Disneyland 1972 Love the old s
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328054

Bình chọn: 8.5.00/10/805 lượt.

?

Hoài Thương nhìn Thư Phàm bằng ánh mắt biết ơn.

_Dạ, đúng vậy. Con vừa mới nhận được giấy báo trúng tuyển vào ngày hôm qua.

Nghe mẹ con Thư Phàm nhắc đến việc đi học, Vũ Gia Minh quay sang hỏi con trai.

_ Khánh Sơn, còn còn thì sao ? Trường đại học đã gửi giấy báo cho con chưa ?

_Dạ, rồi ạ. Con cũng vừa nhận được vào buổi chiều hôm qua.

_Kết quả thế nào ?

_Con và hai chị họ cùng học chung một trường.

Khánh Sơn căm tức, cố nhấn mạnh hai chữ “chị họ” cho Hoài Thương nghe,

mắt nhìn Hoài Thương như muốn quất sáu, bảy nhát roi trên người Hoài

Thương.

Trần Hoàng Anh liền tặng cho Khánh Sơn một ánh mắt giết người.

Khánh Sơn rùng mình ớn lạnh, vội vàng thu hồi tầm mắt, giả vờ nhìn lon bia ướp lạnh trên bàn.

_Thật may mắn – Tú Linh vui vẻ nói – Vậy là bọn trẻ lại học chung một trường rồi.

Thư Phàm gật đầu.

_Em nói đúng. Bọn trẻ học chung một trường, chị mới yên tâm được.

Thư Phàm nghiêm túc bảo Khánh Sơn.

_ Khánh Sơn, hai đứa con gái của Bác giao cả lại cho cháu. Cháu nhớ phải bảo vệ hai đứa khi chúng nó bị bạn bè trong trường bắt nạt đấy.

Khánh Sơn cảm tượng mình vừa mới nuốt phải một cái mật lợn thật đắng,

khuôn mặt hắn nhăn nhó khổ sở. Tuy rằng hắn là người có miệng lưỡi sắc

bén, ăn nói sắc sảo không khác gì đàn bà, nhưng so về võ thuật hắn không đánh lại Thy Dung, càng không thể dùng mẹo được như Hoài Thương.

Không muốn mọi người cười chê mình nữa, hắn đành ỉu xìu đáp.

_Vâng.

Hoài Thương nhìn Khánh Sơn bằng con mắt coi thường, thừa hiểu tên công

tử bột, thay tình như thay áo kia thì làm gì biết quan tâm đến người

khác. Hoài Thương thấy hắn không dùng lời lẽ sắc sảo để nói cạnh khóe

mình đã là may mắn lắm rồi.

Tú Linh vô tình hỏi.

_Chị Thư Phàm, Thy Dung đâu ? Sao từ sáng đến giờ em không thấy con bé ? Thy Dung vẫn chưa thức dậy sao ?

Ba người trong gia đình Hoàng Tuấn Kiệt đưa mắt nhìn nhau, họ lặng im

không nói gì. Mặc dù Thy Dung không nói cho cả nhà biết, dạo này mình

thường xuyên đi đâu vào buổi tối, nhưng cũng lờ mờ đoán được Thy Dung đã đi gặp ai, ngoài Trác Phi Dương ra thì không còn một ai khác.

Tú Linh khó hiểu nhìn ba người nhà họ Hoàng.

Vũ Gia Minh là người tinh ý, hắn liền quay sang, ân cần gắp cho vợ một miếng chả nem.

_ Tú Linh, em ăn sáng đi, sấp này em gầy đi nhiều quá.

Nhận được sự quan tâm của chồng, Tú Linh đỏ bừng mặt, ngượng ngùng đưa bát đón lấy miếng chả nem mà Vũ Gia Minh gắp cho mình.

