XtGem Forum catalog
Tỷ, Cho Em Đường Sống !

Tỷ, Cho Em Đường Sống !

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323942

Bình chọn: 10.00/10/394 lượt.

ủa mình. Còn Tả Húc của hôm nay,

không những không coi ai ra gì mà lời nói thì như lưỡi dao cứa, dường như bất

kì việc thân cận với ai đó là điều khoản cấm trong danh sách của hắn.

Lương Ưu Tuyền ngáp một

cái, sau đó ấn trang tiếp theo. Quả thật những tin tức về người này nhiều không

kể xiết, mà càng xem càng thấy mến mộ hắn hơn, ví như có một đoạn phỏng vấn

nhỏ. Năm đó Tả Húc mười chín tuổi.

Phóng viên: Nãi Đường,

trong bộ phim XX, cậu vào vai một thanh niên trẻ si mê bà chủ tiệm bánh ngọt. Ở

trong đời thực cậu kém nữ diễn viên chính tới mười ba tuổi. Tạm thời không nói

đến chuyện kịch tình, theo ý kiến cá nhân của mình, liệu cậu có coi trọng

chuyện tình này không?

Nãi Đường: “Tình yêu” là

không có ranh giới, trong tình yêu nam luôn là anh, nữ luôn là em mà. Theo tôi,

nếu khi yêu mà sợ bị mọi người đàm tiếu thì đó không phải tình yêu chân chính.

Phóng viên: Cậu có thấy ngại

khi hôn người con gái lớn hơn mình mười ba tuổi không?

Nãi Đường: Vai diễn của

tôi yêu vai diễn của chị ấy điên cuồng. Khi bắt đầu quay thì tôi chính là người

đàn ông của chị ấy, khi chị ấy đồng ý cho mình hôn đáng ra tôi phải mừng thầm

mới đúng. Hơn nữa chị ấy còn là một người rất cuốn hút như vậy?

Phóng viên: Theo lời của

đạo diễn thì cậu đã hy sinh rất nhiều cho bộ phim này. Phim quay chưa được mười

ngày cậu đã chịu hơn trăm cái tát, như vậy không biết cậu có bất , mãn không?

Nãi Đường: Ở trong bộ

phim, nữ chính tát tôi vài cái cũng là khóc vài lần. Những cái tát đó cũng

khiến tôi cảm nhận được tâm trạng của nam chính, hơn nữa chính bản thân tôi

cũng bị diễn xuất của chị ấy làm cho vô cùng xúc động.



Lương Ưu Tuyền vươn năm

ngón tay ra khoa chân múa tay. Nếu lúc ấy nữ chính là cô, Tả Húc bị ăn tát chắc

chắn sẽ không cảm động, hơn nữa còn không thể tham gia phỏng vấn. Bởi sao ư? Vì

hắn đã bị cô tát cho đến điếc rồi, ha ha. Nhưng quả thật không thể phủ nhận,

làm diễn viên đúng là vất vả.

Nghĩ vậy, cô tìm trong cơ

sở dữ liệu bộ phim XX này, sau đó ngồi trước máy tình xem. Vốn Lương Ưu Tuyền

nghĩ chỉ xem mấy cảnh Tả Húc bị tát thôi, nhưng cuối cùng lại ngồi xem suốt một

tiếng rưỡi.



11h tối, Lương Ưu Hoa vì

nhận được điện thoại nên phải quay về cảnh cục. Lúc đi ngang qua phòng lưu trữ,

hắn nghe thấy có tiếng nức nở nho nhỏ, bởi thế liền nhìn vào, kinh ngạc phát

hiện cái người kia chính là Lương Ưu Tuyền.

“Tiểu Tuyền? Sao em lại ở đây?” Lương Ưu Hoa đẩy cửa xông vào, khiến Lương Ưu Tuyền

vội vã quay về với thực tại, đưa tay lên lau nước mắt.

Lương Ưu Hoa bóp má em

gái, sau đó nhìn thấy đôi mắt sưng đỏ của Lương Ưu Tuyền, hắn nổi trận lôi đình “Nói anh nghe,

tên Tả Húc đó bắt nạt em?!”

“Hắn dám…” Lương Ưu Tuyền dụi dụi cái mũi, sau đó đột nhiên sửng

sốt. Cảnh cuối cùng của bộ phim đó chính là cảnh nữ chính và nam chính mây mưa,

đến lúc này nữ chính mới nói với nam chính lý do cô cự tuyệt tình cảm của cậu.

Hóa ra cô bị bệnh nan y, nhưng nam chính nhất quyết không rơi nước mắt trước

mặt nữ chính, tuy vậy, bộ dạng đau khổ của cậu còn khiến người đọc xúc động

hơn. Cuối cùng nữ chính chết trong lòng nam chính, trên môi vẫn nở nụ cười.

Tuy nhiên việc này không

quan trọng, quan trọng là từ năm 19 tuổi Tả Húc đã có thể đóng cảnh trên giường

rồi! Hơn nữa diễn xuất của hắn rất đạt, căn bản không giống như lời hắn nói là

sợ chuyện phải chạm vào cơ thể phụ nữ.

“Anh… Theo nhận xét của anh với tư cách

một người đàn ông chân chính, anh có nghĩ Tả Húc là đồng tính không?”

“…” Lương

Ưu Hoa nhíu mày, sau đó sờ trán em gái “Cái ý tưởng điên khùng

này là ở đâu ra? Nếu là vì em không mê hoặc được tên đó thì cũng đừng lo, em

gái! Em hoàn toàn có thể dùng vũ lực ép cung mà! Anh tin tưởng năng lực của

em!”

“…” Lương

Ưu Tuyền nheo mắt, sau đó tung một cú song phi vào người Lương Ưu Hoa: Phắn

đi! Vô Ảnh Cước*!

(*chính là Vô Ảnh Cước tuyệt chiêu của

Hoàng Phi Hồng, đầu tiên là giương đông kích tây, tung hỏa mù để đối phương mất

phương hướng, sau đó dùng chân đá đối phương ==)


Lương Ưu Tuyền không nói

gì, chỉ chăm chú nhìn cái bóng đèn. Chẳng lẽ cô không phải nữ giới sao? Sao

ngay đến anh hai cũng cho rằng cô sẽ không trở thành người bị hại chứ?

Lương Ưu Hoa bò lên, sau

đó “không sợ nguy hiểm” tiếp tục an ủi “Nếu như em không vui thì cứ đánh

anh cũng được, đánh tường cũng chẳng sao. Nhưng đừng đánh em rể, anh thấy cậu

ta chẳng chịu nổi một quyền của em đâu, em chỉ cần bắt cậu ta quỳ là được rồi.”

“…” Lương Ưu Tuyền xoay đốt

tay, vốn định chất vấn anh trai, chẳng lẽ anh thật sự cho rằng em là người bạo

lực thế sao? Đốt tay cô vặn vẹo, vang lên những tiếng khục khục rất không nữ

tính.

Đúng lúc này thì một cảnh

sát chạy đến gần Lương Ưu Hoa, sau đó báo cáo: Xe cảnh sát đã sắp xếp xong, có

thể xuất phát được rồi.

“Có án?” Lương

Ưu Tuyền hỏi.

“Cũng chưa biết. Nhưng theo như tin báo

thì đã phát hiện ra một ổ mại dâm.” Lương

Ưu Hoa cẩn thận kiểm tra súng, sau đó nhét vào túi.

“Đủ người chưa? Em cũng muốn đi.” Lương Ưu Tuyền bám đuôi Lương Ưu Hoa.

“Đi thì đi. Nhưng anh nói trư