
băng.
Tô Thích thầm than vãn, nói con biết rồi.
Về tới cửa nhà, Tô Thích đang định chạy về phòng của
mình thì bà Tô đã đón lõng ngay ngoài cửa, lạnh lùng nói: “Định chạy đi đâu
hả?”.
Trước mặt con trai mình, bà Tô vẫn còn có chút tếu
táo, hay pha trò, giả bộ tức giận, đa sầu đa cảm, thậm chí còn hay làm nũng con
nữa. Con trai bao giờ cũng là người đàn ông hoàn mỹ nhất trong lòng mẹ, bà
không muốn con trai mình gặp bất cứ trắc trở gì.
“Thích này, cô ấy không hợp với con”, bà Tô bắt đầu
câu chuyện.
“Hợp hay không hợp, chỉ có con mới biết, mẹ ạ”, Tô
Thích nhẹ nhàng nói.
“Con thực sự thích con nhỏ đó ư?”, mẹ Tô Thích tỏ thái
độ ngạc nhiên, “Không ai hiểu con mình bằng mẹ! Đừng quên con là do mẹ sinh ra.
Chỉ cần nhìn ánh mắt, mẹ đã biết con muốn gì rồi”.
“Mẹ! Mẹ nghĩ nhiều quá rồi. Nhất Nhất có điểm đáng yêu
của cô ấy, chỉ là mẹ không hiểu thôi mà”, Tô Thích nói, nhưng sức phản kháng rõ
ràng rất yếu ớt, anh quay mặt đi, không dám đối diện với ánh mắt của mẹ.
“Rất đáng yêu, bố con cũng thấy con bé rất đáng yêu.
Thế thì sao nào? Đáng yêu có giữ được suốt đời không? Con của mẹ, mẹ hiểu hơn
ai hết, con chắc chắn sẽ không thích những kiểu con gái như vậy”, bà Tô vô cùng
lấn lướt, không để đối phương có bất cứ đường lui nào.
Thấy nét mặt của Tô Thích tỏ vẻ không vui, bà Tô tiến
lên phía trước, đặt một tách trà nóng vào tay con trai: “Thích này, Ngụy Trích
Tiên là Ngụy Trích Tiên, Ngụy Nhất là Ngụy Nhất, cho dù là hai chị em, nhưng
giữa họ không có bất cứ điểm chung nào! Mẹ tin là con đã sớm nhận ra điều này.
Đừng lừa dối bản thân, lừa dối cô gái Ngụy Nhất vô tội đó”.
Tô Thích vẫn lặng yên.
“Con đưa cô ấy về đây là có ý gì? Thật sự đang tìm
hiểu? Hay con định kết hôn?”, bà Tô xoay sang hướng khác, hỏi.
Tô Thích trả lời không hề do dự: “Đúng vậy”.
“Ngu xuẩn! Vì muốn tiếp cận với người phụ nữ kia hơn
nên kết hôn với em gái cô ta để chọc tức sao? Con làm như vậy có đáng không? Cô
ấy xứng đáng để con si tình đến thế không? Xứng đáng để con hy sinh hạnh phúc
của cả đời mình không? Mẹ thừa nhận Ngụy Trích Tiên hợp với con hơn, nhưng tình
cảm là thứ không thể ép buộc được, con cũng không còn nhỏ nữa, tại sao lại làm
những chuyện trẻ con như vậy.”
“Mẹ, đây là chuyện riêng của con”, câu chuyện đã chạm
tới điều câm kị lớn nhất của anh, Tô Thích lạnh lùng nói.
“Mẹ không thể quản nổi, đây là chuyện riêng của con.
Nhưng con cần phải suy nghĩ cho người khác, nghĩ cho cô gái mà con mới đưa về
nhà, con làm thế liệu có công bằng với cô ấy không?”, bà Tô kích động nói.
“Một số chuyện, mãi mãi cô ấy không thể biết được”, Tô
Thích nghĩ tới đôi mắt trong sáng của Ngụy Nhất, trầm ngâm hồi lâu rồi lạnh
lùng nói.
“Thích à, nhà họ Tô chúng ta không có kẻ yếu đuối, yếu
đuối trên phương diện tình cảm chính là yếu hèn. Đối với chuyện tình cảm phải
thẳng thắn đấu tranh, chứ không phải giở thủ đoạn sau lưng như thế!”
“Mẹ mệt rồi, mẹ đi nghỉ sớm đi”, Tô Thích nói xong,
không nhìn mẹ lấy một lần, sắc mặt tối sầm, sải từng bước lớn về phòng mình.
Giây phút đưa tay đóng cửa phòng chính là lúc Tô Thích
hoàn toàn suy sụp...
Sao anh không dám thẳng thắn đấu tranh? Liệu làm thế
có kết quả không? Anh không muốn hy sinh hạnh phúc của hai người để thỏa mãn
nỗi nhớ nhung tham lam nhất thời của mình, nhưng tình cảm lại luôn không theo ý
muốn của con người.
Những câu nói của mẹ, mỗi lời đều như một hạt ngọc, mẹ
nói rất đúng, thường ngày hào hoa phong nhã nhưng lại là một kẻ hèn nhát trong
tình cảm!
Mười năm trước, Tô Thích, Trâu Tướng Quân và Ngụy
Trích Tiên là bạn học cùng lớp ở trường trọng điểm. Ngụy Trích Tiên từ nhỏ đã
xinh đẹp yêu kiều, cầm kỳ thư họa đều rất tình thông, là hoa khôi kiêm nhân tài
không có đối thủ ở trường học. Số nam sinh trong trường và ngoài trường ái mộ
cô nhiều không đếm xuể, đại danh của cô thậm chí còn lan truyền sang cả các
thành phố khác. Trong số những người theo đuổi Ngụy Trích Tiên, phẩm chất và
tướng mạo của Tô Thích là hơn cả, mức độ ái mộ cô cũng có thể nói là si tình
nhất, luôn bên cạnh bảo vệ, chỉ cần cô yêu cầu là anh lập tức có mặt. Một nam
sinh với khí chất hoàn mỹ như vậy nhưng lại không chiếm được trái tim của Ngụy
Trích Tiên chỉ bởi một nhân vật lẫy lừng - Trâu Tướng Quân!
Khi Tô Thích theo đuổi Ngụy Trích Tiên, cô không từ
chối thẳng thừng, chỉ khá kinh ngạc. Thường ngày, Tô Thích và Ngụy Trích Tiên
rất thân thiết, cô luôn coi anh là người bạn tri kỷ tốt nhất. Lời thổ lộ của
anh quá bất ngờ khiến cô không biết phải làm thế nào. Cô rầu rĩ, trách anh
không nên dễ dàng phá hỏng tình bạn trong sáng giữa hai người như vậy.
Hai tuần sau khi Tô Thích theo đuổi thì Ngụy Trích
Tiên và Trâu Tướng Quân đã thành một cặp xuất hiện trước mặt mọi người. Hóa ra,
đại mỹ nhân họ Ngụy đã sớm đem lòng thầm thương trộm nhớ nhân vật ngạo mạn,
Trâu Tướng Quân - kẻ đã xưng vương xưng bá trong trường học đó.
Sau khi Trâu Tướng Quân biết người con gái trong mơ
của Tô Thích là Ngụy Trích Tiên, anh ta liền cố ý bày trò theo đuổi cô, không
ngờ, đại mỹ nhân họ Ngụy