
hấn đấu đều giống nhau. Anh cũng không có đấu chí cũng không
còn tinh lực đi chơi cái gì tay trắng dựng nghiệp nữa, anh đã nói với em một câu nói thật đi, anh chỉ muốn sinh con với em, củi gạo dầu muối qua ngày, sau đó cùng nhau chờ chết chứ sao. . . . . ."
Không có
tiền đồ! Ba chữ vẫn ở bên miệng, Tiểu Huệ cũng không nói ra được, mặc
cho cô có bao nhiêu lý do đứng vững bước chân, cô đều không nói ra
miệng. Thiên ca chưa bao giờ nghiêm chỉnh, chưa bao giờ nói qua lời thật nghiêm chỉnh như vậy. Anh chính là người đàn ông không có tiền đồ như
vậy, chính là người đàn ông ở chỗ sợ động dao găm, chính là người đàn
ông ở chỗ này trong óc chỉ có lấy vợ sinh con . . . . . . Nhưng lại có
thể làm sao đây, cô chính là thích người đàn ông này, ngay cả khuyết
điểm của anh cũng yêu, thích mảnh vụn đều không lọt.
Tạm thời đổi ý, người đàn ông còn chưa có sinh ra cũng đã chết từ trong trứng nước
rồi, Tiểu Huệ đứng lên, đem toàn bộ gì đó trong túi xách đổ ra, sau đó
lật tung từ trong đống giống như đồ bỏ đi, lấy ra thẻ căn cước, lấy ra
hộ khẩu, lấy ra giấy chứng nhận sức khỏe. . . . .
Thiên ca cười:
"Hắc hắc, muốn cùng anh kết hôn à?" Chỉ là nếu như quan sát cẩn thận,
khóe miệng của anh vẫn hơi run rẩy, lời nói này cũng không dễ dàng.
Tiểu Huệ ngẩng đầu lên, khuôn mặt tươi cười rực rỡ vô cùng khó được ban
thưởng: "Đúng vậy, kết hôn với anh, hơn nữa có thể lập tức đi làm. Hiện
tại mới hơn ba giờ, cách cục chánh cục ngừng làm nghiệp vụ kết hôn còn
hơn một tiếng đồng hồ, nếu như anh muốn, hiện tại liền tới, kịp chuẩn bị tài liệu."
Thiên ca kinh ngạc, không ngờ Tiểu Huệ đột nhiên vọng động như vậy, nhưng mà anh nhìn nụ cười Tiểu Huệ thế nào cảm giác trong này có điều kiện đây? Được rồi, giống như anh đã đoán được điều kiện là cái gì. . . . . . Anh cười khổ, tiểu nha đầu này thật đúng là sẽ cho
anh vấn đề khó khăn, thả ra một miếng mồi hấp dẫn như vậy. Thiên ca “xoẹt” vén chăn trắng lên, rút kim tiêm trên tay, lôi kéo Tiểu Huệ xông ra.
Tiểu Huệ giận: "Thiên ca, anh còn chưa đồng ý với em!"
Thiên ca nhếch miệng cười: "Được rồi, được rồi, bà xã, em nói cái gì chính là cái đó. Chỉ là. . . . . ." Anh nghiêng đầu lại, "Hiện tại, anh làm
chuyện đứng đắn trước."
Tiểu Huệ cũng không khỏi tự chủ len lén
nở nụ cười: chúng ta còn trẻ, luôn luôn điên cuồng một chút, mới không
phụ thời gian này.
Hai người liền quang minh chính đại làm đào
binh một lát, từ trước mặt cô y tá cùng người chung quanh đi vọt qua,
sau đó điên cuồng chạy đi. Y tá phụ trách Thiên ca ở phía sau đuổi theo
kêu: "Trở lại, trở lại. . . . . . Anh đợi làm CT đấy. . . . . ."
Đáng tiếc hai người này đã sớm chạy xa, xa đến mức bóng người cũng không tìm thấy rồi.
B ca phát điên ở phía trước máy vi tính, vào lúc này anh hận không thể
đập máy vi tính: "CMN, Thiên ca, cái người không có nhân tính này, ôm bà xã liền quên công ty đúng không, nhiều đồ ngổn ngang như vậy giao cho
tôi, tôi biết làm thế nào!"
Đúng lúc anh mắng không ngừng, đối
tượng bị anh châm chọc lại điện thoại đến, anh vừa nghĩ: hắc, vừa đúng,
cậu còn dám đưa tới cửa. Vì vậy nhận điện thoại liền rống: "Thiên ca,
tôi không làm! Cậu mau chóng trở lại đây, cái gì Thiên Thiên Huệ hệ liệt do chính cậu tới chủ trì, ông đây tôi đã đem cách điều chế làm cho cậu
rồi, còn dư lại buổi họp báo thức uống mới còn có tuyên truyền kỳ sau,
chính cậu làm. . . . . ."
Chỉ nghe anh răng rắc nói một tràng,
đối phương còn chưa có trả lời, điều này làm cho anh có chút luống
cuống, sau đó lấy điện thoại di động ra vừa liếc nhìn mã số này. Xác
nhận là Thiên ca, không thành vấn đề, chỉ là khi nào Thiên ca biến thành câm rồi?
B ca alo alo mấy tiếng mới nghe được tiếng ho bên kia,
sau đó thanh âm truyền qua điện thoại di động, còn có thấp giọng dồn dập kinh ngạc. . . . . . Dù sao là loại giọng nói thần kỳ, mấu chốt là có
hai giọng nói. . . . . .
Lúc này B ca mới phản ứng được: trời ạ,
nghe điện thoại chính là Thiên tẩu. Sau đó là một hồi tiếng Thiên gào
thét thảm thiết: "Xong rồi xong rồi, Thiên ca không để cho nói, lần này
từ chức không được ngược lại còn bị mưu sát rồi!"
B ca cố gắng
đem điện thoại lấy ra, sau đó lặng lẽ đem ngón tay chuyển đến nơi treo
máy, đang há miệng run rẩy chuẩn bị đè xuống ——
"Này!" Một giọng
nam trung tráng kiện âm chấn truyền thẳng tới lỗ tai anh ấy. B ca nổi
lên tươi cười: "Thiên ca, chuyện gì thế, à, chuyện tốt giữa cậu cùng
Thiên tẩu thành rồi à? Chúc mừng chúc mừng. . . . . . Lúc nào thì phát
bánh kẹo cưới . . . . . ."
Anh một câu có một câu không nói
chuyện tào lao, ý đồ dời đi lực chú ý của Thiên ca. Kết quả bên kia chấn động: "CMN, anh đừng cho tôi giả ngây giả dại, tôi hiện tại không có
rảnh tính sổ với anh, hạn cho anh trong vòng một khắc đồng hồ đem tài
liệu tôi gửi ở bên anh đưa đến đô thị số 118 đường Đàn Mộc, qua một giây đồng hồ, anh rửa đầu sạch sẽ chờ xem!"
B ca khổ sở ngửa mặt lên trời thở dài: từ chỗ tôi đến đường Đàn Mộc có đua xe cũng phải 20-30' . . . . . .
Cúp điện thoại, Thiên ca cười cười hai tiếng, nhìn ánh mắt chất vấn của