Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325542

Bình chọn: 7.00/10/554 lượt.

Chú sẽ đền cháu ư?”

Kính Thiên thở phảo nhẹ nhõm ngồi trên bàn đối diện với An An, không đắn đo gật mạnh cái đầu….

“cháu yêu cầu gì chú cũng sẽ làm sao?” An An mắt vẫn còn đỏ đỏ liếc trộm anh một cái

“ừm” anh lại gật

“chú hứa nhé?”

“ừm. hứa”

“Vậy trong một tháng này chú hãy làm ô xin cho cháu đi….” An An lém lỉnh nói. Anh như thế lại bị cô cho vào bẫy. Haha

“Cái gì? Ôxin??? Doãn An An, em bị não phải không? Mơ đi…” Kính Thiên

giống như vừa bị điện giật, bật người khỏi bàn cao giọng. Yêu cầu gì mà

quái dị vậy?

“huhu…chú là tên lừa đâò mà…cháu biết ngay mà….òa òa…”

Lại khóc, nó lấy đâu mà lắm nước mắt dữ vậy? Kinh Thiên hạ hỏa, anh thật xui xẻo khi thuê con nhỏ này làm ô xin cho mình mà...Đúng là làm ơn mắc oán... “ây…này…em đừng động tý là lại đem nước mắt ra dọa người khác

hay không?” anh sợ nhất chính là nước mắt đàn bà đấy nha.

“vậy chú có làm không?…ực…” An An lắc lắc khuôn mặt nhỏ nhắn, vừa khóc vừa hỏi

“ được rồi, tôi làm…tôi làm…em làm ơn cất giùm nước mắt của mình đi cho

tôi nhờ.” Kính Thiên bất lực chịu thua. Anh chẳng hiểu sao mình lại đi

đồng ý với cái yêu cầu ngớ ngẩn của cô bé này nữa…

“Nhưng…em không được nói với ai đấy. Tôi mà biết được thì…” Kình Thiên

một hồi im lặng lên tiếng, anh đưa tay kề sát cổ mình làm động tác giết

người man rợ dọa nạt cô…

An An nhè lưỡi xem như đã biết, không chần chờ rụt đầu nhỏ đồng ý….

“Không được sai người quá đáng biết chưa???” Kính Thiên trừng mắt uy

hiếp. Có lẽ con bé còn nhỏ tuổi, nên anh coi nó như đứa em nên mới chịu

xuống nước thế này. Chứ bình thường thì cũng có hòng…

An An dẫu môi đỏ mọng gật gật đầu tán thành. Nhưng con bé đâu có ngu mà bỏ qua cơ hội trả đũa này chứ….

“Xong…thỏa thuận như thế là ổn…giờ thì đi nấu cơm đi. Tôi đói rồi…” Kính Thiên nói xong, không thèm để ý tới khuôn mặt ngây thơ đang nhìn mình

chân chối, liền đứng dậy đi lên lầu…

“sao còn ngồi đấy? Nấu cơm đi chứ???” đi đến nửa cầu thang, anh ngoái

đầu lại xong cô vẫn ngồi trên sofa,. An An cũng ngoái đầu nhìn anh một cách hồn nhiên, vô tội…

“Chú…tháng này chú là ô xin mà…Chú vừa…hứa…” An An câu đầu nói rất to và rõng rạc, nhưng câu thứ hai thì ấp úng lí nhí

Kính Thiên chột dạ khi bị con bé bắt thóp. Trừng mắt lớn nhìn cô, khóc

dữ vậy mà hãy còn tâm tưởng nhớ đến câu nói kia của anh a???

“Đi thôi…” suy nghĩ một lúc, Kính Thiên quay người, thân ảnh đẹp trai tiến về phía cánh cửa lớn, hờ hững ném lại cho cô hai từ

“đi…đi đâu ạ?”

