
làm như thế là ích kỉ, nhưng
không còn cách nào khác, trái tim của Thy Dung đã trót trao cho Trác Phi Dương rồi.
Trần Tư Nam vẫn tiếp tục ho. Đôi môi mím chặt, tím tái.
Thy Dung thương xót nhìn hắn. Thy Dung và Trần Tư Nam đã quen biết nhau
từ nhỏ, cả hai chứng kiến đối phương lớn lên và trưởng thành. Tuy Thy
Dung không thích tính cách chưng diện một cách thái quá, không ưa những
hành động kì quặc đôi khi quá trớn của Trần Tư Nam. Nhưng Thy Dung vẫn
lo lắng cho hắn khi thấy hắn bị đau đớn do Bách Khải Văn đánh.
Thy Dung từng bước tiến lại gần Trần Tư Nam, định hỏi hắn có sao không….
Đỉnh đầu Bách Khải Văn đang bốc khói vì ghen tuông. Ngay lập tức, hắn
tóm lấy cổ tay Thy Dung, kéo Thy Dung băng băng đi theo mình về phía
chiếc xe ô tô BMW.
Thy Dung giận Bách Khải Văn không hiểu đầu đuôi thế nào đã ra tay đánh
người, giận hắn không cho mình có cơ hội hỏi han Trần Tư Nam.
Thy Dung vừa cố gắng gỡ bỏ ray hắn ra khỏi cổ tay, vừa nổi nóng quát to:
_ Bách Khải Văn ! Mau buông em ra ! Em không muốn đi theo anh.
_Im miệng ! Anh không muốn nghe em nói gì vào lúc này cả, và cũng đừng có ngu ngốc mà chọc giận anh.
Bách Khải Văn đã hoàn toàn hóa điên. Tối hôm qua, hắn được thám tử gọi
điện báo cho hắn biết Thy Dung đã ngủ qua đêm tại nhà riêng của Trác Phi Dương, đến sáng nay mới về nhà. Cơn giận dữ do gây chiến với người tình cũ chưa tiêu tan, lại nhận được tin cô người yêu nhỏ bé của mình qua
đêm với một người đàn ông khác, vừa ghen tuông vừa bị cảm giác phản bội
điều khiển, Bách Khải Văn đã phóng xe như bay đến biệt thự nhà họ Hoàng
tìm Thy Dung, mặc dù ngoài trời vẫn còn tờ mờ sáng.
Đến nơi, hắn lại phải nhìn thấy cảnh hắn không nên nhìn thấy. Hết lần
này đến lần khác, Thy Dung chọc giận hắn, khiến hắn không còn muốn kiềm
chế dục vọng muốn chiếm hữu của mình nữa. Hắn đã từng muốn cho Thy Dung
có thời gian để làm quen với việc có hắn bên cạnh. Hắn đã thành công
được một nửa. Nhưng người con gái ngốc nghếch không hiểu được dụng ý và
khổ sở của hắn. Cô ấy có thích hắn, nhưng lại yêu và xà vào vòng tay
của một người đàn ông khác. Hắn là một kẻ ích kỉ và cao ngạo, làm sao
hắn có thể chấp nhận được sự thật đau lòng này.
Mặc Trần Tư Nam bị đau, ngồi xổm trên mặt đất, vừa ho vừa ôm lấy bụng
rên rỉ. Bách Khải Văn mở mạnh cánh cửa, đẩy Thy Dung vào trong.
Thy Dung chưa kịp phản kháng, cánh cửa đã bị sập mạnh ngay trước mặt.
Thy Dung giật mình sợ hãi. Không hiểu những người con trai mà mình quen
biết tại sao đều chọn đúng ngày hôm nay để nổi điên lên với mình.
Bách Khải Văn ngồi trên ghế xe, bên cạnh Thy Dung, quát tài xế lái xe đi.
Thy Dung nhăn nhó, không thích Bách Khải Văn giận cá chém thớt.
Có linh cảm đi theo Bách Khải Văn sẽ gặp chuyện chẳng lành, Thy Dung cố gắng mở chốt cửa xe.
Bách Khải Văn lạnh lùng nhìn hành động của Thy Dung. Hắn nghiến răng:
_Tốt nhất là em không nên chọc giận anh thêm nữa. Nếu không anh sẽ không kiểm soát được suy nghĩ của mình đâu. Em cũng biết một người đàn ông
khi nổi giận vì ghen tuông có thể làm được những gì rồi đấy.
Bàn Thy Dung khựng lại. Cả người đông cứng. Cảm giác sợ hãi đang len lỏi vào tim.
_ Bách Khải Văn ! – Thy Dung mệt mỏi gọi tên hắn – Anh có thể bảo tài xế dừng xe, cho em xuống ở đây được không ? Em hiện giờ rất mệt mỏi, em
muốn về nhà nghỉ ngơi.
Ngay lập tức, Thy Dung bị Bách Khải Văn kéo ngã nhào vào lòng, cằm bị nâng lên bằng hai ngón tay.
_ Em và tên đàn ông trẻ kia có quan hệ như thế nào ? – Bách Khải Văn tức giận vặn hỏi – Tại sao em vào hắn lại ôm hôn nhau trước cổng nhà ? Em
có biết là phải trông thấy cảnh em thân mật với một chàng trai khác, anh đã giận dữ nhiều như thế nào không ? Anh đã rất muốn đấm trọng thương
cậu ta, cho cậu ta nằm viện một tháng. Còn riêng em…
Bách Khải Văn nhếch mép, cười lạnh:
_Anh sẽ trừng phạt em thật nặng. Anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện
này cho em. Anh đã cho cơ hội để tiếp nhận anh. Nhưng hết lần này đến
lần khác, em khiến anh thất vọng quá. Em thật sự không hiểu một chút
thành ý nào của anh, hay là em hiểu nhưng em cố tình làm ngơ ?
Cằm Thy Dung bị Bách Khải Văn ra sức siết mạnh. Mặt Thy Dung nhợt nhạt vì đau. Hai hàng lông mày nhíu chặt.
Tình cảm mà hắn dành cho mình, Thy Dung hiểu, cũng rất cảm động. Thy
Dung thích rất nhiều, thích hắn nhiều hơn cả Trần Tư Nam. Nhưng con tim
có lý lẽ của riêng nó. Có thể thích rất nhiều người, nhưng chỉ yêu được
duy nhất một người. Vả lại, chẳng phải Bách Khải Văn đã có cô nhân tình
cũ và một đứa con gái gần ba tuổi rồi sao ? Tại sao hắn không thể từ bỏ ?
_ Thy Dung ! Em đừng nghĩ lần này em có thể chạy trốn. Anh sẽ không ngu
ngốc đợi chờ thêm nữa. Nếu không thể dùng cách ôn hòa để có được em, anh sẽ dùng sức mạnh và thủ đoạn của riêng mình.
Thy Dung khiếp sợ nhìn Bách Khải Văn. Lời nói tắc nghẹn trong cổ họng.
Tình yêu bắt ép làm sao có thể mang lại hạnh phúc và lạc thú cho cả hai ?
Vì Bách Khải Văn quá cố chấp, Thy Dung chán chường, hạ thấp giọng cầu xin:
_ Bách Khải Văn ! Em xin anh, xin anh hãy buông tha cho em đi. Em thực
sự khô