Câu Chuyện Ngày Xuân

Câu Chuyện Ngày Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329481

Bình chọn: 9.5.00/10/948 lượt.

dẫn Tư Tồn tới một phòng bệnh ở tầng
dưới. Hóa ra anh đang ở rất gần cô.

Mặc Trì nằm im lặng trên
giường bệnh. Trông anh gầy gò không còn ra hình người. Anh đã quỳ quá
lâu trước cửa phòng bệnh của Tư Tồn nên gai xương đâm sâu vào trong
thịt, toàn bộ bên chân bị sưng viêm. Hai hôm trước bác sỹ vừa làm phẫu
thuật cắt đi phần thịt bị thôi rữa và phần xương chết.

Cô giúp
việc nắm lấy tay Tư Tồn rồi nói: “Cậu Mặc Trì tới lúc chỉ còn một nửa
tính mạng vẫn nhớ tới cô. Cậu dặn không được cho cô biết bệnh tình của
cậu. Cậu còn sai tôi mang canh gà lên cho cô. Cậu ấy không còn chút sức
lực nào, phần lớn thời gian đều hôn mê”.

Tư Tồn quỳ bên giường
bệnh của Mặc Trì, nước mắt tuôn ra như mưa, nhỏ xuống khuôn mặt tái nhợt của anh. Trong phút chốc, Mặc Trì chợt tỉnh giấc. Anh thấy Tư Tồn đang
khóc liền vội giơ tay lên. Nhưng anh thật sự không còn chút sức lực nào, tay vừa giơ lên được một nửa lại bất lực rơi xuống. Ngay lập tức, Tư
Tồn nắm lấy tay anh, áp lên khuôn mặt mình rồi gọi tên anh.

“Đừng khóc.... em vừa sảy thai, khóc thế này sẽ hại tói sức khỏe đấy”, Mặc
Trì thì thào. Tư Tồn gật đầu liên tiếp. “Anh xin lỗi, anh đã hại chết
con của chúng mình”.

Tư Tồn lắc đầu, nước mắt lại không ngừng tuôn rơi: “Không phải tại anh. Là do em vô dụng, em không bảo vệ được con”.

“Bây giờ anh mới biết, anh yêu con cũng giống như tình yêu em dành cho nó”.

Tư Tồn mím chặt môi, cố nở ra một nụ cười: “Bác sỹ nói em hồi phục khá tốt, về sau chúng mình vẫn có thể sinh con”.

Câu nói này rất quan trọng với Mặc Trì, nó giống như một viên thuốc an
thần. Anh thở dài nhẹ nhõm: “Thật sự anh rất sợ cả đời này em sẽ oán hận anh”.

Tư Tồn cúi xuống hôn lên trán anh: “Cả đời này em sẽ chỉ yêu một mình anh thôi”.

Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, Trần Ái Hoa và Lưu Xuân Hồng đang đứng
ngoài cửa. Trong tay Lưu Xuân Hồng cầm hai tờ giấy mỏng tang. Vừa nhìn
thấy Tư Tồn, bà ta đã nhanh chóng giấu chúng sau lưng.

Trần Ái
Hoa và Lưu Xuân Hồng trao đổi với nhau bằng ánh mắt. Trần Ái Hoa đến
trước giường bệnh của Mặc Trì, còn Lưu Xuân Hồng dắt Tư Tồn ra ngoài
hành lang. Vài phút sau, từ bên ngoài vẳng vào phòng bệnh những tiếng
tranh cãi kịch liệt, tiếng giấy bị xé nát như muốn cắt rách bầu không
khí. Mặc Trì nghe thấy tiếng Tư Tồn khóc. Anh không màng đến tất cả, hất chăn sang một bên toan chạy ra, nhưng cái chân nặng nề lại không thể
nào động đậy được. Mặc Trì không đầu hàng. Anh nhìn cây nạng chỉ cách đó một bước chân nhưng không tài nào với được. Anh nhìn mẹ bằng ánh mắt
khẩn cầu, nhưng bà lại quay mặt đi hướng khác. Mặc Trì nghiến răng, vịn
tay vào giá truyền nước, thân người không ngừng nghiêng ngả đi về phía
cây nạng. Anh dùng sức của hai tay, lết từng bước về phía cửa.

