
hanh.
_Thôi được rồi. Cô chờ cho một chút, để tôi lên phòng gọi cô chủ nhỏ. Tôi hy vọng là cô không gọi điện để đe dọa cô ấy.
_Dạ, không có.
_Tôi mong là vậy.
Dì Lý cầm điện thoại bàn không dây, đi nhanh lên lầu hai.
Tiến đến phòng của Thy Dung, Dì Lý đưa tay gõ cửa.
_ Thy Dung, cháu có trong phòng không ? Có một người phụ nữ tên Ella đang gọi điện cho cháu.
Thy Dung mở cửa phòng, thận trọng hỏi lại Dì Lý.
_Có một người phụ nữ tên Ella đang gọi điện cho cháu sao ?
Dì Lý gật đầu.
_Đúng thế. Cháu nghe điện thoại đi, cô ta đang gọi cho cháu đấy.
Dì Lý đưa điện thoai bàn không dây cho Thy Dung.
Thy Dung đón lấy, dáng vẻ đăm chiêu suy nghĩ. Thy Dung không đoán được mục đích cuộc gọi của cô ta.
Dì Lý liếc mắt nhìn Thy Dung, không muốn làm phiền Thy Dung nghe điện
thoại, bà liền quay xuống lầu, tiếp tục công việc còn dang dở.
Thy Dung đóng cửa phòng, áp điện thoại vào tai.
_Chào chị.
_Là cô ?
_Đúng, là tôi. Chị gọi điện cho tôi chắc có việc cần nói ?
_Đúng vậy. Tôi có thể gặp cô một lát được không ? Tôi sẽ nói ngắn gọn thôi, sẽ không làm mất nhiều thời gian của cô đâu.
Thy Dung thở dài.
_Chị Ella, nếu chuyện mà chị sắp nói với em có liên quan đến anh Bách
Khải Văn thì chị không cần phải nói gì đâu, giữa em và anh ấy không có
gì cả, chúng em chỉ là bạn tốt thôi.
Thy Dung nghe thấy có tiếng cười nhạt của Ella trong điện thoại di động.
_Cô ngụy biện hay lắm. Khi được hỏi ai cũng nói mình và Bách Khải Văn
không hề có quan hệ đặc biệt gì cả, nhưng sự thật không phải như vậy.
Tôi muốn gặp mặt trực tiếp cô, vì tôi muốn làm rõ ràng mọi chuyện, muốn
nói thẳng cho cô biết hết tất cả về quá khứ giữa tôi và Bách Khải Văn,
để cô có lựa chọn đúng đắn cho tương lai của mình. Tôi hy vọng là cô
chấp nhận thiện ý này của tôi, và đồng ý cuộc hẹn của tôi.
Thy Dung thấy cực kì khổ sở và bất đắc dĩ. Thy Dung có thể thông cảm cho Ella, hiểu vì sao cô ấy lại cho rằng mình và Bách Khải Văn có quan hệ
đặc biệt với nhau, ngay cả Trác Phi Dương cũng nhầm, nói gì đến một
người đàn bà từng bị Bách Khải Văn phụ bạc và ruồng rẫy như Ella.
Không hẹn gặp không được, Thy Dung đành phải nhượng bộ.
_Thôi được rồi, chị nói tên quán mà chị muốn hẹn gặp tôi đi.
_Nhà hàng Tân Cửu Long, ngay bây giờ.
Thy Dung cười khổ.
_Được, tôi sẽ đến ngay.
Thy Dung cúp máy, mệt mỏi buông rơi thân thể xuống giường. Thy Dung có
thể không đến nhà hàng Tân Cửu Long gặp Ella, nhưng để kết thúc mọi hiểu lầm và vướng mắc ở đây, Thy Dung bắt buộc phải hẹn gặp Ella một lần.
Tất cả những rắc rối và vướng mắc này là do Thy Dung tạo ra, Thy Dung
phải có trách nhiệm kết thúc nó.
Tiến đến tủ quần áo, Thy Dung thay một bộ đồ đơn giản. Tinh thần rệu rã
và uể oải, Thy Dung đóng cửa đi xuống lầu. Sau khi nói vài câu với Dì
Lý, giải thích đại khái lý do vì sao mình phải đi ra ngoài, Thy Dung rời khỏi nhà.
Dì Lý lẩm bẩm nhìn theo.
_Lạ thật, sao dạo này cô chủ nhỏ hay đi ra ngoài như thế ? Trước kia cô ấy đâu có vậy.
Thay vì đi xe mô tô phân khối lớn, Thy Dung chọn bắt một chiếc xe tắc
xi. Thy Dung đã quá chán chường, tâm trí để đâu đâu, không có hứng thú
phóng xe trên đường, chọn đi một chiếc xe tắc xi bây giờ chính là một sự lựa chọn tốt nhất.
Mặt trời càng lúc càng lên cao, không khí nóng bức. Trên đương xe cộ
đông như mắc cửi. Mỗi giao lộ đều có một trụ đèn giao thông. Khi đèn
giao thông chuyển sang màu đỏ, tất cả xe cộ đều dừng lại, người đi bộ lũ lượt kéo nhau sang bên kia đường.
Thy Dung ngồi trên xe ô tô, ngả người ra sau ghế, mắt khép hờ, đầu đau
nhức như búa bổ. Vào giây phút này, Thy Dung ước có thể đi đâu đó thật
xa, tạm để lại mọi thứ sau lưng, chờ khi nào tâm trạng và tinh thần khá
hơn sẽ quay trở về giải quyết hết mọi chuyện.
Đèn giao thông chuyển sang xanh, xe tắc xi màu cánh cam tiếp tục lăn
bánh. Nhà hàng Tân Cửu Long cách biệt thự nhà họ Hoàng không xa lắm,
mất độ khoảng hơn 10 phút đi xe tắc xi.
Đến nơi, Thy Dung trả tiền cho tài xế, tự mở cửa xe bước xuống.
Mặt đường rải xi măng bốc hơi nóng hầm hập. Trước cửa quán tập nập người ra người vào.
Thy Dung thở hắt ra một hơi thật dài, lững thững đi vào trong quán. Đột
nhiên, chuông điện thoại di động đổ chuông khiến Thy Dung giật mình, thò tay vào trong túi áo khoác.
Nhìn màn hình nhấp nháy hiện lên số của Bách Khải Văn, Thy Dung cười chua chát.
_ Bách Khải Văn, anh có thể buông tha cho em được không ? Em biết em có
lỗi với anh, và hành động như thế này là ích kỉ, nhưng em không còn muốn tiếp tục mối quan hệ phức tạp và rắc rối này nữa. Nếu có thể kết thúc
được thì hãy kết thúc đi. Anh từng hỏi em tại sao không thể từ bỏ được
Trác Phi Dương chứ gì ? Câu trả lời rất đơn giản, em yêu anh ấy trong
thầm lặng, em chưa bao giờ ép anh ấy phải yêu em cả. Còn anh thì lại
khác, anh quá ngang ngược, chỉ thích làm theo ý của mình, anh không hề
tôn trọng ý kiến của em, mà em thì lại rất ghét bị người khác kiểm soát
cuộc sống của mình, em là một cô gái phóng khoáng, yêu tự do, em không
phải là một cô gái yếu đuối.
Hít một hơi thật sâu. Thy Dung run run ấn vào nú