Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323743

Bình chọn: 10.00/10/374 lượt.

àm sao anh biết?"

"Anh chính là biết."

"Anh cho rằng cũng là nhà anh ư!"

". . . . . ."

Thiên ca chỉnh sửa cổ áo một chút, đồng thời hắng giọng, chuẩn bị mở miệng

nói một phen thẳng thắn thấu đáo tâm linh, đồng thời cũng thoát khỏi

hình tượng con nhà giàu thế kỷ Đại Thanh.

Chỉ là một hồi tiếng

chuông phiền lòng cùng anh vang lên, anh nói một câu "Thật ra thì anh. . . . ." , tiếng chuông reo; không để ý tới, anh nói tiếp: "Anh không

phải. . . . . ." , tiếng chuông tiếp tục. . . . . .

Một người, một đoạn tiếng chuông giống như là oan gia đời trước vậy, chết tử tế không xong tiếp cận một khối cũng muốn mở miệng.

Tiểu Huệ cười: "Em nghe điện thoại trước, đợi nghe xong thì anh nói tiếp."

Được rồi, Thiên ca nhịn, vài chục năm cũng chờ đợi rồi, còn có thể quan tâm

mấy phút đồng hồ này sao? Tâm tình anh nổi lên, nghĩ tới đợi lát nữa nói thế nào với Tiểu Huệ, bắt đầu nói từ chỗ nào, hay là từ đoạn thời gian

anh ra nước ngoài đó đã xảy ra chuyện gì.

Quyết định chủ ý nhìn

Tiểu Huệ cúp điện thoại, hưng phấn chuẩn bị mở miệng. Kết quả anh còn

chưa nói ra tiếng, Tiểu Huệ liền đứng lên: "Thiên ca, chúng ta phải trở

về."

Tiểu Phong Tử nói, mẹ đòi về nhà, thì ra là trở về nhà bọn họ, cũng chính là nhà cha bọn họ.

Thiên ca thở dài một cái: tôi nhẫn nhịn, trước giải quyết chuyện của mẹ vợ tương lai!

Tiểu Phong Tử ôm mẹ, không biết sao bà khóc khàn cả giọng: "Ông ấy muốn kết

hôn, mẹ là cô dâu, con ngăn mẹ xong thì được cái gì, mẹ muốn gả cho ông

ấy. . . . . . Cái người này, tên khốn kiếp, tại sao ngăn mẹ. . . . . ."

Bà dùng khớp xương khuỷu tay từng phát từng phát nện ở trên bả vai Tiểu Phong Tử, cố gắng tránh thoát sự kiềm chế của cậu.

Khi Tiểu Huệ chạy đến thì thấy một màn như vậy, cô nắm tay Tiểu Tiết, rống lên một tiếng: "Bác sỹ đâu?"

Tiểu Tiết kéo cô: "Tiêm nhiều thuốc an thần sẽ gây tê liệt hệ thống trung

khu thần kinh của con người, khiến người đó hoạt động và năng lực phản

ứng chậm chạp, trong khi giãy chết sẽ nghiện."

Thiếu chút nữa quên mất, bản thân Tiểu Tiết là người học y.

Tiểu Phong Tử ở bên kia vẫn còn bị đánh, Thiên ca đi qua hỗ trợ, hai người

đàn ông cuối cùng cũng giữ chặt được Giang mẹ, một bệnh nhân như bà vẫn

còn hơi sức lớn như vậy, thật là khiến người ta giật mình —— rốt cuộc là ý chí bà lớn như thế nào mới khiến bà có sức lực như thế.

Nhìn

Thiên ca cùng Tiểu Phong Tử khống chế mẹ, Tiểu Huệ dừng tại chỗ, cô nghĩ tự mình biết rốt cuộc mẹ muốn cái gì. Chỉ là hiện tại qua nhà Giang

tiên sinh có được hay không, không phải ông ấy muốn kết hôn sao?

Ánh mắt Tiểu Huệ lạnh lẽo: đi cầu ông ấy kết hôn muộn một chút, để cho mẹ

ổn định lại trước đã. Lại nói rốt cuộc là ai gây họa, nếu không phải là

Giang tiên sinh đột nhiên nói cho mẹ tin tức này, hiện tại bà hoàn hảo

trở về trong viện dưỡng lão quê hương ngây ngô, làm sao sẽ đến tình

huống như bây giờ!

Quyết định xong chủ ý, Tiểu Huệ nhờ Tiểu Tiết chăm sóc, mà chính cô chạy đi.

Phòng làm việc, cấp dưới của Giang tổng chính Tổng giám tài vụ một thân mệt

mỏi trở lại, Tổng giam rót cho Giang tổng một chén nước, bắt đầu khuyên

nhủ: "Giang tổng, phương diện ngân hàng không được, không bằng suy tính

hướng công ty cùng ngành vay mượn. Tình huống trước mắt của chúng ta,

công ty nhiều nhất cũng chống đỡ được một tháng, đến lúc đó sẽ phá sản,

đoán chừng ngay cả tiền lương của nhân viên cũng bị nhỡ."

Chân mày Lão Giang càng khóa chặt hơn : "Tôi suy nghĩ lại một chút."

Tổng giám nóng nảy: "Phu nhân Chương Phương Hinh đã nhiều cái điện thoại tới công ty rồi, thư ký nói cô ấy cố ý ra tay giúp đỡ."

Lão Giang đột nhiên trừng mắt liếc ông ta một cái: "Chuyện này thư ký nói qua!"

Tài vụ sững sờ một chút, nhưng nghĩ tới tình hình công ty, vẫn còn nói

tiếp: "Giang tổng, ngài không thể hành động theo cảm tình, nếu như có

thể nhận được sự giúp đỡ của phu nhân Chương, công ty ít nhất có thể

vượt qua cửa ải khó khăn này. Hơn nữa, không phải ngài cũng thường than

thở cô ấy là cô gái ưu tú ư, cưới một cô gái ưu tú có thể lấy được một

khoản tiền cứu mạng, vẹn toàn đôi bên."

"Chớ nói."

"Nếu

như ngài thật sự cảm thấy cô ấy lớn tuổi, chờ công ty vượt qua cửa ải

khó khăn, lần nữa đi vào qũy đạo, ngài có thể ly hôn cô ấy, đến lúc đó

muốn kết hôn với cô gái trẻ tuổi nào cũng đều được."

Bốp ——ly trà ngã trên mặt đất, vỡ tan.

Âm thanh của Tổng giám cũng vì vậy mà ngừng, Giang tổng rất tức giận, nói

thêm gì nữa, nói không chừng cái ly liền nện lên trên người Tổng giám.

Không khí trong phòng làm việc rất cứng ngắc, Tổng giám dành thời gian cho Giang tổng suy tính cái vấn đề này.

Không ngờ trong lúc đang suy nghĩ, có người điện thoại tới, là Tiểu Huệ.

Lão Giang phất phất tay, bảo tài vụ đi ra ngoài trước, trước lúc tài vụ đi

ra ngoài còn lần nữa nhấn mạnh: "Giang tổng, đây là công ty ngài và phu

nhân một tay tạo ra, dù là không vì mình, ngài cũng nên vì phu nhân mà

suy nghĩ một chút, nhất định phải giữ được công ty."

Một câu nói

này thành công khiến lão Giang sửng sốt một chút, ông giật giật khóe

miệng, cuối cùng vẫn phất tay một cá


XtGem Forum catalog