Yêu Hận Triền Miên

Yêu Hận Triền Miên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325725

Bình chọn: 10.00/10/572 lượt.

đại thiếu nhà họ Nghiêm lại suy sụp đến mức này!

“Quân Hạo mới vừa rồi không thấy mình đang làm chuyện tốt sao? Bây giờ người đi bộ đều không chịu chú tâm nhìn đường! Cậu xem cô ấy không phải muốn làm xe ủi đấy chứ?” Lôi Chấn Nam vừa nói vừa nhìn cô gái kia, cho dù là mặt cô anh cũng không có thấy rõ, nhưng anh cảm giác người con gái kia trên người giống như có nhiều bi thương cùng khổ sở!

“Cậu thật nhàm chán..." Nghiêm Quân Hạo đang muốn mở miệng mắng to thì thấy bóng dáng quen thuộc lập tức ngừng lại, sau đó nhìn ánh mắt của bạn tốt khó hiểu hướng đến cô gái đang chạy như bay kia.

Đáng tiếc bác sĩ Nghiêm lại chậm một bước, cô gái kia đã ngồi lên taxi đi rồi.

Dưới ánh nắng chói chang, chỉ có một khuôn mặt đàn ông ảo não. Trời ạ Nghiêm Quân Hạo anh tuyệt đối không nhìn nhầm, cô gái vừa rồi là Lăng Nhược Tuyết , tuyệt đối không sai!

Chuyện của cô và Lương Úy Lâm anh có nghe qua. Từ đáy lòng mà nói anh quả thật không muốn người bạn tốt của mình lại đối đãi với một cô gái như vậy, thật sự quá đáng. Không trách được bị người ta bắn một phát, thiếu chút nữa trúng tim.

Đêm hôm đó anh vội vàng vào phòng phẫu thuật, người đàn ông đó bởi vì mất máu quá nhiều thiếu chút nữa là ngất đi, sau khi đi đến chứng kiến như vậy trên mặt anh lại lộ ra nụ cười.

“Ai làm đây?” Trên đời này người có thể gần gữi Lương Úy Lâm còn chưa ra đời huống chi lại có thể làm cậu ta bị thương nặng như vậy. Trừ những hộ vệ thân cận nhất vậy chỉ còn một khả năng…

Đàn ông không có phòng bị nhất là lúc lên giường cũng phụ nữ, mà người phụ nữ có thể lên giường cùng Lương Úy Lâm không đoán cũng biết là ai, nhưngNhược Tuyết có khả năng sao?

"Còn có ai!" Lương Úy Lâm nặng nề nhắm mắt lại không nói thêm gì nữa.

Chậm một chút, Nghiêm Quân Hạo đối vớiNhược Tuyết có chút sùng bái cực điểm! Rốt cuộc cũng có một người làm cho người đàn ông này bị thương nặng như vậy, chuyện gì đây hả?

Đáng tiếc sau đó anh lại không thấyNhược Tuyết nữa! Theo như tin tức biết được Lương Úy Lâm để cô ấy đi rồi!

A, thật là buồn cười! Lương Úy Lâm lại có thể bỏ qua người làm cho cậu ta chảy máu, hơn nữa là một người phụ nữ trói gà không chặt, điều này nói lên cái gì đây?

"Quân Hạo, thế nào? Cậu biết cô gái kia sao?" Lôi Chấn Nam kịp tò mò hỏi. Nghiêm Quân Hạo quanh năm không có ở trong nước, không thể nào khi vừa trở lại liền gặp phải người quen chứ?

"Rất giống một người bạn mà thôi." Nghiêm Quân Hạo khẽ cười nói. Có lẽ là chuyện tốt, không biết có phải không đây? Nhược Tuyết tới bệnh viện để làm gì? Một chuyện cần truy xét! Lương Úy Lâm có lẽ tôi sẽ cho cậu một tin vui đây! Cậu có tin hay không?

“Bạn bè?” Lôi Chấn Nam nhún vai.

"Đúng rồi, Chấn Nam, lập tức giúp mình tra một chút về người này hôm nay ở bệnh viện có chuyện gì." Vừa đi, Nghiêm Quân Hạo vừa giao phó.

"Không thành vấn đề, một canh giờ sau mình để cho bọn họ đem tài liệu đi lên cho cậu."

editor Cát

Maldives, bãi tắm tư nhân, một người đàn ông lẳng lặng nằm trên ghế ở bãi cát phơi nắng.

"Thủy Thượng Ốc" được xây dựng từ nước biển xanh thẳm trong suốt, ở trong khong chỉ có thể tận mắt thấy được cá cảnh nhiệt đới, san hô tươi chói mắt cùng với bờ cát trắng trong suốt, cây dừa Bà Sa xinh đẹp làm thành ngôi nhà lá có thể ở đây lắng nghe tiếng chim biển kêu to…Thủy Thượng Ốc gồm mỗi gian phòng độc lập, mái nhà nghiêng, sinh thái nhà cỏ, dựa vào cốt thép và trụ tròn cố định trên mặt nước. Cách bờ biển khoảng 10 mét hai bên trái phải là những cầu gỗ nối liền đến bờ, có chút lãng mạn chính là không cần dùng cầu gỗ mà dùng thuyền đi qua.

Có thể ở một nơi có bãi biển riêng như vậy không phải đơn giản chỉ cần có tiền mà làm được.

Mặt trời mọc rồi lại lắn, thủy triều lên xuống, người đàn ông nằm trên ghế vẫn không nhúc nhích. Cho đến khi bầu trời trên bãi biển đầy sao, cảnh đẹp, yên tĩnh ấm áp người đàn ông kia mới đứng lên.

“Chủ nhân, muốn dùng bữa sao?” Chủ nhân bất động bọn họ cũng không dám hỏi. KHông sai, anh là Lương Úy Lâm.

Tỉnh lại sau phẫu thuật, chủ nhân thật bình tĩnh, thân thể cường tráng của người mau hồi phục lại được như trước, không tới một tháng người đã hoàn toàn khỏe lại, phát súng kia hình như không làm hại đến anh nhiều. Tất cả đều rất bình thường, bọn họ đều tin tưởng rằng, chủ nhân như vậy không gì không làm được. Làm sao có thể vì một người phụ nữ mà gục xuống!

Nhưng chủ nhân sau khi nhận được cuộc điện thoại từ lão gia ngày hôm qua không nói một lời, đáp chuyên cơ tới đảo nhỏ này, không làm gì chỉ lẳng lặng nằm ở đây một ngày. Cho tới bây giờ cũng không có chuyện gì xảy ra.

Chủ nhân không nói bọn họ cũng không thể hỏi. Nhưng chuyện mới vừa rồi, ông cụ lại từ Zurich gọi điện nói phu nhân có lời muốn nói với chủ nhân.

Nhưng thấy vẻ mặt chủ nhân không có gì bọn họ không biết phải làm sao cho đúng! Hai bên không thể chậm trễ.

"A Cánh. . . . . ." Lương Úy Lâm đi vào phòng tiếp khách xa hoa không hề ngồi vào trước bàn ăn, mà là đi tới trước tủ rượu rót cho mình một ly rượu.

"Chủ nhân. . . . . ." A Cánh theo ở phía sau cung kính nói, đi theo Lương Úy Lâm nhiều năm như vậy, tỉnh


XtGem Forum catalog