XtGem Forum catalog
Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Điều Bí Mật Trong Chiếc Hộp Pandora

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323830

Bình chọn: 9.5.00/10/383 lượt.

/>-Thì
ra cô bé này là bạn em à? Chị ấy nhìn tôi cười bí hiểm.-Khi nãy cô bé mới tỏ tình
với chị, chị khá là bất ngờ đó, lớn bằng này tuổi, đây là lần đầu tiên có một
người cùng phái tỏ tình với chị.

-Hả?????

Thiên
Phong nhìn chị ấy, rồi nhìn tôi kinh hoàng. Tôi thì hóa đá tại chổ. Thiên Lam ở
một góc đang ôm bụng cười có vẻ rất khoái chí khi thấy tôi gặp nạn. Tôi nhìn chị
em Thiên Phong, rồi liếc sang cậu ta cầu cứu, hi vọng Thiên Lam sẽ vì chút tình
nghĩa bạn bè mà giải thích giúp tôi chuyện hiểu lầm này, nhưng không, cậu ta vẫn
đứng đó, háo hức coi kịch hay.

-Thiên
Phong…thực ra…thực ra không phải như vậy
đâu…cậu đừng hiểu lầm tớ…tớ….

Tôi
líu cả lưỡi mà vẫn chưa biết phải làm sao để giải thích thì chị Thanh Nhã lại bồi
cho tôi một đòn chí mạng.

-Xin
lỗi cô bé, chị hiểu cảm giác của em, nhưng chị chỉ muốn yêu người khác phái.

-Không
phải như vậy. Tôi nhìn chị ấy mếu máo muốn khóc.

Chị
Thanh Nhã vẫn tỏ vẻ bình thản trước thái độ của tôi, nhưng nhìn kĩ khóe môi của
chị ấy tôi có cảm giác như chị ấy đang cố nén cười. Thiên Phong im lặng một hồi
lâu, nhìn tôi suy nghĩ gì đó có vẻ rất nghiêm túc rồi vổ vai tôi an ủi.

-Mình
hiểu rồi, Nhật Hạ!

Tôi
nhìn Thiên Phong, tim đập thình thịch vì lo lắng. Cậu ấy nói hiểu, nhưng hiểu
cái gì? Sau cùng thì tôi cũng biết cậu ấy đang hiểu lầm.

-Hèn
chi trước giờ tớ luôn thấy cậu đặc biệt hơn so với những cô gái trên lớp, thì
ra cậu chỉ thích người cùng giới.

-Thiên
Phong… không phải đâu. Tôi giảy nảy lên.

-Cậu
đừng lo lắng Nhật Hạ. Tớ hiểu cậu không muốn cho bạn bè biết về thiên hướng giới
tính của cậu, tớ hứa sẽ giữ kín chuyện này với tất cả mọi người. Mà cậu cũng đừng
quá lo lắng, thế giới bây giờ đã nghĩ thoáng hơn về vấn đề này rồi, nên tớ tin
cậu sẽ sớm không còn thấy mặc cảm nữa.

-Không…không
phải vậy…

Tôi
mếu máo nhìn cậu ấy, Thiên Phong dường như càng lúc càng hiểu lầm về tôi hơn.
Giờ thì tôi đã biết linh cảm của mình không hề sai, đồng ý giúp Thiên Lam là
tôi sẽ rơi vào tình huống chết người này đây.


tất cả cũng vì cái tính sĩ diện của tôi, lần nhập học trái khối kia tôi còn
chưa rút ra được chút kinh nghiệm nào, vậy mà hôm nay tôi còn cao hứng đi cá cược
với Thiên Lam, mà chọn đối tượng thí nghiệm là ai không chọn, lại chọn trúng
ngay chị gái của Thiên Phong. Tôi nhìn họ, khóc không ra nước mắt, thôi không
còn cách nào khác là lôi cổ Thiên Lam lại giúp tôi giải thích với họ, tôi không
thể để Thiên Phong của tôi hiểu lầm mình bị less được. Nhưng chưa kịp để tôi
làm gì, chị em Thiên Phong đã đứng dậy đi mất tiêu.

-Tạm
biệt Nhật Hạ, gặp lại cậu ngày mai nhé. Thiên Phong mỉm cười vỗ vai tôi.

-Chị
xin lỗi nhé, cô bé! Thanh Nhã cũng nhìn tôi với vẻ áy náy rồi quay đi.

Tôi
đứng đó, đóng vai Từ Hải chết đứng giữa trời.

9h30
phút tối.

-Huhu..huhu…huhu…

-Nhật
Hạ…cậu còn định khóc đến bao giờ nữa?

Thiên
Lam vừa thở dài vừa lẽo đẽo theo sau tôi. Từ lúc ra khỏi nhà hàng tôi đã khóc một
trận long trời lở đất, mà còn gì đau đớn hơn khi người mình thích lại hiểu lầm
mình bị less, rồi ngày mai làm sao tôi có thể đối mặt với cậu ấy? Làm sao có thể
giải thích hiểu lầm với cậu ấy? Càng nghĩ càng thấy đau lòng muốn chết đi được.
Lẽ ra hôm nay tôi không nên đi đến đây.

Càng
nghĩ tôi lại càng khóc to hơn.


nhóc kia!

-Sao
lại để bạn gái mình khóc lóc tội nghiệp thế hả?

-Chú
mày có phải con trai không vậy?

Mấy
người đi đường hiếu kì quay lại hai chúng tôi, vài ông chú nhìn Thiên Lam trách
móc, không biết từ lúc ra khỏi nhà hàng đến giờ chúng tôi đã nghe những câu như
thế này bao nhiêu lần rồi. Thiên Lam cũng không buồn giải thích, chỉ gãi gãi đầu
kiên nhẫn đi theo tôi. Cho đến lúc tôi đã khản cả giọng, hết cả nước mắt thì cậu
ấy cảm thấy không chịu nổi nữa, kéo tôi đến một công viên gần đó dỗ dành.

-Được
rồi…được rồi…Thiên Lam lấy khăn lau nước mắt cho tôi thở dài.-Đừng khóc nữa, đừng
khóc nữa…Cùng lắm là ngày mai tớ gặp thằng nhóc kia giúp cậu giải thích là được
mà.

-Hic…tôi
nhìn cậu ta oán trách, tất cả cũng đều tại cậu ta, bây giờ muốn giúp tôi giải
thích, giải thích bằng cách nào chứ.-Cậu nghĩ Thiên Phong sẽ chịu tin lời cậu
sao?

-Hừ…Thiên
Lam ngồi dựa lưng ra sau ghế đá.-Cũng đâu có phải chuyện gì to tát đâu, nếu nó
không tin thì thôi, cùng lắm là bỏ đi, tìm người khác, con trai trên thế giới
này đâu đã chết hết đâu mà cậu lo.

-Cậu
im đi. Tôi hung hăng đấm bụp bụp vào ngực cậu ta.-Tớ chỉ muốn Thiên Phong thôi.
Thiên Phong của tớ…Tớ chỉ yêu Thiên Phong…sau này tớ chỉ muốn lấy Thiên Phong.
Cũng tại cậu mà cậu ấy hiểu lầm tớ. Cậu nói đi, nếu sau này Thiên Phong không
chịu lấy tớ thì tớ phải làm sao đây?

Thiên
lam thở dài, còn chưa tỏ tình được với người ta mà đã mong lấy người ta.

-Cùng
lắm là tớ chịu trách nhiệm với cậu, cưới cậu làm vợ, vậy được chưa?

-Hứ.
tôi quay ngoắt sang liế