Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327750

Bình chọn: 8.5.00/10/775 lượt.

i tình

cảm của bản thân mình.”

Bách Khải Văn nhẹ gật đầu, nụ cười nở trên môi hắn: “Thy Dung, anh không ép em phải chấp nhận anh ngay, cũng không muốn em miễn cướp ở bên cạnh

anh. Anh sẽ cho em thêm thời gian, nhưng em đừng bắt anh phải chờ đợi

lâu quá.”

“Em hiểu, cảm ơn anh.” Thy Dung chủ động vòng tay ôm lấy Bách Khải Văn,

vùi đầu vào ngực hắn, cầu mong Bách Khải Văn không phải là một tên xấu

xa, đang lợi dụng mình. Nếu không, Thy Dung cười nhạt, dù hắn đã từng

đối xử tốt với mình đến đâu, Thy Dung cũng tuyệt đối không tha thứ cho

hắn.

o-0-o

Bách Khải Văn đi tắm. Thy Dung tháo bỏ lớp giấy keo dùng để cố định bó

hoa hồng, dùng kéo cắt tỉa từng cánh hoa, sau đó cắm vào một lọ hoa làm

bằng sứ màu trắng.

Vì muốn giữ cho bó hoa được tươi lâu, Thy Dung chọn cách cắm hoa vào lọ, như thế chẳng những được ngắm hoa hàng ngày, còn ngửi được mùi thơm

nồng nồng của hoa hồng.

Đối với cử chỉ ân cần, hết lòng chiều chuộng và chăm sóc mình hơn một

tuần qua của Bách Khải Văn, Thy Dung thập phần hài lòng và cảm động,

nhưng tâm vẫn không thể yên, vẫn không thể chấp nhận hắn bước vào khoảng trời riêng nhỏ bé của mình.

Nói Thy Dung đề phòng Bách Khải Văn cũng được, nói không tin tưởng hắn

cũng không sai. Thy Dung tự biết mình ngu ngốc, biết sẽ có nhiều người

mắng thầm mình là một kẻ kén cá chọn canh, là một người không thức thời, không biết nắm lấy cơ hội. Được một người đàn ông có tiền và địa vị như Bách Khải Văn để mắt đến, vẫn còn làm sao, nhưng ái tình, làm sao biết

trước được điều gì. Thy Dung không muốn mình giống như những cô gái

khác, quá dễ dàng trong chuyện tình cảm, để rồi gặp bất hạnh.

Đột nhiên chuông điện thoại của Bách Khải Văn reo vang, cắt ngang dòng suy nghĩ của Thy Dung.

Thy Dung giật mình, bất giác liếc mắt nhìn về hướng cánh cửa phòng tắm.

Bách Khải Văn đang tắm bên trong, lấy ai nghe điện thoại đây ? Thôi thì

cứ để cho chuông điện thoại reo một cách tự nhiên vậy, lúc nào Bách Khải Văn tắm xong, hắn sẽ nghe máy sau, Thy Dung nghĩ thầm.

Mặc dù tiếng chuông điện thoại quấy nhiễu tâm tư nặng nề của Thy Dung

không ít, nhưng Thy Dung cũng không dám nhận cuộc gọi hay thô lỗ tắt

máy.

Bách Khải Văn tối nay tắm lâu hơn bình thường. Thy Dung tưởng người đang gọi điện cho Bách Khải Văn sẽ tắt máy khi thấy Bách Khải Văn không nhận cuộc gọi, nhưng Thy Dung đã đánh giá quá thấp lòng kiên trì của người

kia rồi.

Thy Dung thở hắt ra một hơi, đành phải tiến đến chiếc bàn gỗ, nơi đặt chiếc điện thoại hiệu Samsung của Bách Khải Văn.

Thy Dung khom người, vươn tay cầm lấy điện thoại của Bách Khải Văn,

không quên cẩn thận liếc mắt nhìn về hướng cánh cửa phòng tắm. Thy Dung

rất sợ Bách Khải Văn đột ngột đi ra đây, thấy mình đang cầm điện thoại

của hắn, sẽ bị hắn hiểu lầm mình là một kẻ vô duyên, không hiểu việc

riêng của người khác thì không nên xâm phạm, dù hai người có mối quan hệ thân thiết hơn mức bình thường đi chăng nữa.

Màn hình điện thoại nhấp nháy tên của một người con gái: Ella.

Thy Dung cau mày, tay siết nhẹ vào thân máy điện thoại. Đối tác làm ăn của Bách Khải Văn có cả phụ nữ là người nước ngoài sao ?

Trong lúc vô tình, Thy Dung đã bấm vào nút xanh trên bàn phím điện thoại, một giọng nói thanh thoát và hơi cao vang lên.

Thy Dung hoảng sợ, suýt buông rơi điện thoại, không ngờ mình lại phạm

vào việc riêng của Bách Khải Văn, nhưng sự tình cũng đã rồi, Thy Dung

không thể giả vờ coi như không biết gì.

Thy Dung run run áp điện thoại vào tai.

Người con gái bên đầu dây bên kia, tưởng Bách Khải Văn đang nghe máy, không cần hỏi là ai, đã tuôn trào giận dữ: “Bách Khải Văn, anh đang trêu tức tôi đúng không ? Trước đây khi tôi mang

thai, anh ép tôi phải phá bỏ cái thai, không chịu nhận là cha của đứa

trẻ, thế mà nay, một mình tôi nuôi nó khôn lớn trưởng thành, anh lại đòi tranh giành quyền nuôi con với tôi sao ? Nói cho anh biết, đừng tưởng

anh giàu có, thì tôi sẽ sợ anh. Tôi nhất định sẽ chiến đấu với anh đến

cùng. Con bé là con của tôi, anh chỉ là người cho tôi tinh trùng thôi,

nó không phải là con của anh, anh cũng không xứng là cha của nó.”

Thy Dung đứng chết cứng một chỗ trên sàn gạch men. Mặc dù đã phần nào

đoán được Bách Khải Văn đang giấu diếm mình chuyện gì đó, nhưng không

đoán được chuyện lại nghiêm trọng đến mức độ này.

“Bách Khải Văn, tốt nhất là anh nên rút đơn kiện

đòi quyền nuôi con đi. Nếu không tôi sẽ công bố cho cả thế giới biết

những chuyện xấu xa và ghê tởm mà anh đã từng làm.”

“Cạch…” Tiếp theo, người phụ nữ mang cơn cuồng nộ của bão lửa kia, thô lỗ cúp máy.

Thy Dung vẫn chưa làm mẹ, nhưng cũng hiểu được nỗi vất vả và khổ sở của

người phụ nữ phải trải qua chín tháng mười ngày mang thai có một mình,

không được cha của đứa trẻ trong bụng thừa nhận, thậm chí còn cưỡng ép

phải phá bỏ cái thai.

Bách Khải Văn là một con người tuyệt tình đến thế sao ? Thy Dung thầy

đầu óc mình mờ mịt một mảnh, nửa tin nửa ngờ sự thật mà mình vô tình

biết được. Nhưng…người phụ nữ kia đâu biết mình đang nghe máy, đâu cần

phải cố sống cố chết giữ bằng được quyền nuôi con


Snack's 1967