Cửa vừa bật mở, Tư Tồn liền lao về phía anh, vùi đầu vào ngực anh: “Mặc Trì, em không ly hôn đâu”.

Mặc Trì kinh ngạc nhìn Lưu Xuân Hồng, còn bà ta đang chỉ biết ngại ngùng
đứng đó. Trần Ái Hoa cũng theo Mặc Trì ra ngoài. Lưu Xuân Hồng nhìn thấy Trần Ái Hoa bèn ái ngại lên tiếng: “Chị Trần, Tư Tồn xé giây chứng nhận ly hôn rồi”.

Mặc Trì bị khiêng về phòng bệnh. Tâm lý anh vô cùng kích động, khuôn mặt đỏ bừng nhưng vẫn cố hết sức bảo vệ quyền lợi của
chính mình: “Mẹ, sao mẹ nỡ làm như vậy? Mẹ biết chúng con yêu thương
nhau, cả con và Tư Tồn đều không hề ký thì giấy chứng nhận ly hôn ở đâu
ra?”

Trần Ái Hoa đành nói cho họ biết, tinh thần của Lý Thiệu
Đường không ổn định, suốt ngày lẩm bẩm đòi Tư Tồn ly hôn. Bác sỹ nói nếu không làm cho tinh thần ông ta ổn định thì sẽ vô cùng nguy hiểm. Lý
Thiệu Đường là khách quý của thành phố. Hạng mục khảo sát không thành đã khiến Thị ủy rất đau đầu rồi. Bây giờ nếu ông ta chết ở thành phcí X
thì cả Ban lãnh đạo thành phố sẽ không biết trình báo lên trên thế nào.
Thành phô' vừa họp và ra quyết định, bằng mọi giá phải thuận theo ý ông
ta. Trong lúc này, lợi ích cá nhân phải phục tùng lợi ích tập thể. Trong lúc cả Mặc Trì và Tư Tồn cùng lâm trọng bệnh, Trần Ái Hoa đã tới Cục
Dân chính thành phố và Đại học Phương Bắc xin thư giới thiệu, giải quyết thủ tục ly hôn cho hai người. Hai tờ giấy bị Tư Tồn xé lúc nãy chính là giấy chứng nhận ly hôn.

“Đây là lý do kiểu gì thế?”, Mặc Trì
hoàn toàn không thể chấp nhận những lời giải thích đó. Anh chỉ biết mình phải giữ bằng được Tư Tồn.

“Nó đã bệnh tới mức hồ đồ rồi? Lẽ nào con cũng định hồ đồ theo nó?” Đôi mắt của Trần Ái Hoa đỏ hoe, bà nói:
“Mẹ biết mẹ làm khổ các con, nhưng đây là vì đại cục. Con là con trai
nhà họ Mặc, con bắt buộc phải hy sinh”.

Mặc Trì không nể nang gì hết, anh nói: “Con thà không làm con trai nhà họ Mặc!”

Trần Ái Hoa tát lên mặt Mặc Trì, một tiếng “bốp” vang lên khiến mặt anh đang tái nhợt bỗng trở nên đỏ ửng. Mặc Trì và Tư Tồn đều kinh hãi. Từ sau
khi Mặc Trì bị tàn phế, Trần Ai Hoa thương anh hơn trước rất nhiều. Lòng bà bây giờ cũng như có lửa đốt, nhưng bà vẫn phải lớn tiếng nạt nộ: “Từ lâu mẹ đã biết làm con nhà họ Mặc là ấ


Old school Easter eggs.