Polaroid
Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324995

Bình chọn: 8.5.00/10/499 lượt.

ữu Duy ngỡ
ngàng.

- Tôi nói đều là sự thật! Nhưng trước kia cô ấy có
quen ông hay ko thì tôi ko biết.

- Ba mẹ cô ấy là chủ tịch tập đoàn SHAPHIRE? - Đây
là điều duy nhất cậu biết về cô bé Tiểu Mỹ.

- Phải!

Nghe câu trả lời của Long, Hữu Duy biết mình ko hề
nghe nhầm, cũng ko phải mơ. Là thật. Chẵng lẽ cô bé ngày xưa lại
chính là người con gái dang bên cạnh cậu đây sao? Tại sao cậu lại ko
nhận ra cô ấy,và cô ấy cũng ko hề nhận ra cậu, chẳng lẽ ghét cậu
đến nỗi ko muốn nhớ. Cậu đã yêu nó và trong suốt thời gian qua cậu
chỉ biết yêu nó mà ko quan tâm xem nó là ai, nhưng cho dù nó là ai đi
nữa thì người cậu yêu cũng chỉ riêng nó mà thôi.

Quay trở lại quá khứ.

Giữa vườn cỏ xanh mướt, trên chiếc xích đu trắng có
hai đứa nhóc con. Con nhóc miệng đang ngậm kẹo mút kia vặt những ngọn
cỏ nhỏ lên cắm vào làn tóc tơ của cậu nhóc ngồi kế bên, cậu nhóc
dù đang chơi game trên chiếc điện thoại nhưng vẫn liếc nhìn quỷ nhỏ:

- Này, sao ko thấy ba cậu đến chơi với cậu? Sao cậu
lại sống cùng mẹ ở đây.?

Nghe thấy cậu nhóc nhắc đến ba, con nhóc thở dài như
bà cụ non lắc đầu:

- Tại ba mẹ giận nhau, mẹ mang tớ đến đây làm tớ ko
được chơi với ba và anh Hải.

- Cậu có anh à?

- Ừ. Anh Hải tớ đẹp trai lắm nhé. Anh Hải bảo thương
tớ nhất cơ. - Con nhóc cười tít mắt.

Ko thấy cậu nhóc nói gì, nó tò mò nhìn sang rồi nhướn
người qua hỏi:

- Ê. Cậu chơi gì thế? Có hay ko?

- Đây là trò đào vàng, tớ sắp phá đảo rồi nha.

- Cho tớ mượn, tớ cũng muốn chơi nữa.

- Không.

- Đi mà. Chơi xíu thôi!

- Đã bảo là không mà.

- Đi mà. Tớ đổi kẹo cho cậu nha- Con nhóc nài nỉ,
rút cây kẹo đang ngậm ra đưa về phía cậu nhóc.

Cậu nhóc nhìn chiếc kẹo, dịch tay đẩy tay con nhóc
ra.

- Eo. Tớ ko thích kẹo mút, lại ko thích ăn đồ thừa
của người khác.

Để im cho tớ chơi.

- Hứ. Ứ thèm. Tớ ghét cậu. Đồ khỉ đáng ghét.

- Cậu dám bảo tớ là khỉ?

- Tớ ghét nhất là khỉ.

- Nhưng tớ ko phải khỉ.

- Cậu là khỉ.

Rồi 2 đứa cứ chí choé cãi nhau khỉ khỉ vượn vượn,
cậu một câu tớ một câu ko ai chịu nhường ai. Cho đến khi mẹ con nhóc
từ nhà bên sang đón nó về, nó nguýt cậu nhóc rồi ôm chặt lấy cổ
mẹ nó đòi bế. Mẹ nó khẽ cười:

- Tiểu Mỹ ngoan, chúng ta về nhà với ba và anh Hải
nha.

- Thật ko mẹ? A được về chơi với ba và anh Hải rồi.
Hihi.

Con nhóc reo lên vui mừng.

- Tiểu Duy. Cô Hạ và bạn Tiểu Mỹ phải đi rồi. Tạm
biệt cháu nha. - mẹ nó quay ra cười, nhẹ chào cậu nhóc.

- Vâng. Tạm biệt cô. Khi nào rảnh cô tới chơi với
cháu nhé. - Cậu nhóc vẫy tay chào, rồi lại nhìn sang phía con nhóc,
nó cũng nhìn cậu, hoàn toàn quên hết giận, cười tươi vẫy tay với
cậu.

- Tớ đi nha. Tạm biệt khỉ!

Bóng dáng hai mẹ con cô nhóc đi vào chiếc xe màu
trắng rồi biến mất cuối ngõ.

Cậu nhóc mỉm cười, khẽ thì thầm : " Đồ ngốc
ạ, tớ sẽ khiến cậu ko ghét tớ nữa".




Xuôi về hiện tại.

- Long, Trung,chỗ này giao lại cho hai người-Hữu Duy
vội vàng bỏ lại một câu nói rồi rời đi, cậu ko thể trốn tránh mãi
được. Cứ cho là cậu có lỗi vì ko bảo vệ được nó đi, cậu tin nó sẽ
tha thứ cho cậu. Cậu yêu nó, vậy thì việc gì có thể ngăn cản cậu ở
bên nó chứ?

Bảo Long thở dài, thấy thái độ của Hữu Duy như vậy
là đủ biết Thiên Chi chính là cái người tên Tiểu Mỹ kia rồi. Từ lúc
nói ra tên thật của nó, Bảo Long tự cười chính mình, trên đời có bao
nhiêu người, chỉ một cái tên thôi cũng có hàng ngàn người trùng nhau.
Nhưng cậu thật sự bất ngờ về trường hợp này, đúng là trái đất rất
tròn.

- Chào bạn Công chúa. - Long bước tới ngồi trên ghế
sopha.

- Biết điều thì mau thả tôi ra.

- Oh no! Thực ra thì tôi cũng muốn lắm nhưng mà....

- Mau nói điều kiện ra đi.

- Điều kiện? Tiền ư? Tôi ko thiếu. Trách cô ko biết
tốt xấu động tới bạn tốt của tôi. Cái giá mà cô phải trả sẽ gấp
mười lần những tổn thương mà Chi phải chịu. - giọng Long bỗng lạnh
hẳn, con ngươi hằn lên giận giữ. Một lúc sau Những tiếng roi bắt đầu
vang lên cùng với tiếng hét.

-----------

Đứng trước cửa phòng bệnh, Hữu Duy đẩy cửa bước
vào, hình ảnh đầu tiên cậu thấy ko phải là nó mà là bà Hạ và
Hoàng Dương đang nắm tay tâm sự

- Cô Hạ... Hai người....