạn mà nói ra mấy từ thiếu suy nghĩ. Nhưng như
vậy cũng không phải vấn đề lớn, bây giờ chỉ cần cậu ấy ôm chặt lấy tôi và nói
“anh yêu em” là có thể hạ màn rồi. Mọi người cũng dán mắt vào chúng tôi chờ xem
Thiên Lam sẽ chứng minh như thế nào.


tôi thấy Thiên Lam nhìn tôi.

Ánh
mắt đen thẳm phức tạp và có gì đó đau đớn. Rồi…

Chụt!!!!!

Bất
ngờ cúi xuống hôn lên môi tôi.

Tôi
bất ngờ. Tất cả mọi người cũng bất ngờ, những tiếng “Ồ” kinh ngạc vang lên khắp
căn phòng. Thiên Lam đã chứng minh tình cảm của cậu ấy bằng một nụ hôn. Và
không phụ sự mong đợi của chúng tôi, mẹ cậu ấy ngã vật xuống sàn vì không chịu
nổi cú sốc. Mẹ Kiều Anh thì lấy hết sức kéo tay con gái chạy thẳng ra khỏi nhà
hàng không kịp để lại lời chào tạm biệt. Người đàn ông trụ cột của gia đình họ thì
bình tĩnh hơn, quay lại nói với bố Thiên Lam bằng giọng dứt khoát.

-Thiên
Vũ…chuyện đám hỏi của hai đứa nhỏ…tôi nghĩ là không cần tổ chức nữa…cậu ấm nhà
ông xem ra đã có chổ rồi…chúng tôi nghĩ không thể chen chân vào được.

Nói
rồi vội lao thẳng ra cửa chạy theo vợ và con gái như sợ ở lại thêm vài giây nữa
bố Thiên Lam sẽ nói “không”. Kết quả thành công ngoài mong đợi. Thiên Lam ôm chặt
lấy tôi khi bố cậu ấy liếc chúng tôi và khẽ thì thầm.

-Darling
à! Anh yêu em đến chết mất.

-Honey
à…Tôi nghiến răng thì thầm.-Em cũng yêu anh đến chết mất, yêu đến nỗi chỉ muốn
đưa anh lên nóc tủ ngồi ngắm gà khỏa thân thôi.

Bố
Thiên Lam vẫn nhìn chúng tôi trầm mặc, sau đó khẽ lắc đầu, cúi xuống dìu vợ
mình cùng đi ra khỏi nhà hàng.

-Sao
vậy, Nhật Hạ? Đói bụng hả? Thiên Lam kéo ghế ngồi xích lại gần tôi quan tâm.

Sau
khi mọi người giải tán thì chúng tôi nán lại ở nhà hàng để Thiên Lam bồi thường
chi phí cho những món đồ bị tôi làm vỡ. Tôi vẫn còn tức cậu ta nên vẫn ngồi một
chổ giận dỗi.

-Nhật
Hạ, tớ gọi thức ăn cho cậu nhé? Thiên Lam xoay mặt tôi lại mỉm cười thật tươi.
Tôi xô cậu ta ra càu nhàu.

-Cậu
là đồ khát tình à? Đã bảo chỉ là đóng giả thôi…vậy mà cậu lại làm sai kịch bản…lại
còn dám hôn tớ trước mặt tất cả mọi người…cậu có biết khi nãy tớ xấu hổ đến mức
nào không?

-Haha!

Thiên
Lam đưa tay chống cằm nhìn tôi mỉm cười. Thái độ của cậu ta khiến tôi chỉ muốn
nhảy lên đấm cho mấy cái. Bất ngờ cậu ta vươn tới đưa tay vuốt mặt tôi cợt nhã.

-Nhìn
cũng đẹp trai lắm! Nhưng vẫn còn kém tớ một chút.

-Hứ!
Tôi nổi cáu gạt tay cậu ta ra.-Phải nói tớ đẹp trai hơn cậu gấp 100 lần mới
đúng. Không những đẹp hơn mà tớ còn hấp dẫn hơn và có giá trị hơn cậu nhiều.

-Vậy
sao? Thiên Lam liếc tôi cười nhạt.-Cậu dám cược không?

-Cược
gì?

-Xem
ai hấp dẫn hơn.

Tôi
nhíu mày nhìn cậu ta khó hiểu, tên này lại định giở trò gì nữa? Mỗi lần nó đề
nghị tôi làm gì thường không có kết quả tốt. Thấy khuôn mặt tôi lộ ra vẻ đề
phòng, Thiên Lam cười đểu:

-Sợ
rồi sao?

Máu
sĩ diện bốc lên đầu, tôi đập bàn đứng dậy.

-Ai
sợ cậu, cược thì cược. Nhìn lại Thiên Lam, tôi thắc mắc.-Mà cược thế nào đây?

-À!
Thiên Lam liếc khắp một lượt căn phòng rồi quay lại tôi mỉm cười.-Xem ai giỏi
tán tỉnh hơn. Trong vòng 30 phút, ai có thể bắt chuyện và xin được số điện thoại
của một cô gái thì thắng.

Đơn
giản vậy thôi à? Tôi cười nhạt đồng ý và để cho Thiên Lam bắt đầu trước. Cậu ta
ung dung đi đến bên một cô gái đang ngồi một mình trong góc phòng lên tiếng.

-Chào
em! Cô gái kia quay lại và có hơi ngẩn ngơ trước bộ dạng của Thiên Lam, tôi chu
mỏ khinh khỉnh, trên đời này thật lắm kẻ dại trai.-Em đang đợi bạn sao? Anh có
thể ngồi ở đây không?

-Em…em
đi một mình thôi. Cô gái kia ấp úng.-Anh ngồi đi.

Thiên
Lam đưa tay ra sau ra dấ


XtGem Forum catalog