XtGem Forum catalog
Từng Thề Ước

Từng Thề Ước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327802

Bình chọn: 9.5.00/10/780 lượt.

gười.

Tuy

người đông nghẹt nhưng cũng rất yên tĩnh, không ai chen lấn hay náo

loạn, mọi người đều trật tự xếp hàng đợi, khiến cả vùng đồng hoang mênh

mông bỗng trở nên trang nghiêm trầm mặc.

Thành chủ Vân Châu

thành dẫn Nhị vương tử Yến Long của Cao Tân tới bên sườn núi, trông thấy đám người đông nghìn nghịt, Yến Long than thở: “Tây Lăng công tử này

nổi tiếng thật.”

Thành chủ cười phụ họa: “Thuộc hạ cũng nghĩ vậy, thế nên nghe tin điện hạ đi ngang bèn mời ngài tới đây.”

“Sao?”

“Thuộc hạ nghĩ nếu điện hạ có thể thu y về dưới trướng, hắn vô cùng có lợi cho uy tín của mình.” Thiếu Hạo rất được lòng trăm họ, bởi thế Yến Long

cũng cần những trợ thủ có thể nâng cao danh tiếng cho mình.

Tháy Yến Long gật đầu, thành chủ lại bồi thêm, “Y họ Tây Lăng, nói không

chừng là con cháu của Tây Lăng thế gia, mấy ngàn năm nay Tây Lăng thế

gia suy vi, con cháu chẳng làm nên công trạng gì, có điều con sâu trăm

chân, chết cũng không ngã, dù sa sút nhưng họ có dây mơ rễ má với ba thế gia kia, vẫn là một nguồn lực không nhỏ.”

Yến Long cười hờ hững, “Để ta đi gặp vị Tây Lăng công tử kia.”

Thành chủ định sai thuộc hạ dẹp đường, Yến Long đã ngăn lại, trách: “Bao

nhiêu người đang khám bệnh thế kia, đừng quấy rầy bọn họ, ta sẽ tự tới

đó.”

“Vâng, là thuộc hạ lo việc không chu đáo.”

Yến Long thong thả nhập vào đoàn người, vừa đi vừa để ý nghe mọi người xung

quanh bàn tán về Tây Lăng công tử. Y ăn vận sang trọng, tướng mạo xuất

chúng, đám đông đương nhiên tách ra nhường đường cho y.

Tây Lăng công tử nhìn cũng khá trẻ, mặc một bộ áo xanh, ngồi ngay ngắn dưới gốc

đa, dung mạo bình thường nhưng thần thái điềm đạm cử chỉ ôn hòa, khiến

người ta vừa gặp đã nảy sinh thiện cảm.

Tây Lăng công tử ngước

lên trông thấy Yến Long liền ngẩn ra, Yến Long là Nhị vương tử cao quý

của Cao Tân, trong cung đầy rẫy thầy thuốc, đường nhiên không tìm tới

nơi đây để khám bệnh.

Yến Long chỉ mỉm cười, hơi khom lưng hành lễ với Tây Lăng công tử.

Tây Lăng công tử cũng khom người đáp lễ, nhưng trả lễ xong liền quay qua tiếp đãi bệnh nhân, chẳng để ý gì tới y nữa.

Mãi tới tối mịt, đám người buộc phải tản đi, Tây Lăng công tử mới thôi khám bệnh.

Yến Long cũng rất nhẫn nại, cứ lặng lẽ ngồi bên đợi, thấy người đã tản đi

hết mới bước lại nói: “Tại hạ họ Thường, vô cùng kính phục cao nghĩa của công tử, muốn mời công tử dùng mấy chén rượu, nói đôi câu chuyện phiếm

giang hồ.”

Tây Lăng công tử khách sáo từ chối, “Tôi vất cả cả

ngày rồi, mai lại phải tới nhà người ta thăm bệnh, tối nay cần nghỉ ngơi sớm.”

