
em sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh. Tỉnh lại đi anh, tỉnh lại đi để cùng em nắm tay đi hết cuộc đời này.
Trác Phi Dương vẫn nằm im bất động, không biết hắn có nghe được những
lời mà Thy Dung nói không, chỉ thấy máy đo nhịp tim của hắn chạy nhanh
hơn mức bình thường, những tiếng bíp bíp đều đặn không ngừng vang lên.
Thy Dung ôm lấy khuôn mặt nhợt nhạt của Trác Phi Dương. Nước mắt tí tách rơi.
_ Trác Phi Dương, anh nhẫn tâm lắm, anh bắt em phải sống trong ăn năn
hối hận, phải dằn vặt mình cả đời chứ gì ? Được, em sẽ làm thật cho anh
coi ! Nếu anh không chịu tỉnh lại, em sẽ đi kiếm một người bố khác cho
đứa bé. Em tuyệt đối sẽ không để cho con em là một đứa trẻ không có cha, không được sống trong vòng tay yêu thương và bảo vệ của cả cha lẫn mẹ.
Thy Dung vừa mới dứt lời, toàn thân của Trác Phi Dương đều co giật.
Mấy giây đầu tiên, Thy Dung ngẩn người, ngơ ngác nhìn Trác Phi Dương, cả thân hình đều chấn động. Thế nhưng ngay sau đó, Thy Dung sợ hãi tột độ, hối hận ngập đầy, hét lên thật to.
_Mẹ ơi ! Mẹ !
Đứng ngoài cửa phòng, nghe thấy tiếng gọi thất thanh của con gái, Thư Phàm vội vã đẩy cửa xông vào phòng, hốt hoảng hỏi dồn.
_ Thy Dung, đã xảy ra chuyện gì ? Tình hình của anh Phi Dương chuyển biến xấu đúng không ?
Thy Dung lắp bắp nói không ra hơi, nước mắt che khuất đi tầm nhìn.
_Con…con không biết…thân…thân thể của anh….anh ấy.
Thy Dung ăn nói lộn xộn, không đầu không đuôi. Thy Dung tự trách mình,
chỉ vì những câu nói ngu xuẩn, mình lại dại đột hại anh ấy thêm một lần
nữa. Nếu anh ấy có mệnh hệ gì, mình cũng không còn muốn sống nữa.
Thy Dung ôm lấy mặt, khóc nấc lên.
Thư Phàm kiểm tra lại nhịp tim và mạch đập của Trác Phi Dương. Một tia
nhìn kinh ngạc và mừng rỡ xuất hiện trong đáy mắt Thư Phàm.
Thư Phàm lập tức vươn tay kéo Thy Dung đứng lên, ôm chặt lấy Thy Dung vào lòng, mừng rỡ thông báo.
_ Thy Dung, con biết gì không ? Anh Phi Dương đang có dấu hiệu tỉnh lại, có thể anh ấy sẽ tỉnh lại nội trong ngày hôm nay, ngày mai hoặc ngày
kia. Anh ấy đã không còn là người sống thực vật nữa, anh ấy đã phản ứng
lại những gì mà con đã nói.
Thy Dung đứng mềm nhũn trong vòng tay của Thư Phàm, thần trí nửa mơ nửa
tỉnh, các giác quan đều tê liệt, có cảm giác mình vừa mới được người
khác cứu sống từ trong ngục tối. Có thật Trác Phi Dương sẽ sớm tỉnh lại
không ?
Buổi trưa hôm cãi nhau một trận nảy lửa với Ella, trên đường trở về nhà,
Bách Khải Văn đã gọi một cú điện thoại cho Nam Khải, yêu cầu cậu ta làm
cho mình một việc. Cuộn băng ghi âm mà Bách Khải Văn bí mật ghi âm lại
cuộc khẩu chiến giữa mình và Ella đã được cắt xén và lược bỏ giọng nói
của hắn, cùng với những lời nói dư thừa của Ella, chỉ giữ lại những phần quan trọng liên quan đến thân thế của con bé Thủy Ngân và mối quan hệ
bí mật của ông Suki và Ella cách đây ba năm về trước. Với bằng chứng
hùng hồn đã có trong tay là cuộn băng ghi âm và những thông tin xác thực mà hắn đã cho người thu thập được, danh tiếng và sự nghiệp của ông Suki sẽ sớm bị hủy hoại. Mặc dù biết mình đang chơi với lửa, nhưng Bách Khải Văn vẫn mạo hiểm dấn thân vào trò chơi. Hắn đang trả thù Ella, bắt cô
ta phải trả giá cho những gì mà cô ta đã ngu ngốc chọc giận hắn. Là một
kẻ cao ngạo và ích kỉ, cò thù mà không báo, có oán mà không trả không
phải là phong cách làm người của hắn.
Cuộn băng ghi âm sau khi được chỉnh sửa, đã được gửi cho ông Suki cùng
với một tập tài liệu ghi lại toàn bộ quá trình lén lút hẹn hò của ông ta và người đàn bà tên Ella.
Phản ứng của ông Suki khi nhận được cuộn băng và xấp tài liệu là giận
dữ, ông ta đã tức tối xé nát xấp tại liệu và ném vỡ nát cuộn băng ghi
âm.
Bách Khải Văn đã đoán trước được phản ứng của ông Suki, vì thế hàng
ngày, hắn đều cho người “đặc biệt” gửi cho ông Suki vào một giờ nhất
định trong ngày. Hắn muốn làm cho ông ta phát điên lên, phải nếm trải
cảm giác sống trong trạng thái thấp thỏm lo âu và sợ hãi. Bách Khải Văn
đổ tội cho ông Suki, ông ta chính là người đã cướp mất bạn gái của hắn,
lúc đó vì hắn còn trẻ, mới xây dựng sự nghiệp nên không thể so sánh được với thế lực của ông Suki, thành ra hắn mới mất Ella, nhưng bây giờ, hắn đã khác xưa, hắn đã xây dựng được một sự nghiệp, khiến nhiều người phải đỏ mắt vì ghen tị. Ông Suki còn có thêm một tội nữa, ông ta là chủ nhân của cái thai trong bụng của Ella, thế nhưng, hắn lại phải chịu trách
nhiệm, phải trả giá những tận hai lần, thù cũ cùng nợ mới, hắn quyết
tính với ông ta một lần.
Bốn ngày sau khi liên tục nhận được cuộn băng ghi âm cùng xấp tài liệu
có nội dung giống hệt nhau, ông Suki đã cho người điều tra ra được ai là kẻ đã gửi cho ông ta những thứ đó.
Quá tức giận và phẫn nộ, ông Suki đã hẹn gặp Bách Khải Văn tại nhà riêng để tránh tai mắt của báo chí và người đời.
Khi được trợ lý riêng Nam Khải báo cáo lại, Bách Khải Văn đã nhếch mép
cười nhạt, đôi mắt hắn bắn ra những tia nhìn sắc bén và lạnh lẽo.
Đúng hẹn, Bách Khải Văn đã một mình lái xe đến biệt thự của ông Suki.
Hắn không sợ ông Suki giở trò, bởi vì một kẻ liều lĩnh và đầy thủ đoạn