“đi ăn…em nghĩ là tôi sẽ chui vào bếp mà phục vụ em chắc. Doãn An An, em hãy ngồi đó mà mơ hão đi nhé….hừ” Kính Thiên quay người cười khỉnh nói

“xì…..” An An bĩu môi khinh thường. Biết ngay anh ta đâu có tốt đẹp như cô nghĩ.....

Cũng tốt, dù gì cũng được ăn ngon lại không mất tiền, mà còn không phải

làm việc “nặng nhọc” nữa chứ. Cô bé vắt chân ngắn lon ton chạy sau anh

ra phía xe hơi sang trọng…

………………………

“Cái gì??? Doãn Minh Phong đòi ly hôn với mày?” Bảo Yến sau khi nghe Hải Lam kể lại toàn bộ mọi chuyện thì không nén được bức xúc đang sôi trào

trong mình, cô đập mạnh tay xuống bàn, cảm thấy uất hận thay cho Hải Lam

“ khốn khiếp…Không nghĩ ra Phùng Lập Nguyên lại là một tên đốn mạt đến

vậy. Thật phí lời khi trước đây tao còn ra sức ca ngợi hắn ta. Mẹ nó…Hải Lam, mày yên tâm, Dương Bảo Yến này sẽ không để mày phải chịu ấm ức.”

Hải Lam thần sắc không ổn, mặt mày ủ rũ “ nhưng Minh Phong rất giận

tao. Mấy hôm nay anh ấy còn không về nhà. Lúc đầu tao đã nghĩ, Minh

Phong chỉ tức giận vài ngày, rồi sau đó chúng tao sẽ lại làm lành,

nhưng…”

“Lam Lam, mày đừng nản lòng. Doãn Minh Phong có lẽ cũng cần có thời

gian để suy nghĩ cẩn thận. Chẳng có thằng đàn ông nào nhìn thấy vợ mình

với gã khác nằm chung mà không tức….Mày nhất định phải vững tâm lên. Rồi mọi chuyện sẽ ổn” Bảo Yến vỗ nhẹ lên vai Hải Lam cật lực động viên. Cô

cũng chưa từng trải qua trường hợp này nên không biết nói gì hơn….

“Ừm”

“Nhưng sao mẹ chồng mày hẹn gặp ở chỗ đó rồi không thấy đâu??? Lam Lam,

mày có thấy chuyện này hết sức phi lý không?” Bảo Yến ngoáy ngoáy cái

đầu thấy có điểm kỳ quái. Không nhẽ bà ta và Phùng Lập Nguyên có quan hệ bí mật gì đó….

Hải Lam ngẩn người, đúng vậy, cô cũng thấy có điểm không hợp lý trong

chuyện này “ Bảo Yến, không phải mày muốn nói anh ta và mẹ chồng tao

cùng nhau vạch ra cái bẫy này để hại tao và Minh Phong???”

“Hải Lam, chơi lâu như vậy, giờ tao mới thấy mày thông minh ra chút ít

đấy…Tao chắc chắn bọn họ câu kết với nhau. Nếu không thì sao bà ta hẹn

mày rồi lại không đến.”

“Nhưng….???” Hải Lam vẫn có điểm không đúng. Diệp Như Ý sống trong một

gia đình danh giá, mới về nước vài năm. Phùng Lập Nguyên lại sinh trong

gia đình khó khăn….hai người sao có thể….

Bảo Yến lắc đầu “ không nhưng nhị gì hết….” rồi cô lại thẳng thắn khuyên “Không bằng mày hãy trực tiếp gặp bà ta hỏi cho ra nhẽ”

“ Liệu được không? Nếu thực sự bọn họ có quan hệ thì không đời nào bà ta khai nhận” Hải Lam nói ra sự lo lắng của mình

Bảo Yến phì cười cho sự ngu ngốc của cô bạn “Hải Lam. Đúng là người ta

nói cấm có sai bao giờ. Người trong