
́i chuyện này xong mà ko
huỷ số điện thoại khác nào "lạy ông tôi ở bụi này".
- Đơn giản thôi. Tôi chính là muốn phá hỏng kế hoạch của tên
cáo già đó. Hắn đã lấy tính mạng tôi bắt ép ba tôi ngồi tù
chịu tội thay cho hắn. Người như hắn, cho tôi giết hàng ngàn
lần cũng ko đủ.
- Hắn là ai?
- Tống Hùng!
Hữu Duy sửng sốt. Sao lại là Bác Tống?
- Cậu nhanh đi cứu cô bé đó đi. Đứa con gái độc ác của lão ta đang hành hạ cô bé.
- Chúng giam giữ cô ấy ở đâu?
- Ngôi nhà màu vàng phía kia. Cẩn thận. Tôi đi đây.
Hắn xoay người bỏ đi thật nhanh. Nhắc đến nó, Hữu Duy không
khỏi vội vàng, cùng Đại Vương tiến về phía ngôi nhà kia thật
nhanh.
- Cô chủ! Cô chủ! Không ổn rồi, ngoài kia có một đám người lạ mặt đang tới, có cả cậu Duy nữa.
- Sao? - Mỹ Quyên ngừng roi, kinh ngạc nhìn tên đàn em.
- Không còn thời gian đâu, lão chủ hiện ko có đây, mau đi thôi.
Trước khi đi, cô ta còn tức tối nhìn nó :
- Coi như cô may mắn, sẽ ko có lần sau đâu.
Mỹ Quyên cùng tên đàn em chạy lối cửa sau trốn thoát.
BÊN NGOÀI.
" Rầm " - Cánh cửa bị đạp tung, Hữu Duy cùng Đại Vương tiến
sâu vào trong. Bên trong có khoảng hơn trăm tên mặc vec đen, đây
chính là địa bàn của bang xã hội đen của Tống Hùng, xem ra ông ta cũng ko hề đơn giản.
Ánh mắt Hữu Duy dừng trước cánh
cửa đang khép hờ đằng sau lưng bọn chúng, chắc chắn nó ở trong đó, nó sao rồi?
Tình hình bây giờ rất ko lợi thế cho
phía người của Đại Vương, vì thực sự hôm nay Hữu Duy mang theo
rất ít người. 1 chọi 5 thì rất vất vả. Những tên vec đen cười
thầm.
Đúng lúc này, ở cửa một nhóm người mặc đồ đen nữa xuất hiện.
- Hắc Quỷ??? - Trung hô lên.
- Chỗ này cứ giao cho chúng tôi xử lí. - Quang nhìn Hữu Duy nói to.
Gật đầu, rồi cả Hắc Quỷ và Đại Vương đều xông vào quyết
chiến với người của Tống Hùng. Hữu Duy thẳng tay hạ những kẻ
ngáng đường mình, len qua chúng đi thẳng vào căn phòng kia.
Cánh cửa bị đạp mạnh thiếu điều vỡ nát.
Cậu sững sờ, đau đớn khi thấy thân ảnh người ấy, nó đang bị
trói trên ghế, khuôn mặt gục xuống bị che đi bởi mái tóc ướt
còn đang rỏ nước. Chiếc váy trắng cũng nhuộm đầy vệt máu đỏ.
Chạy nhanh về phía nó, ôm lấy cơ thể nó, cậu giật mình, toàn thân nó lạnh ngắt.
" Bụp "- tiếng gậy gỗ vang lên, nhân lúc cậu ko để ý, một gã núp sau cửa đã đánh lén.
Hữu Duy buông nó ra, từ từ quay đầu lại nhìn gã kia khiến gã
phải run rẩy. Ánh mắt cậu hằn lên tia máu thể hiện rõ sự
chết chóc.
Gã ko kịp chạy, bất ngờ lãnh trọn một cú đấm giữa mặt, máu mũi chảy ra. Hữu Duy túm lấy gã, lao vào đám
đá điên cuồng làm hắn bất tỉnh lúc nào ko biết.
Tàn
cuộc, Đại Vương với sự kết hợp của Hắc Quỷ đã hạ gục đối
phương, kẻ nào cũng quằn quại đau đớn. Riêng gã bị Hữu Duy xử
là thảm nhất, nếu ko phải nghe thấy tiếng thở mạnh của nó
khiến cậu dừng tay thì e rằng gã kia đã sớm về với tổ tiên
rồi.
Hữu Duy khoác áo của mình cho nó rồi ôm nó phóng
nhanh đến bệnh viện, ngực cậu ko ngừng gào thét: Em sẻ ko sao
đâu, có anh ở đây rồi. Anh xin lỗi.!
Trên đường tới bệnh viện, nó có tỉnh một lần, nó khẽ cười
khi nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Hữu Duy, cậu ôm nó thật
chặt, miệng ko ngừng gọi tên nó. Nó luôn ước trong bất kỳ hoàn cảnh nào, khi mở mắt ra, người đầu tiên nó muốn được nhìn
thấy là cậu. Mới xa cậu có một ngày thôi mà nó nhớ cậu đến
phát điên, nó mong người đến cứu mình ko phải là cậu, sợ cậu
bị bọn người xấu đó hại. Nó rất muốn nói với cậu vài điều
như thế nhưng ko thể, nó ko đủ sức.
- Em ko được ngủ đâu đấy! Trung, tăng tốc đi!
Hữu Duy gào lên, chiếc BMW vội vàng lao nhanh trên quốc lộ.
***
Cánh cửa sau bao sự chờ đợi cũng được mở ra.
- Con trai, mẹ.....
- Mẹ đừng nói gì cả? Con ko muốn nghe.
- Mẹ biết nhưng cô bé đó là em gái con. Huy vừa gọi báo cô bé đang cấp cứu tại bệnh viện.
- Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy vậy mẹ? - Hoàng Dương lo lắng hỏi.
- Nghe nói cô bé vừa được cứu thoát khỏi vụ bắt cóc..
- Con phải tới đó.
Anh hoảng hốt phóng xe đi thật nhanh. Bà Hoa nhìn theo bóng anh mà
nhói lòng, bà đã quyết định ko giấu anh bất kỳ điều gì nữa,
bà ko mong anh tha thứ cho vợ chồng mình , chi