
u, Trần Hoàng Anh đây.
Hoàng Tuấn Kiệt sửng sốt. Mở to mắt nhìn Trần Hoàng Anh. Hắn không dám
tin vào mắt mình. Tại sao Trần Hoàng Anh lại theo hắn vào đến tận đây ?
Thằng bé muốn gì ? Chẳng lẽ nó đã biết được chuyện gì rồi sao ?
_Chú Kiệt. Chú có thể buông thanh gỗ xuống, được không ? Cháu không phải là người lạ, hơn nữa cháu không có ý định hại chú.
Hoàng Tuấn Kiệt hạ thấp thanh gỗ. Khó hiểu hỏi Trần Hoàng Anh:
_Cháu theo chú vào tận đây làm gì ?
_Mục đích của chú đến đây thế nào, thì mục đích của cháu khi đến đây cũng thế. Cháu muốn đi tìm Hoài Thương.
Hoàng Tuấn Kiệt thở dài:
_Cháu quay về nhà đi. Ở đây không an toàn.
_Cháu biết. Chính vì biết ở đây không an toàn cháu lại càng phải đi. Hoài Thương đang chờ cháu.
_Chú rất cảm ơn cháu quan tâm lo lắng cho con gái chú. Nhưng chuyện này không đùa được đâu. Chú không muốn cháu bị liên lụy.
_Chú đừng lo lắng. Cháu sẽ biết cách tự bảo vệ cho mình. Hai chú cháu mình đi thôi.
Trần Hoàng Anh xăm xăm tiến về phía trước.
Thấy ngăn cản vô dụng. Hoàng Tuấn Kiệt đành phải đi theo sau.
Hắn vẫn còn thắc mắt muốn hỏi vì sao Trần Hoàng Anh lại biết hắn ở đây
mà đi theo. Nhưng nhận thấy, Trần Hoàng Anh không phải chỉ mới đi theo
mình. Chắc chắn đã bám theo mình từ lâu. Hắn đoán Trần Hoàng Anh đã
nghe được cuộc nói chuyện điện thoại giữa mình và người đàn ông bí ẩn.
Vì suy đoán như thế, Hoàng Tuấn Kiệt thôi không còn muốn hỏi Trần Hoàng
Anh nữa.
Hoàng Tuấn Kiệt khâm phục dũng khí của Trần Hoàng Anh. Cũng cảm động trước mối chân tình mà hắn dành cho con gái mình.
Hoàng Tuấn Kiệt là người sống phóng khoáng, có cách dạy con cái rất cởi
mở. Hắn không ngăn cấm con cái được làm những gì mà chúng thích. Trong
chuyện tình yêu, hắn cũng để cho con gái được tự do chọn lựa người mình
yêu. Tuy nhiên không phải bất cứ chàng trai nào, hắn cũng đồng ý. Giả dụ như Trác Phi Dương. Dù rằng hắn không chán ghét, cũng không hận thù gì
Trác Phi Dương. Nhưng Trác Phi Dương lớn gần gấp ba số tuổi của Thy
Dung, mối quan hệ gia đình hai bên phức tạp và rắc rối, tính cách lại
quá khác biệt. Hắn làm sao có thể yên tâm giao con gái mình cho Trác Phi Dương.
Nhưng đối với Trần Hoàng Anh thì lại khác. Tuổi của Trần Hoàng Anh và
Hoài Thương không chênh lệch nhau bao nhiêu. Trần Hoàng Anh là một chàng trai yêu chân thành và tốt bụng. Con gái tìm được một chàng trai hoàn
hảo thế này, hắn không còn mong muốn nào hơn.
Hoàng Tuấn Kiệt mệt mỏi, cào tay vào tóc. Hắn hy vọng Thy Dung sớm quên
đi mối tình tuyệt vọng, sớm trở về con người vui vẻ và hoạt bát trước
kia, cũng sớm tìm được tình yêu và hạnh phúc của cuộc đời mình, đừng mãi chìm đắm vào bóng tối trong quá khứ.
Hoàng Tuấn Kiệt và Trần Hoàng Anh đang đi. Đột nhiên những bóng cây
trong rừng lay động. Những hình thù kì dị nhảy xổ ra từ đằng sau những
gốc cây to. Bao vây lấy cả hai vào giữa.
Hoàng Tuấn Kiệt và Trần Hoàng Anh đứng chạm lưng vào mắt. Căng mắt nhìn vào khoảng không đen ngòm trước mặt.
Nhưng hình thù kì dị đấy là những bóng người, toàn thân mặc đồ đen, đang trừng trừng nhìn cả hai, như muốn nhai tươi nuốt sống hai người.
Hoàng Tuấn Kiệt không khỏi cười khổ. Hắn biết chuyến đi lần này lành ít
dữ nhiều. Người đàn ông bí ẩn kia đã dụ hắn xa vào bẫy. Hắn ta lấy Hoài
Thương ra làm mồi dẫn dụ hắn đến đây, hòng gây điều bất lợi cho hắn.
Chưa hiểu được dụng ý của đối phương, Hoàng Tuấn Kiệt chưa dám kết luận vội.
Mặc dù sắp gặp nạn đến nơi, thái độ của Trần Hoàng Anh vẫn ung dung, bình thản. Hắn cười nhạt hỏi:
_Các người chặn đường đi của chúng tôi với ý đồ gì ? Muốn giết người giệt khẩu sao ?
Hào cảm dành cho Trần Hoàng Anh càng lúc càng tăng cao. Hoàng Tuấn Kiệt
sảng khoái khi có được một người bạn đồng hành như Trần Hoàng Anh.
_Câm miệng – Một tên đàn ông có vóc dáng cao lớn, quát to đầy khí thế -
Đã xa vào bẫy do chúng tao giăng ra, mày vẫn còn to mồm được sao ? Muốn
nhận một cái chết không được tử tế không ?
Trần Hoàng Anh thu lại nụ cười. Hắn lành lạnh hỏi tiếp:
_Có mục đích gì thì nói thẳng đi ? Đừng to mồm ra oai !
_Mày....
Tên đàn ông có vóc dáng cao lớn tức giận đến phát run:
_Tao thành thật khuyên mày. Biết điều thì ngậm họng lại đi. Nếu không,
một khi đã lọt vào tay tao rồi, mày sẽ được nếm trải cảm giác sống không bằng chết là gì.
Trần Hoàng Anh nhún vai, tỏ vẻ bất cần:
_Đừng đe dọa anh em. Các người cũng chỉ là một lũ đâm thuê chém mướn do
người khác thuê làm tay sai mà thôi. Thế nào, có muốn làm một cuộc giao
dịch với tôi không ? Kẻ kia trả cho các người bao nhiêu tiền, cứ nói ra, tôi sẽ trả cho các người gấp ba lần số tiền ấy.
Hoàng Tuấn Kiệt thích thú bật cười. Hắn vẫn cho rằng chỉ có bản thân hắn mới ngông nghênh không sợ chết. Hóa ra, Trần Hoàng Anh cũng có tính
cách giống hệt hắn. Xem ra, hắn đã tìm được một người bạn đồng liêu rồi.
Sáu tên đàn ông kín đáo đưa mắt nhìn nhau. Đạo lý giang hồ, ai cũng
hiểu. Đã là người sống trong thế giới ngầm, luật phát không là gì cả.
Bọn chúng coi thường luật pháp. Luật chính là do chúng tạo ra. Chúng là
người sống ngoài vòng pháp l