Yến Long rất khiêm tốn lễ độ, cũng không nài ép, “Vậy tại hạ đợi công tử hết đợt khám bệnh sẽ lại đến mời.”

Liền ba ngày Yến Long đều đến từ sớm, ngồi đợi một bên, chẳng những không

làm phiền Tây Lăng công tử, ngược lại còn giúp được rất nhiều việc như

chia bệnh nhân thành từng nhóm, bệnh gì thì giao cho thầy thuốc chuyên

về bệnh đó, nhờ Yến Long tổ chức có hiệu quả mà năng suất chữa bệnh nâng lên cao vọt.

Sau ba ngày, đợt khám bệnh kết thúc, Yến Long lại

tới mời, “Tối nay là tết Phóng Đăng[2'> của Cao Tân, tại hạ đã bày sẵn

rượu và đồ nhắm, hy vọng công tử có thể đại giá quang lâm, cùng ngắm đèn trôi trên sông.”

[2'> Tết thả đèn. (ND)

Tây Lăng công tử còn chưa kịp đáp, mấy tên thầy thuốc tới giúp đỡ vốn sẵn thiện cảm với

Yến Long đã hùa thêm vào, “Công tử nhận lời đi, vất vả mấy ngày nay cũng nên nghỉ ngơi một chút.”

Thịnh tình khó chối, Tây Lăng công tử đành nhận lời với Yến Long.

Yến Long đưa Tây Lăng công tử lên một con thuyền bày biện trang nhã, hầu

cận trên đó đều là thiếu nữ đương thì, ngay đến thuyền nương chèo thuyền cũng mặt hoa da phấn, dáng dấp yêu kiều. Các món ăn trên đó lại càng

cầu kỳ hơn, nào là quế hoa viên tử nhưỡng, tùng thử ngư, bích hải minh

nguyệt thang[3'>…

[3'> Bánh trôi chưng rượu quế hoa, cá xốt, canh trứng nấu với rau. (ND)

Thiếu nữ răng trắng muốt mắt nhung huyền vận chiếc quần lụa phương Nam, giới

thiệu từng món ăn bằng giọng miền Nam ngọt ngào êm ái, quả có một phong

vị tình tứ riêng.

Tây Lăng công tử cười khen: “Quả nhiên chưa

tới phương Nam chưa biết thế nào là phong lưu.” Kỳ thực trong lòng thầm

cảnh giác, ăn chẳng thấy ngon.

Vốn dĩ Tây Lăng chẳng hiểu gì về

Yến Long, nhưng qua Vân Tang và Nặc Nại cũng nắm được chút chút chuyện

tranh quyền đoạt vị giữa Yến Long và Thiếu Hạo, biết rằng Yến Long là

nhân vật không dễ đối phó. Bởi vậy, Yến Long càng lịch thiệp thì Tây

Lăng càng căng thẳng.

Ngắm làn sóng biển dập dờn trước mắt, Tây

Lăng không khỏi nhớ tới Vân Tang và Nặc Nại, hai kẻ gặp nhau bên bờ

nước, chẳng hiểu bây giờ bọn họ ra sao. Tây Lăng đã viết thư hỏi Vân

Tang có muốn mình tới Cao Tân thăm Nặc Nại giùm không, Vân Tang đáp rằng hiện giờ thế cuộc phức tạp, chẳng còn lòng dạ nào nghĩ tới chuyện đó.

Tây Lăng hiểu ý Vân Tang, đang lúc thay triều đổi đại này, hễ sơ sểnh sẽ nổ ra đại loạn, Vân Tang vừa phải chăm lo cho bệnh tình Viêm Đế lại vừa phải phò trợ một Du Võng nhu nhược, e rằng bốn chữ “dốc cạn tâm sức”

cũng không đủ hình dung tình cảnh nàng.

Yến Long thấy Tây Lăng

c