80s toys - Atari. I still have
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327940

Bình chọn: 9.00/10/794 lượt.

ng một cách mù quáng.

_ Thy Dung, mẹ không ngăn cấm con có quan hệ yêu đương với anh Phi

Dương, nhưng hiện tại vẫn còn quá sớm để cho con phát triển mối quan hệ

vượt trên mức độ bình thường. Con hẹn họ và đi qua đêm với anh Phi Dương thế này là không đúng. Con hãy còn trẻ, năm nay con mới có hơn 18 tuổi, cả một tương lai phía trước đang chờ đón con. Bây giờ điều quan trọng

nhất là con phải tập trung lo mà học hành thành tài. Khi nào đã làm nên

sự nghiệp, đủ chín chắn và trưởng thành, lúc đó con mới nên suy nghĩ một cách nghiêm túc đến vấn đề tình cảm của mình.

Thy Dung cúi đầu, tỏ vẻ biết lỗi, chăm chú lắng nghe lời dạy bảo của

mẹ. Thy Dung biết mẹ mình chỉ muốn tốt cho mình, cũng biết ơn mẹ mình về điều đó. Nhưng nếu thỉnh thoảng không được gặp Trác Phi Dương, Thy Dung sẽ buồn khổ và nhớ hắn đến phát điên, và như thế, Thy Dung làm gì còn

tâm trí để học hành nữa.

Hiểu được nỗi khổ của con gái, Thư Phàm nhẹ nắm lấy tay Thy Dung, ân cần nói.

_ Thy Dung, mẹ có thể cảm nhận được tình yêu mà con dành cho Trác Phi

Dương nhiều như thế nào, cũng hiểu con không thể xa được anh ấy, muốn

được dành toàn bộ thời gian của mình bên cạnh anh ấy. Nhưng làm thế

không được đâu con ạ. Muốn có được hạnh phúc, làm chủ được cuộc sống

của mình, con phải có đầy đủ tri thức, phải đủ dũng cảm, phải có được

một sự nghiệp vững chắc, và độc lập được về mặt kinh tế thì càng tốt.

Cuộc sống không ai nói trước được điều gì, cũng không ai dò được lòng

người nông sâu. Mẹ không muốn con khổ vì tình, cũng không muốn con phụ

thuộc vào bất cứ một người đàn ông nào cả. Mẹ biết con gái mẹ giỏi và

ngoan hiền, con sẽ không phụ lòng mong mỏi của bố mẹ đâu, đúng không con ?

Thy Dung cảm động, vòng tay ôm lấy ngang người mẹ mình, bật khóc nức nở

trong vòng tay của Thư Phàm. Thy Dung thấy mình thật may mắn và hạnh

phúc khi có được một người mẹ tâm lý, thương con và thấu hiểu như Thư

Phàm. Nếu không có được tình thương, sự bao dung và quan tâm của mẹ, Thy Dung đã không có được như ngày hôm nay.

Thư Phàm khóc theo con gái, vỗ nhẹ vào lưng Thy Dung.

_Con theo mẹ đi về nhà thôi. Hai mẹ con chúng ta đã đứng ở đây lâu rồi.

Thy Dung quẹt lệ trên má, gượng cười đáp.

_Vâng.

Thy Dung nắm tay Thư Phàm. Hai mẹ con cùng nhau đi về nhà.

Thy Dung vừa đi vừa ngước mắt nhìn bầu trời trong xanh, có những đám mây trắng bay, trong lòng chất chứa nhiều tâm sự và phiền muộn. Trước khi

tỏ tình với Trác Phi Dương, Thy Dung đã lường trước được cuộc tình của

mình và Trác Phi Dương sẽ gặp nhiều trắc trở và sự ngăn cản của người

thân trong gia đình.

Thy Dung đã chuẩn bị tâm lý để đối phó với hết thảy, nhưng đến khi điều

này thật sự xảy ra, Thy Dung lại buồn lòng, chán nản và mệt mỏi, có đôi

lúc lại muốn buông xuôi và từ bỏ tất cả. Cũng may Thy Dung đã không để

cho điều đó xảy ra, bây giờ bên cạnh Thy Dung đã có Trác Phi Dương rồi,

Thy Dung sẽ cùng hắn vượt qua tất cả mọi khó khăn và rào cản của gia

đình và xã hội. Thy Dung có niềm tin vào tình yêu của mình.

Về đến nhà, Thư Phàm thay Thy Dung mở cánh cổng sắt, hai mẹ con bước vào trong sân.

Mọi người trong nhà sau khi ăn sáng xong, mỗi người đều có việc riêng

cần phải làm. Hoàng Tuấn Kiệt và Vũ Gia Minh đến công ty lo giải quyết

nốt công việc còn tồn đọng. Khánh Sơn lái xe đi chơi như mọi khi. Tú Anh được tài xế của gia đình chở đến Nhà văn hóa thiếu nhi để tham gia hoạt động văn nghệ. Tú Linh là một dịch giả có tiếng, đang cặm cụi ngồi đánh máy trong phòng riêng. Dì Lý dọn dẹp nhà cửa như mọi ngày. Chỉ có hai

mẹ con Thy Dung là rảnh rỗi, không có việc gì để làm.

Vào đến phòng khách, không muốn tiếp tục câu chuyện gây đau lòng lúc nãy, Thy Dung tìm cách trốn tránh.

_Mẹ, con mệt rồi, con muốn về phòng nghỉ ngơi.

Thư Phàm nhìn vào mắt Thy Dung, hiểu con gái có nỗi khổ tâm riêng, nên tâm lý bảo.

_Ừ. Con đi đi. Nhớ nghỉ ngơi cho khỏe. Đừng suy nghĩ gì cả, bố mẹ luôn

là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con. Nếu có việc gì khó giải quyết,

hay muốn có người chia sẻ và tâm sự, con có thể tìm bố mẹ bất cứ lúc

nào.

Mắt Thy Dung rơm rớm lệ. Thy Dung nghẹn ngào nói.

_Vâng. Con cảm ơn mẹ. Con về phòng đây.

Thư Phàm gật đầu, nheo mắt mỉm cười với Thy Dung.

Thy Dung có cảm giác an lòng khi nhìn vào đôi mắt và nụ cười tràn đầy tình thương của mẹ.

Chờ hình bóng con gái khuất sau cánh cửa gỗ trên lầu hai, Thư Phàm mới

thu lại nụ cười, khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ. Vì nghĩ ngày này sớm muộn gì cũng đến, không thể chạy trốn được hơn nữa, Thư Phàm tiến đến chiếc

bàn gỗ đặt điện thoại bàn không dây. Nhấc điện thoại, Thư Phàm bấm số

điện thoại di động của Trác Phi Dương. Hơn 18 năm qua, đây là lần đầu

tiên, Thư Phàm chủ động gọi điện cho Trác Phi Dương.

o-0-o

Chia tay Thy Dung trước đầu ngõ, Trác Phi Dương lái xe thẳng về nhà. Hắn cần phải tắm rửa và thay quần áo. Đi cả đêm hôm qua không về nhà, nên

hắn không có cơ hội làm việc này.

Ông quản gia đi ra mở cổng cho hắn.

_Chào cậu chủ. Cậu đã về.

Ông quản gia biết cả đêm hôm qua Trác Phi Dương không có về nhà, cũng

không gọi một cú điện thoạ