XtGem Forum catalog
Anh Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ

Anh Là Thiên Thần Hay Ác Quỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327901

Bình chọn: 9.00/10/790 lượt.

i phương. Cậu không biết mình đang gặp phải một đối thủ nặng kí.

Mọi người chăm chú hướng ánh nhìn về phía bục cao. Âm thanh huyên náo nín lặng như một vết dao lạnh đột ngột xé toạc đi không khí.

Họ hướng về Minh một cái kì thú và lạ lẫm. Một bên má của đã được che đi bởi miếng decal hình đôi cánh ác quỷ đầy ẩn mật. Chỉ thấy được dáng vẻ cao lớn, ngũ quan sắc sảo dưới ánh đèn nhấp nháy. Cả khí chất vương tử bá đạo cũng toát lên thật toàn diện từ vệt bóng đen bí ẩn.

Minh cười mỉm, sành giọng:

_ Luật cũ, mọi người đặt theo hai phe tin tôi thì đặt cược vào đây, ai nghĩ anh ta thắng thì đặt bên kia. Tiền thắng thì sẽ được chia 6_4. Ok?

Hải gật đầu đo lường con người trước mặt. Hôm nay Hải sẽ gặp nhiều khó khăn với đối thủ này. Cậu đưa tay cầm mic, cất tiếng:

_ Bây giờ ai cược tôi thắng thì đặt tiền vào đĩa bên phải, ai cược anh bạn này thắng thì đặt tiền vào đĩa bên trái. Được chứ? Nè đối thủ, cho tôi một cái tên chứ!

_ Demon. - Vẫn giữ thái độ bình tĩnh và tự tin như lúc đầu. Đôi mắt như pha lê đỏ sáng lên như hấp thụ mọi thu hút của quần đông con người bên dưới.

Người đàn ông luôn bám dính lấy cậu lẹt đẹt đi theo sau, cười hề hề, trêu nhỏ:

_ Demon? Tên hợp với cậu đó. Nhìn mặt cậu giống như quỷ sứ vậy!

Minh liếc xéo hăm dọa. Tiếng hừ nho nhỏ khục khẳng trong thanh quản như hư vô. Cơ mặt vẫn toát lên nét lạnh lùng phảng phất.

Mọi người đổ xô đặt cược tiền, một số người không cược mà nhìn một cách thích thú. Phía sau sàn nhảy, tên đầu trọc gác chân lên bàn, đôi mắt hướng nhìn Minh dò xét.

Một tên nhóc oái oăm đang tự chuốc lấy khổ ải cho mình. Đơn giản vì sự hiếu chiến và sốc nổi. Tính cách đó dễ dàng gây ra mâu thuẫn, tự mang lại phiền phức cho bản thân.

Hải cười hâm nóng lại không khí, cái cách cười bình thản như tin chắc phần thắng sẽ thuộc về mình:

_ Ok! Còn ai nữa không? Vậy cuộc thi bắt đầu nhé!

Ông Quang Huy đẩy nhẹ vai Minh lo lắng. Số lượng bia đang đặt ở đây là không phải ít. Nó đủ quyền lực để gây mê lý trí và tê liệt ý thức trong một khoảng thời gian không nhỏ.

Chiếc hoodie đen ghị nhẹ vạt áo của bụi xương rồng ngông nghênh kia:

_ Nè, uống nổi không?

Cái nháy mắt đầy nghịch ngợm:

_ Chuyện nhỏ!

Quả đầu đầu kiểu cách vàng óng dè chừng, cậu trao lại micro cho DJ, cất giọng cao ngạo:

_ Được rồi. Demon chứ gì? Chơi thì chơi!

Người chỉnh nhạc kế thừa sự nghiệp MC đang dang dở của Hải, tiếp tục hâm nóng không khí.

Tiếng công bố khai cuộc từ từ, dồn nén như một hiệu lệnh từ vị chỉ huy để được phép khai hoả:

_ Chuẩn bị 3... 2... 1… BẮT ĐẦU!

_ DZÔ... DZÔ... CỐ LÊN! CỐ LÊN! CỐ LÊN! UỐNG ĐI! NHANH LÊN! - Mọi người hò hét cổ động hai người đang tu những chai bia nhanh chóng. Âm thanh náo nhiệt, sôi nổi hẳn.

Tiếng cổ vũ hào hứng khuấy động cứ hệt một cơn đại hồng thuỷ đập tan sự im lìm đang xoáy sâu vào không gian. Ập tới một cách vồn vã và hào hứng khôn xiết.

Ông Huy không kiềm chế được, lan ngập sự phấn kích từ những người xung quanh, hò hét sắp khản đặc cổ:

_ Demon cố lên! Cố lên! Uống đi!!!! Chiến thắng thật vinh quang nhé! Cho họ biết thế nào là bại trận đi!

Minh cầm những chai bia tu ừng ực. Uống điên cuồng như cố nuốt những giằng xé, đau đớn đang giày vò cậu hòa cùng những bọt bia trắng kia, tuôn hết, tuôn hết tất cả.

Một loài cây bám từ nguồn đất cằn cỗi, những cay nghiệt đầy rẫy làm nó mọc lên những gai nhọn xù xì mà chống chọi. Như một hạt cát bé tí vô định, nó lang thang, rong ruổi để đi tìm ra mục đích cho sự tồn tại của mình. Nó được sinh ra từ đâu? Nó đã mang lại điều gì cho cuộc sống hay chính cuộc sống đang tước đoạt đi nguồn sáng để nó tồn tại? Nó tìm mãi, tìm mãi. Nó cố không để ngã quỵ nhưng sâu thẳm trong những gai nhọn bị bẻ gãy luôn chứa một tổn thương sâu sắc khiến nó mãi oán hận.

Vẫn điên loạn mà uống.

Một chai….

Hai chai….

Ba chai….

Bốn chai….

Chỉ còn vài phút nữa thôi là hết thời gian. Minh uống rất nhanh.

Uống và uống.

Tư duy và lý trí bị cuốn phăng.

Uống và uống.

Sau đêm đen có phải là ánh dương rực rỡ?

Uống và uống.

Tỉnh giấc ngủ cơn ác mộng này sẽ tan biến. Như chưa bao giờ tồn tại.

Phải không?

Hải cũng không thua kém, bia tuôn ướt cả áo. Cậu ngửa cổ uống đầy nổ lực. Yết hầu lên xuống liên tục, mắt liếc nhìn về đối thủ - Hiểu Minh đang hơn cậu một chai.

_ Cố lên! Cố lên! Chỉ còn hai chai nữa thôi! Cố lên đi Demon