XtGem Forum catalog
Yêu Lại Từ Đầu

Yêu Lại Từ Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325785

Bình chọn: 8.00/10/578 lượt.

bớt xuống kho vì giờ ở phòng cậu bé đã quá tải đồ chơi lớn nhỏ. Anh rất quý Vũ Uy và thường chơi đùa cùng thằng bé mỗi khi rảnh. Mẹ Kính Thiên vẫn bảo từ ngày

có Vũ Uy , nhà lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười , thực sự rất hạnh phúc.

Nhiều khi bà nhìn Vũ Uy lon ton chạy trong vườn hoa biệt thự nô đùa

cùng mấy đứa trẻ hàng xóm , rồi lại cười khanh khách mỗi khi được người

lớn ôm nó, thơm hết má này đến má kia mà lại thấy phiền muộn về cậu quý

tử nhà mình. Kính Thiên đã 31 tuổi, vậy mà cứ lông bông như một đứa trẻ

chẳng chịu lấy vợ để sớm sinh cho ông bà đứa cháu nội bồng bế. Không

biết nó đã yêu ai chưa nhưng cứ độ ba tháng lại về Việt Nam một lần. Mà mỗi lần về là ở lại đó rất lâu. Việc này diễn ra trong suốt ba năm qua, đều như cơm bữa mà thậm chí dạo mấy tháng gần đây, Kính Thiên về Việt Nam với tần suất chóng mặt, anh viện cớ là đi công tác dài ngày để khảo sát thị trường bên đó xong thực tế thì ……làm ông bà hoài nghi mãi , tra hỏi đủ kiều xong anh vẫn chưa chịu khai ra cô gái kia là ai

Vũ Uy biết mẹ đang ghen với bác Kính Thiên của nó , thằng bé kháu khỉnh

liền du cái môi đỏ đỏ xinh xinh mà hôn lên má Hải Lam lấy lòng “ hì…Pan yêu mẹ nhất mà !!!”

…………….

“Tổng giám đốc, thực xin lỗi, chúng tôi vẫn chưa tìm được Doãn phu

nhân” Kỳ Học Ân cúi thấp người, lại một lần nữa lặp lại câu nói này

trong suốt ba năm.

Minh Phong dáng vẻ cô đơn đứng quay người về phía trợ lý của mình,khuôn

mặt đẹp trai luôn mang theo một nét trầm tư khó đoán , một nét buồn

không gì tả siết. Anh giờ đã là tổng giám đốc tập đoàn Doãn Thị ngay sau khi ông Minh Long rời ghế .

Đáy mắt anh lúc nào cũng mang một nỗi nhớ nhung, một sự trầm cảm trong

suốt ba năm nay. Ba năm, đã ba năm anh tìm kiếm cô, nhưng…..

“ Minh Phong, còn để em thấy vết son này lần nữa thì đến lúc đó….”

“đến lúc đó làm sao?”

“đến lúc đó , em và con sẽ đi một nơi thật xa mà anh không thể nào tìm thấy được. Để anh phải ân hận cả đời…haha”


Lời nói tưởng như chỉ là đùa vui vậy mà lại thành thật. Cô đã làm thật, đã bỏ đến một nơi mà anh không cách nào tìm thấy. Đã ba năm mà cô vẫn

chưa tha thứ cho anh ??? Anh phải làm gì bây giờ, anh sẽ bị nỗi nhớ cô

dày vò trái tim mình nát mất. Anh sắp không chịu được nữa rồi, tim anh

đau quá…..

“tôi biết rồi” ánh mắt Minh Phong tuy nhìn ra ngoài các khung cửa rộng

lớn nhưng anh lại chẳng nhìn thấy tương lai của mình. Với anh, không có cô ở bên, chẳng khác nào anh sống mà như đã chết. Trước mắt anh là một

màu tối om, một sự tuyệt vọng vô bờ bến….

Sau giờ làm việc Minh Phong lại tìm đến bar để uống rượu……

“anh Phong, anh đừng uống nữa, lần trước phải cấp cứu phẫu thuật, bác

sỹ nói những gì anh quên rồi sao? Anh mà cứ tiếp tục thế này sẽ khiến

dạ dày bị tổn thương nghiêm trọng hơn đấy , rất dễ dẫn đến ung thư”

Tuấn, Luân, Việt , ba anh chàng vội giữ chai rượu Minh Phong đang định

đưa lên miệng.

“mạc kệ tôi, tôi muốn say” Minh Phong lắc lắc người, hơi thở đầy mùi rượu nặng….

“haiz” bọn họ giằng chai rượu ra khỏi tay anh, thở dài ngao ngán. Từ

ngày chị dâu bỏ đi, anh ấy cứ hành hạ bản thân mình thành ra thế này. Ở

công ty Minh Phong làm rất tốt mọi việc, anh đối nội đối ngoại đều hoàn

hảo. Nhưng chỉ cái anh cứ tan việc là tìm đến men rượu chuốc cho bản

thân say không còn biết gì...Một năm trước , Minh Phong đã phải nhập

viện trong cơn nguy kịch vì dạ dày anh bị loét quá sâu, phải cắt bỏ một

phần . Hiện tại, nếu anh cứ tiếp tục uống rượu , chẳng ai có thể giám

chắc anh sẽ sống thêm được mấy tháng nữa…..

Mười một giờ đêm, Minh Phong chập choạng bước những bước chân nặng nề về căn phòng ngủ kia….Ba năm trôi qua, căn biệt thự này chỉ có mình anh

sống, rất cô dơn, rất trống vắng và lạnh lẽo khi cô không ở bên……Nó

không khác ngôi nhà ma là mấy, không hề có sự ấm áp. Nhìn vào cái

giường rộng lớn mà lòng anh quặn thắt từng cơn , nhìn vào tất cả vật

dụng của cô trong căn phòng này anh thấy tim mình nhức không chịu được , đôi mắt đỏ hoe……Mọi thứ vẫn vậy, vẫn được anh giữ nguyên như trước đây, không có gì thay đổi từ ga giường, cho đến bàn chải đánh răng của

cô…..

Đêm nay sao mưa rơi lạnh buốt vai gầy.

Đêm nay sao cô đơn buồn hơn bao ngày.

Tình rơi khi cơn mưa tan, quanh căn phòng này.

Quạnh hiu, vắng tênh...

Có những phút đắm đuối cứ ngỡ một đời.

Con tim anh yêu em không nói bằng lời.

Nhưng sao em ra đi, ra đi vội vàng.

Người khiến con tim nát tan...

Cố giấu bao cay đắng, cố giữ giọt nước mắt.

Cố níu bao ngày tháng hạnh phúc bên nhau.

Những ký ức ngọt ngào ấm áp hôm nào...làm sao anh quên người ơi!

Sẽ chẳng ai thương nhớ,

sẽ chẳng ai lo lắng,

sẽ chẳng ai chia sớt những nỗi buồn vui.

Dù đã biết em không quay về nhưng vẫn không thể quên... được người.



“Lam , chúc mừng sinh nhật em !!!” Minh Phong ngồi lẻ loi trong bóng đêm , bàn tay run rẩy chạm vào bức ảnh nhỏ cô và anh chụp chung hồi đi du

lịch Singapo một tuần . Họ nhìn nhau đắm đuối,cười rất hạnh phúc…..

“chúc mừng sinh nhật vợ yêu !!! Em đừng giận anh nữa nhé !!! Anh sắp

không trụ được nỗi rồi….sẽ chết vì nhớ e