Khánh Sơn nhìn cảnh âu yếm của bố mẹ, nhìn ánh mắt tràn đầy tình yêu của bác Tuấn Kiệt dành cho bác Thư Phàm, lại nhìn cảnh Trần Hoàng Anh gỡ

giúp xương cá cho Hoài Thương. Hắn càng nhìn cành tức, gân xanh nổi lên. Trong khi ai cũng có người để thương yêu, còn hắn chỉ có một mình. Hắn

quyết tâm phải tìm bằng được một cô người yêu ưng ý đưa về giới thiệu

cho gia đình, hắn nhất quyết không thể thua Hoài Thương và Thy Dung

được.

Sự ganh đua của bọn trẻ trong gia đình nhà họ Hoàng và nhà họ Vũ bắt đầu.

Kết

thúc bữa sáng, Trác Phi Dương lái xe đưa Thy Dung về nhà. Vì không muốn

Thy Dung phải khó xử, hắn dừng xe trước đầu ngõ nhà Thy Dung.

Thy Dung nhìn Trác Phi Dương bằng đôi mắt cảm kích.

Chờ Trác Phi Dương tắt máy xe, Thy Dung mở cửa bước xuống.

Trác Phi Dương hạ thấp kính xe, dặn dò.

_Cô nhớ giữ gìn sức khỏe và chịu khó ăn uống vào. Đừng suy nghĩ lung tung.

Sống mũi Thy Dung cay cay, hốc mắt đỏ hoe. Thy Dung ngoan ngoãn đáp.

_Vâng, cảm ơn chủ tịch. Tôi sẽ cố gắng làm theo lời chủ tịch nói. Chúc chủ tịch một ngày làm việc thật thuận lợi.

Trác Phi Dương bật cười.

_Nghe cô nói, tôi có cảm giác tôi và cô là hai người bạn thân từ lâu.

Thy Dung cười nhẹ, không lên tiếng nói gì.

Trác Phi Dương bấm nút nâng cao dần cửa kính xe ô tô. Trước khi lái xe

đi, hắn không quên quay lại nhìn Thy Dung, trên môi hắn nở một nụ cười

ấm áp và dịu dàng, đôi mắt lấp lánh niềm vui. Được dành trọn vẹn cả buổi tối hôm qua bên cạnh Thy Dung, được cùng Thy Dung ngắm cảnh mặt trời

mọc là niềm hạnh phúc lớn lao trong cuộc đời hắn. Nhờ có Thy Dung, hắn

đang dần cảm nhận được ý nghĩa của tình yêu giản dị.

Thy Dung đứng lặng nhìn theo hình bóng chiếc xe ô tô màu đen tuyền của

Trác Phi Dương. Đến khi chiếc xe ô tô hòa vào dòng xe cộ đông đúc lưu

thông trên đường, không còn nhìn thấy gì nữa, Thy Dung mới chịu xoay

người bước đi.

Thy Dung giật mình khi phát hiện ra mẹ mình đã đứng sau lưng mình từ bao giờ.

Thy Dung có cảm giác tội lỗi, ha tay nắm lấy vạt váy, chầm chậm tiến lại gần Thư Phàm.

_Chào mẹ.

Thy Dung không biết phải ăn nói với mẹ như thế nào cho phải. Bị bặt gặp

tại trận thế này, Thy Dung tự hiểu mình không thể dùng lời lẽ để biện

hộ, hay chối cãi không nhận tội.

Thư Phàm cau mày nhìn Thy Dung, dáng vẻ không được vui.

_ Thy Dung, con đã đi chơi cả đêm với Trác Phi Dương ?

Thy Dung cắn môi, đầu cúi thấp, lí nhí đáp.

_Vâng.

Thư Phàm nhắm mắt lại, thấy bất lực với chính mình. Mặc dù rất muốn mắng con gái một trận, nhưng lại thương hại cho tình cảm của Thy Dung dành

cho Trác Phi Dương. Tình yêu không có tội, chỉ có tội khi chọn không

đúng người để yêu, và yêu đươ